Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Nương Tử Được Cưng Chiều Chương 15: Chương 15

Chương trước: Chương 14: Chương 14



"Thiếu gia, cậu hiểu lầm Tiểu Hoa cô nương rồi! Tất cả đều là do nô tỳ..."

"Câm miệng!" Đồng Tiếu Ngộ hung tợn trừng mắt nhìn Nguyệt nhi: "Một nô tỳ như ngươi có thể làm được gì, không được nàng ấy ân chuẩn, ngươi dám sao? Nếu không phải nàng ta có ý, ngươi cần gì thay nàng ta nghĩ cách? Người khởi xướng không phải nàng ta thì là ai!"

"Thiếu gia, thật sự là do nô tỳ..."

"Ngươi dám nói thêm một chữ, ta sẽ rút lưỡi của ngươi!"

Tiểu Chu đứng kế bên lập tức kéo Nguyệt nhi, bảo nàng đừng nói nữa.

"Nàng cút đi!" Đồng Tiếu Ngộ buông tay ra: "Đừng để ta thấy nàng nữa!"

Nói xong hắn dứt khoát xoay người bỏ đi.

Hắn bỏ đi, thế giới của nàng cũng sụp đổ.

Hắn không cần nàng nữa!

Không cần nàng nữa...

Thoáng chốc, Tiểu Hoa mềm nhũn ngã xuống đất.

"Tiểu Hoa cô nương!" Nguyệt nhi hét lên, vội đỡ nàng dậy: "Tiểu Hoa cô nương, muội tỉnh lại đi!"

Nguyệt nhi cuống cuồng quay về hướng cửa hét lớn: "Thiếu gia, Tiểu Hoa cô nương ngất xỉu!"

"Là giả!" Đồng Tiếu Ngộ cười lạnh.

Không chừng là thật..."

Bỗng nhiên Đồng Tiếu Ngộ dừng bước trừng mắt nhìn Tiểu Chu đang không che giấu được lo lắng: "Ngươi cũng muốn cút khỏi đây?"

Biết nói gì nữa cũng vô dụng, Tiểu Chu không thể làm gì khác hơn là im miệng.

"Đi nói cho mẫu thân ta biết, bảo phụ thân ta đừng diễn nữa, ta biết cả rồi! Nếu chuyện này sau này tái diễn lần nữa, đừng trách ta vô tình."

"Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Tại sao Tiếu nhi phát hiện ra?" Đồng phu nhân tức giận hét lên trong phòng Tiểu Hoa.

"Xin lỗi phu nhân, trong lúc nô tỳ và Tiểu Hoa cô nương đang nói chuyện phiếm, vô ý để thiếu gia nghe thấy." Nguyệt nhi mang vẻ mặt có lỗi nói.

"Cái con nha đầu này!" Đồng phu nhân dùng ngón trỏ hung hăng chỉ vào đầu Nguyệt nhi: "Thành sự không thấy, bại sự có thừa!"

Bà sắp tức chết rồi.

"Lần này cả ta và lão gia cũng bị liên lụy, Tiếu nhi giận đến mức không nói chuyện với bọn ta, lão phu nhân luôn hỏi vì sao nó cứ làm mặt lạnh, bọn ta cũng không dám nói ra nguyên nhân, tất cả chuyện này cũng là do các ngươi ban cho!"

"Phu nhân, xin lỗi, là lỗi của nô tỳ." Nguyệt nhi hung hăng tự đánh mình hai bạt tai.

"Xin lỗi có ích gì không? Bây giờ thì tốt rồi, không cần phải diễn nữa."

Đồng phu nhân quay đầu nhìn Tiểu Hoa nằm trên giường vẫn hôn mê chưa tỉnh lại: "Nữ nhân kia thì sao? Đại phu nói thế nào?"

"Thiếu gia nói Tiểu Hoa cô nương giả vờ ngất xỉu nên không cho phép chúng nô tỳ gọi đại phu..." Nguyệt nhi ngập ngừng nói.

"Xem đi! Bây giờ thiếu gia không tin ai nữa, các ngươi đấy!" Đồng phu nhân không còn biết dùng từ gì để thể hiện sự tức giận của mình nữa: "Ta còn vì các ngươi mà xin lỗi hài nhi ta, thân là mẫu thân còn phải nhận lỗi với nhi tử, biết sớm ta đã không đồng ý cái chủ ý đáng chết của ngươi."

"Xin lỗi..." Nguyệt nhi ngoài xin lỗi cũng chỉ biết xin lỗi.

Nàng còn đang lo lắng Tiểu Hoa vẫn chưa tỉnh lại.

Thiếu gia không cho phép nàng mời đại phu, vì tiền mời đại phu là do Đồng gia chi trả, có thể thấy cậu ấy thật sự giận Tiểu

Loading...

Xem tiếp: Chương 16: Chương 16

Loading...