Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Ông Chủ, Em Yêu Anh ! Chương Chap 10: Em Sẽ Là Quá Khứ Của Anh!!!

Chương trước: Chương Chap 9.6



*Một buổi chiều mùa hè,trời hơi oi.

Căn biệt thự làm theo kiểu nhà vườn, có khu vườn cỏ xanh mướt rộng trước nhà, một cô bé gần 4 tuổi, mũm mĩm và nghịch ngợm đang leo lên lưng ông ngoại nó. Người ông hiền từ tóc còn chưa bạc hết,còn lấm tấm chỗ đên,đôi mắt híp lại vì cười đùa với cháu. Trông thật vui vẻ!

-A! Anh Nhím!- Cô cháu gái nhỏ bỗng nhiên bi bô gọi, cái mỏ chu ra tinh nghịch.

Một phụ nữ ăn mặc giản dị, vui vẻ dắt cậu con trai 5 tuổi đi vào sân vườn, cúi xuống chào người ông

- Ông cho con gửi Nhím ở đây nhé!

-Ừ ừ, khách quen của cháu ông mà!-Ông gật gù tươi cười nói.

Cái cô kia cũng vui vẻ cười ra tiếng, dặn dò cậu con trai phải ngoan này nọ rồi chào mọi người. Trước khi đi còn bế bổng em bé gái thơm hôn rối rít làm nhỏ cười giòn tan.Cái cậu con trai trông có vẻ chững chạc hơn tuổi, nói là lạnh lùng thì ..hơi quá so với tuổi nhỉ, nhưng..đúng vậy đó!!

Cô bé con chạy ra kéo tay "anh Nhím".

-Anh! Con cá anh mua cho em có em bé rồi, bụng nó to lắm!- Đôi mắt to đen láy híp lại hình vòng cung đáng yêu kinh khủng >_<>

Thực ra,cậu bé khi đi vào thì cái vẻ "già dặn" ấy chạy đi lâu rồi, đúng là khách quen chăng??

Bị cô bé nhỏ kéo đi, cậu chẳng có ý gì khó chịu cả, còn cười tươi..là cười rất tươi chạy theo cơ, đúng là kiểu trẻ con đấy!! Người ông phúc hậu bật cười ra tiếng nhìn mấy đứa cháu vui đùa.

Đúng vậy,cậu bé tên "Nhím" chính là thanh mai trúc mã của cô bé con đó!! Nhưng cậu ta thì chưa gặp bố mẹ cô bé gì cả, chỉ mới biết người ông hiền từ là ông nội cho nhỏ về nghỉ lễ thôi. Còn cô bé con thì nhỏ quá không biết gì,chỉ biết anh Nhím là bạn chơi cùng thân thiết, không để ý bố mẹ gì cả.

Thời gian trôi qua rất nhanh, cậu bé buồn khi mẹ cậu nói ngày kia bé Bông về nước ngoài. Mấy hôm này cậu không vui vẻ khi chơi cùng cô bé. Bé Bông chính là cô bé nhỏ tinh nghịch đấy, chắc ai cũng đoán ra. Một ngày như mọi ngày, Nhím ngồi ra sân cỏ có tán cây che nắng, nhìn cây xúc xắc bé Bông đưa cho, mặt ủ rũ.

" Mai sau con lớn,hãy đi tìm em Bông nhé!", người ông nội hiền từ đã đến cạnh từ khi nào,đôi mắt híp lại y hệt cô bé con lúc cười.

...

...

"Oppa!",tiếng gọi như la làng của Alee đánh cắp Tuấn Kiệt ra khỏi dòng suy nghĩ.

Cô gái tóc vàng này đúng là sống thoáng kiểu người châu Âu mà, lên phòng con trai y như không, Kiệt vừa rồi đang chơi game, không biết nhìn ra cửa số rồi nghĩ gì lại hồi tưởng quá khứ, quá khứ huy hoàng không thể kể đến đôi phần "trẻ con" của chàng coldboy,đã gọi là coldboy thì đương nhiên lạnh lùng mà,nhỉ..Mà có hẳn không ta! Bị Alee đánh thức, hắn cau mày mắt lại găm vào bộ điện tử cầm tay, nhỏ chạy tới kéo tay cúng không quan tâm!

"Anh đi mấy ngày sao không báo em, anh có biết em lo lắng lắm không? Mà ai mất thế? blah..blah..."

Sau một tràng giang đại hải, Alee mới nhận ra Kiệt "bơ", nhỏ nhíu mày phụng phịu."Oppa,oppa bị con nhỏ đó quyến rũ rồi đúng không?''

OMG, mới có 17,18 tuổi, nói vậy có phải hơi quá không? Kiệt bây giờ mới chịu để ý chút, quay ra nhìn nhỏ, nhỏ cười toe toét,cuối cùng anh cũng nhìn em!! Haizzz

Bất giác Tuấn Kiệt nhếch mép cười hắt ra một tiếng.

"Chưa, nhưng nếu cô muốn tôi có thể đi quyến rũ cô ta.."

1s...2s...3s...

Alee trợn tròn mắt, đây là Ngô đại thiếu gia nhỏ quên mấy năm trời ư, thật ngạc nhiên đó nha!!

"Alo!", tiếng nghe điện thoại của Kiệt làm Alee thoáng giật mình, đang suy nghĩ chăm chú mà tự nhiên nghe thấy cái giọng này không giật mình mới lạ. trong phòng chỉ có 2 người, Kiệt lạnh lùng tay cầm điện thoai tay chơi Ipad như cô gái nổi bật lai mắt xanh không tồn tại, Alee hiểu ý, khó chịu bước ra khỏi phòng và đụng ngay mặt...Miss Tài Năng đang đi ra từ phòng ngủ, ngáp ngắn ngáp dài,đồ ngủ còn nguyên, nhỏ lườm Phương, nhếch mép khó chịu.

"Như vậy mà cũng..!"

Phương không quan tâm là bao, lướt qua Alee đang mặt nặng mày nhẹ đi xuống, mở miệng trêu tức nhỏ.

"Cô yêu quý,con đói rồi, hôm qua đi bộ mấy cây với con trai cô mệt quá!",khổ nỗi là không,ak phải nói là được gọi tên hắn,nếu không nhỏ Alee sẽ nổ tim mà tức chết mất.!!

Loading...

Xem tiếp: Chương Chap 10.1

Loading...