21 Nam bĩu môi biểu cảm bùn bã. Hương bước ra phòng thấy Nam như vậy thì mắc cười. Cô nhẹ nhàng bịt lấy mắt Nam thì thầm:
- Ai nào?
Nam nhếch mép, giữ lấy tay Hương quay lại nói:
- Chỉ có thể là vợ yêu thôi à!_ Nhón người lên, Nam hôn nhẹ lên môi Hương.
22 Nam bĩu môi biểu cảm bùn bã. Hương bước ra phòng thấy Nam như vậy thì mắc cười. Cô nhẹ nhàng bịt lấy mắt Nam thì thầm:
- Ai nào?
Nam nhếch mép, giữ lấy tay Hương quay lại nói:
- Chỉ có thể là vợ yêu thôi à!_ Nhón người lên, Nam hôn nhẹ lên môi Hương.
23 Xin chào các đọc giả. Gấu Nâu đã quay lại r đây! chúng ta tiếp tục câu chuyện nha!
~~ Vài ngày sau. . .
Thòi tiết khá là nóng. Mãi chả có cơn gió nhẹ nào thổi qua.
24 Sau 3 năm tỉnh dậy, Hương như một con người khác hẳn hoàn toàn. Mặc dù bên ngoài vẫn vui vẻ nhưng bên trong cô lại tính toán rất kĩ lưỡng. Ý nghĩ khó lường.
25 Nam vẫn ái ngại nhìn Hương. K biết cô có sao k nữa? Hương giận lên thật đáng sợ mờ. Nam nhìn Hương rồi khẽ hỏi:
- Em không sao chứ?
- Ukm. Em không sao.
26 "Chớp chớp" " Hửm. . . . ?"
- Ax. . . . Em ngủ quên mất ạ?_Hương gượng cười
- Ừ. Em muốn quay lại nhà chứ?! Hay. . . đến nhà anh ( nhà họ Dương)_ Tuy k muốn nói nhưng Nam vẫn buộc mình làm như vậy.
27 Hương cuối gầm mặt chạy ra khỏi nhà Dương. Bin thấy thế cũng chạy theo. . . gọi lớn:
- Hương. . . Chị. . . Hương. . . . đưng như. . . v-vậy!
- Bin.
28 Mưa rơi. . . lạnh buốt. . . lại thêm một lần nữa. . . Hương ướt đẫm người. Cô đi mãi, không biết mình muốn làm gì, chỉ biết đi, mặc kệ mọi người xung quanh nghĩ cô ra sao.
29 Bất ngờ nha! Cả Quân và Thiên đều quen nhau. Nguyên liền mở đầu:
- Hai người là quan hệ gì vậy?
-Bạn thân!_Thiên và Quân đều nói cùng nhau. Điều này càng khiến Hương lẫn Nguyên đều há hốc mồm mà ngạc nhiên.
30 Tình yêu đôi lúc thật khó hiểu, chỉ cần một câu nói, một hành động thì đã làm cho ai khi thức cả đêm vì nhớ nhung. . . . và cười như điên. Thiên chính là dẫn chứng.
31 Từ khi nào, anh yêu em không phải vì sẽ được yêu… mà chỉ đơn giản là để yêu em.
Từ khi nào, cho dù có buồn đau, giằng xé anh vẫn không thể từ bỏ em
Anh hoàn toàn không biết…chỉ biết bất chấp tất cả để giữ em ở đó, gần anh
Đông tới, gió xét da thịt.
32 "Chớp chớp". . . .
Hương bật dậy ngay và luôn. WHAT? Đây là đâu?
- Hể?~ Chuyện gì vậy trời?_Hương lầm bầm rồi lại "nặn" cái đầu dễ quên của mình ra, cố nhớ xem hôm qua mình đã làm gì!
"Cạnh"_Cánh cửa bỗng mở ra làm Hương giật nảy mình.
33 Nguyên hậm hực bước đến gần Hương với sát khí đáng nể. Hương cố nuốt nước bọt, tự trấn an bản thân chuẩn bị tâm lí cho mọi giông tố bão bùng sắp xảy ra.
34 Chậm rãi bước về phòng giáo viên thở dài.
- Ôi trời! Sao chán thế này? Tự dưng phải xa lớp, buồn thật ấy!_Hương than thở phận duyên. Và. . . .
- "Phận làm con gái, chưa một lần nên thân"_Một giọng hát vang lên
- Quân! Cậu rảnh rổi đến nỗi chỉ biết đến đây và đợi vợ thôi sao?_Hương méo mặt khi thấy Quân đang chiểm chệ ngồi trên ghế "hiệu trưởng"
- Of Course!_Với gương mặt "chảnh dog" khó ưa.
35 - V-vợ của cậu?_Hoa lắp bắp ngạc nhiên. Chắc vì cô không được mời đến dự đám cưới của hai tem này đây mà! Nhưng tivi cũng có đăng tin hai cô cậu tập đoàn lớn này kết hôn với nhau mà.
36 - Anh không được tới đây được à?_ Nam mỉm cười, nhìn Hương với ánh mắt không biết tả ra làm sao nữa (>. <). hương="" đứng="" im="" như="" tượng,="" chỉ="" có="" gương="" mặt="" là="" ửng="" đỏ="" như="" gấc="" thôi.
37 Sau giờ làm, Hoa uể oải bước về nhà Dương gia (ở ké). Chắc không cần nói thì Dương phu nhân cũng chạy ra mà đón:
- Con dâu! (-_-) Hôm nay con đi làm có tốt không?
- À.
38 Hương nghệch mặt ra thương hại khi nhìn Nam đứng ngoài nắng như vậy, đành lòng chạy ra đón cậu.
- Sao anh biết em ở đây?_Hương cười khì hỏi
- Anh hỏi Quân.