181 Sáng ngày hôm sau. Tại tửu lâu phía Nam thành Lĩnh Khiết. “Choang !” Tiếng chén sứ vỡ tan khiến tim người ta giật thon thót. Mặc Vân từ trong phòng bên cạnh nghe thấy âm thanh kinh hách này, hắn vội vàng chạy sang xem xét, bất chợt lại nhớ ra Bất Diệp đã nói cấm hắn được bước chân tới đây, liền lập tức bình tĩnh trở lại, cước bộ cũng chậm hơn.
182 Sau khi Bất Diệp rời khỏi tửu lâu, vì muốn giấu kín hành tung, nàng rất nhanh đã thay đổi dung mạo. Lần này Bất Diệp dịch dung thành một nữ tử có dung mạo rất tầm thường, thoạt nhìn qua nếu ném nàng vào chốn đông người , tuyệt đối sẽ không thể nào tìm lại được, ngoại trừ đôi mắt đen láy có chút cuốn hút ra, nàng không còn gì khác.
183 Trong tửu lâu lúc này có không ít người, đủ mọi thể loại, từ bịt mặt cho tới dịch dung, từ hung thần cho đến nham hiểm, từ xum xít xu nịnh cho đến lãnh đạm nhắm mắt, rất nhiều.
184 Bất Diệp đi theo lão bản Băng Ngọc Lâu lên lầu ba, trên đường đi đã gặp qua rất nhiều đạo ánh mắt khác nhau. Hâm mộ có, đố kị có, ghen ghét có, hận thù cũng có.
185 Trang Nhu rụt nhẹ bàn tay đang bị Mặc Vân nắm về, vội vàng lắc lắc đầu, sau đó không nói hai lời liền quay người đi, cước bộ như muốn tránh xa tửu lâu này càng nhanh càng tốt.
186 Bàn tay hắn siết chặt lại, lực đạo càng mạnh mẽ, cổ áo Trang Nhu lập tức bị vo thành một nắm, nhanh chóng quấn chặt lấy cổ nàng, khiến nàng biến sắc mặt.
187 “Ngũ Vương gia, chúng ta vào bên trong thôi. ” Phục Ảnh mở lời. Hắn biết, Tứ Vương gia hẳn đang chờ ở bên trong. Nếu bọn hắn mà không mau mau bước vào, nói không chừng hắn sẽ lại nổi điên rồi phi ra đây.
188 Sự mất tích bí hiểm của Bất Diệp, không những làm cho Vũ Hàn nổi giận lôi đình, mà còn làm mấy người bên Cửu Liên Hỏa hội lo sốt vó. Vốn dĩ bốn hộ pháp của Cửu Liên Hỏa hội vâng lời Giai Ngân túc trực quanh tửu lâu Bất Diệp dừng chân.
189 Không nghi ngờ, đây là bài học thích đáng cho kẻ nào dám động tới Giai Ngân. Nàng, không những là thủ lĩnh của Cửu Liên Hỏa hội, mà còn một trong những kiếm khách có kiếm pháp tuyệt đỉnh.
190 Nàng không biết hắn đang rất nhớ nàng hay sao ? Mới mấy ngày không gặp, hắn đã cảm thấy dường như mấy năm đã trôi qua. Vì điều này, gần đây hắn luôn cảm thấy khó chịu.
191 “Cái gì ?!” Mặc Vân trợn tròn mắt, con ngươi hắn co rút với tốc độ ánh sáng, nhanh đến nỗi các cơ mặt cũng phải rục rịch theo. . Hắn lắp bắp chỉ vào Vũ Hàn, một hai câu không nói nên lời, lát sau, nghĩ đến chuyện gì đó, hắn lại chỉ vào mình, ánh mắt trợn to hơn nữa.
192 “Gia gia, con biết rồi mà. Con cũng đâu có nói tửu lâu này tồi tàn…” Thiếu niên ấm ức bèn lẩm bẩm một mình. Thanh âm của hắn tuy rằng vô cùng nhỏ, nhưng ba người còn lại đều là những người học võ lâu năm, thính giác của họ rất nhạy, chỉ thoáng cái đã nghe thấy hết lời hắn nói.
193 Tin Bất Diệp mất tích nhanh chóng được truyền vào tai nhóm người Giai Ngân. Dù sâu trong lòng tứ đại hộ pháp không muốn bị chủ tử trách phạt, nhưng dù sao cũng là do họ đã sơ suất, không thể không về nhận lỗi.
194 Không phải Giai Ngân không biết bốn người kia đã làm hết sức mình, nhưng dù vậy, nàng vẫn không thể nén nổi cảm giác tức giận. Nếu biết sớm là sẽ có chuyện này, nàng nên đích thân bảo vệ hài tử kia.
195 “Đã xong. Tất cả môn chủ của những môn phái theo chân Lệ Vô Ưu đều đã bị ám sát, hơn một nửa nhân lực bị diệt sạch, sơn môn bị phá hủy, tất cả đệ tử hạch tâm đều bị phế võ công.
196 Những người tung ra những lời đồn này căn bản chưa bao giờ được bước lên đây, chẳng qua là muốn tung tin dọa nạt người khác mà thôi. Bất Diệp bước vào bên trong, nàng lập tức bị không khí tĩnh lặng của nơi này ảnh hưởng, tâm tình bình thản đi không ít.
197 Tiếng bước chân dừng lại, nhưng không có tiếng nói chuyện vang lên, Bất Diệp không biết đám người này đang làm gì, bởi vì nàng đang cúi đầu “trầm tư”.
198 Tuy rằng sư phụ đã từng nói một người luyện kiếm lâu năm tự nhiên thân thể sẽ sản sinh ra một luồng khí tức đặc biệt, nhưng điều này tuyệt đối không thể nhận biết dễ dàng như vậy ! Trừ phi, nàng ta cũng là một kiếm khách ! Không đợi Bất Diệp nghĩ tiếp, nữ nhân kia lại lên tiếng, nhưng lần này lời nói của nàng lại làm cho Bất Diệp an tâm hơn, ít nhất cũng không khiến nàng rơi vào tình trạng tim đập thình thịch nữa : “ Không cần phải để tâm đến nàng, nội lực thấp như vậy, nàng không thể nghe được chúng ta đang nói chuyện…” Nữ nhân vừa nói xong, bốn nam nhân còn lại đồng thời gật đầu.