1 Du - cô sinh viên năm ba khoa tiếng Anh đem lòng yêu mến một chàng trai trên mạng - Rain. Du rất muốn gặp Rain để nói cho anh biết tình cảm của mình nhưng Rain luôn từ chối cuộc hẹn của cô.
2 [ Gần trưa, không gian yên tĩnh trong kí túc xá của trường đại học H bị huyên náo bởi tiếng hò hét cổ động ầm ĩ. Sinh viên các phòng đồng loạt mở cửa ngó ra ngoài.
3 Sau hơn tháng ăn Socola chùa, Tuyết Mai, Phương Loan và Cẩm Vân béo ục ịch. Cả ba đã quyết định mở hội bàn tròn nghiêm túc bàn bạc về vấn đề giảm cân.
4 *** - Vậy là chị đồng ý? Tôi nhìn nó bằng nửa con mắt. Gật đầu. - Và chị sẽ không bao giờ hối hận. Tôi thở dài đánh sượt. Gật đầu lần nữa. Khôi Vĩ búng tay một cái rồi rút trong cặp ra một tờ giấy, đẩy qua chỗ tôi, nói.
5 *** - Em chào thầy ạ. - Hạ Thiên Du. Sinh viên khoa tiếng Anh năm 3 đúng không? - Dạ. - Ừ. Tìm tôi có chuyện gì vậy? - Dạ. Em. . . . em muốn nói về việc học cho sinh viên năm nhất.
6 *** Thời tiết khá hanh khô và oi bức. Vừa trở về từ lớp học tôi nằm vật ra giường rồi ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Đến khi Tuyết Mai gọi dậy tôi mới sực tỉnh.
7 *** - Ái chà, hôm nay có bộ váy mới nhìn ưng thế. - Cám ơn. Hihi. - Mầu hồng phấn này nhìn dễ thương và điệu đà đấy. - Ừ. Chiều nay có tiết bên hội trường lớn, học chung với khoa tiếng Pháp.
8 *** Gần đây bài vở khá ổn và việc học cho sinh viên năm nhất cũng chỉ gói gọn trong 3 tiết cuối nên là sức khỏe tôi được cải thiện rõ rệt. Bằng chứng là tôi không còn cảm thấy rệu rã khi trở về kí túc xá, thêm nữa là mấy đứa cùng phòng đã nhìn tôi bằng ánh mắt khác; Tôi - Hạ Thiên Du đã là một sinh linh sống chứ không phải là một bộ xương di động! Hôm nay là ngày16.
9 Từ xa đã thấy Khôi Vĩ đứng đợi ở cổng trường, không cần hắn gọi, tôi gật đầu xông tới. Cuối hạ đầu thu, trời quang mây tạnh. Thời tiết chỉ dừng lại ở mức mát mẻ chứ đâu có lạnh gì cho cam.
10 Lúc ngồi học tiếng Anh, Khôi Vĩ rất tập trung. Hạ Thiên Du tranh thủ lúc Khôi Vĩ làm bài liền mang điện thoại ra bấm. Trang web vừa mới được load một cách đầy đủ thì Khôi Vĩ ghé đầu sang, thì thầm.
11 *** Hai đứa con gái vừa nhìn thấy tôi đi học về đã nhảy bổ từ trên giường xuống. Một đứa khoanh tay bạc tình muốn dứt áo ra đi, một đứa lê la dưới đất thiết tha níu kéo.
12 *** Tôi bắt đầu nhìn cuộc sống bằng cặp kính mầu hồng kể từ ngaỳ hôm ấy… Không còn Khôi Vĩ gian tà , không còn gã Khủng Long với cặp lông mày sâu róm và cũng sẽ không còn búa rìu dư luận.
13 Sau một hồi đắn đo cuối cùng Khủng Long cũng mở miệng. - Đại ca. Lúc tối trong bệnh viện, tôi có nhờ Hạ Thiên Du gửi cho Tuyết Mai một chiếc hộp. Khôi Vĩ ngả đầu về phía sau thành ghế, dư âm của cơn đau dạ dày vẫn còn âm ỉ trong người cậu.
14 *** Sẩm tối. Trong bệnh viện. Khôi Vĩ đã tỉnh, nửa nằm nửa ngồi trên giường. Nét mặt cậu ta hơi tái. Xem chừng thì tình hình đã ổn. Tôi mon men lại gần.
15 Heo Phương Loan *sụt sùi* - Nói chung là lịch học mới của tao sáng thứ 2 tuần này môn A, sáng thứ ba tuần sau môn B, sáng thứ tư tuần sau môn C. . . Ầy, lịch học công nhận là chồng chéo thật.
16 *** - Sao? Sao? Kết quả ra sao? Cuối cùng thế nào? Vừa về đến kí túc xá, một đám bạn đã chạy tới hỏi dồn dập. Tôi nhếch môi giả giọng của Khôi Vĩ, đáp.
17 Sau sự cố dưa bở giữa Tuyết Mai và Khủng Long, Hạ Thiên Du vì quá áy náy nên tối nào cũng mua chè đỗ xanh - món mà Tuyết Mai thích ăn nhất để chuộc lỗi lầm.
18 Khủng Long tên thật là Triệu Vũ. Triệu Vũ hồi nhò là một cậu bé khá gầy gò, nhưng từ trung học trở đi, cơ thể cậu phát triển không ngừng. Cơ bắp cuồn cuộn, vóc người to lớn và khí chất cứng rắn hơn người.
19 *** Tôi hít một hơi căng đầy lồng ngực, chậm rãi tiến lại sân bóng rổ. Sinh viên trong trường đã về gần hết chỉ còn lại một nam sinh vẫn đang chăm chú ném bóng vào rổ.
20 *** 3 giờ chiều, tôi nhận được tin nhắn. - Tối nay 7 giờ tôi qua đón chị. Muốn biết lí do vì sao thì chị hãy mở Wifi và đọc Mess. Tôi vừa nhấp vào mục ON của Wifi, một loạt âm thanh tin nhắn từ Messenger hiện lên.