Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Nhiệm vụ cứu yêu Chương 04 Phần 1

Chương trước: Chương 03



Bọn họ lại lên xe đến nơi ở của Khinh Khinh, cô ấy trọ trong lầu 4 một chung cư, bọn họ bấm chuông nửa ngày cũng không có người mở cửa, Lãnh Quan lấy ra một sợi dây sắt mảnh, dễ dàng mở được cửa, sau đó thật cẩn thận đi vào.

“Hắc! Chiêu này cô học ở đâu?” Kha Bá Ấp theo sát phía sau cô, nhỏ giọng hỏi. Anh phát hiện trên người Lãnh Quan có rất nhiều tính chất đặc biệt khiến anh cảm thấy hứng thú, y hệt nữ tình báo viên trong phim, bình tĩnh, xinh đẹp, thông minh, hơn nữa thân thủ mạnh mẽ. Chỉ là, nữ tình báo viên không phải đều là phong tình vạn chủng, tùy thời có thể dùng sắc đẹp đạt thành mục đích sao? Sao Lãnh Quan lại là một pho tượng băng mỹ nhân, chỉ có thể nhìn từ xa, không thể chơi đùa?

Aiz!

“Đừng lên tiếng.” Cô la nhỏ một tiếng, lại không có lí do bị sức nóng trên người hắn truyền đến làm đảo loạn tâm thần, hắn đã vượt qua khoảng cách an toàn của cô, nếu không phải có chuyện quan trọng trong người, cô đã sớm đông lạnh hắn ở nơi này.

Bọn họ lén lút mở cửa ban công đối diện, nhưng cửa vừa mở, một mùi hỗn tạp hôi thối và cháy khét liền tiến vào trong mũi bọn họ, Lãnh Quan trong lòng rùng mình, dùng sức đẩy cửa ra, liền thấy một khối nữ thi cháy đen nằm trên đường thông giữa phòng khách và phòng ngủ.

“Ông trời! Đây là...” Kha Bá Ấp thiếu chút nữa nhịn không được buồn nôn, hai tay bịt mũi, chôn chân trong phòng khách.

“Cô ta bị diệt khẩu.” Lãnh Quan nắm chặt tay.

“Vì sao?”

Lãnh Quan không trả lời, chỉ kiểm tra mười ngón tay của Khinh Khinh, cái nhẫn kia sớm không thấy, có thể thấy được bị người ta lấy đi.

“Cô đang tìm cái gì?” Kha Bá Ấp đi đến bên người cô hỏi.

“Còn nhớ cô ta từng rạch lên tay anh một vết trầy không?” Cô nhìn anh, bắt đầu giải thích.

Anh gật gật đầu.

“Người có được linh lực chỉ có thể trong phạm vi nhìn thấy được mà giết người, nhưng mà, nếu có máu người nào đó, lại có thêm hắc ma pháp, có thể cách không giết người.”

“Máu? Hắc ma pháp?” Mắt anh từ từ mở to, những từ này không phải chỉ xuất hiện trong phim và tiểu thuyết khoa học viễn tưởng sao?

“Tôi hoài nghi người muốn giết anh là một kẻ có linh lực cùng hắc ma pháp.” Cô tiếp tục nói.

“Cái đó và Khinh Khinh có liên quan gì?” Anh nhún nhún vai.

“Cô ta chính là người bị thao túng.”

“Nhưng, vì sao không có máu cô, người kia cũng có thể sai lửa đối phó cô?”

“Rất đơn giản, bởi vì khi tôi bị công kích, người kia cũng ở đó.”

“Ở đó? Khi đó chỉ có tôi cùng giám đốc Vương tập đoàn Mỹ Vị và Khang Chính Thời...” Anh phút chốc im miệng, khó có thể tin mở to mắt.

“Anh đối với Khang Chính Thời hiểu được bao nhiêu?” Cô ra khỏi phòng khách, ở ban công xoay người nhìn anh.

“Cô hoài nghi là Khang Chính Thời?” Kha Bá Ấp đứng bên người cô, nhíu mi, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng nhìn chằm chằm cô.

“Phải.” Cô gật gật đầu.

“Không thể!” Anh chém đinh chặt sắt nói. Tuy rằng anh biết Khang Chính Thời dã tâm không nhỏ, cũng đối với việc anh ta ở trước mặt cha được sủng ái ghen tị không thôi, nhưng anh tin Khang Chính Thời còn chưa có can đảm dính vào anh.

“Vì sao không có khả năng?” Cô hỏi lại.

“Bởi vì là cha tôi ra tiền cho anh ta học đại học, lại cho anh ta xuất ngoại đào tạo chuyên sâu, anh ta không có khả năng...”

“Bội tín quên nghĩa?” Cô tiếp lời. “Con người là loại sinh vật giỏi bội tín quên nghĩa nhất.”

“Anh ta không có khả năng có siêu năng lực, tôi quen anh ta hơn mười năm, chưa thấy qua anh ta dùng cái gì hắc ma pháp.“

“Rất nhiều người có linh lực đều không sử dụng trước mặt người khác.”

“Nếu anh ta có linh lực, vì sao còn muốn ở Trường Ấp làm tổng giám đốc? Anh ta có thể đi tranh đoạt thiên hạ của mình...”

“Nếu hắn không muốn tung hoành thiên hạ, mà chỉ cần xí nghiệp Trường Ấp thì sao?” Lãnh Quan sắc bén hỏi.

“Nhưng...”

“Đây chỉ là suy đoán của tôi, còn có một khả năng khác, có lẽ Khang Chính Thời còn có đồng lõa khác có linh lực lại biết hắc ma pháp.”

“Đồng lõa?”

“Đúng vậy, hơn nữa vô cùng có khả năng là nhân viên của Trường Ấp.”

Anh ngẩng đầu nhìn cô một cái, hơi nhếch môi ra khỏi nhà trọ.

Lãnh Quan yên lặng theo anh, hai người thẳng đến ngồi trên xe cũng chưa nói gì.

Kha Bá Ấp lái xe, vẫn suy nghĩ về lời cô nói, chủ mưu thật sự sẽ là Khang Chính Thời sao? Lý do Khang Chính Thời giết anh là gì? Đúng như Lãnh Quan nói, vì có được Trường Ấp?

“Trước bắt tay vào điều tra hắn mới là thật, tôi dám chắc, Khinh Khinh là hắn sắp đặt, hơn nữa là hắn hoặc người của hắn phóng hỏa giết Khinh Khinh.” Lãnh Quan đánh vỡ trầm mặc nói.

“Chuyện này tôi sẽ tự mình thăm dò rõ ràng.” Đã có mục tiêu, anh nhất định sẽ biết rõ mọi chuyện, Khang Chính Thời nếu thật sự muốn đối phó anh, anh sẽ cho Khang Chính Thời biết, Kha Bá Ấp anh không phải kẻ dễ bắt nạt như vậy!

Quyết định xong, anh lại khôi phục thái độ bình thường, cho xe chạy vào khu náo nhiệt, dừng lại trước một cửa hàng quần áo nữ cao cấp.

“Anh dừng lại làm gì?” Lãnh Quan tò mò nhìn ngoài xe.

“Tôi nói muốn cô cùng tôi đến một chỗ, chính là nơi này.” Anh triều phục sức điếm nỗ bĩu môi.

“Nơi này?” Cô vẫn không rõ, làm ra vẻ đối phó Khang Chính Thời đại sự mặc kệ, hắn tới nơi này làm gì?

“Xuống xe.” Anh dẫn đầu đi ra xe, mở cửa đi vào tiệm.

Lãnh Quan hồ nghi đi theo vào, mới bước vào mặt tiền cửa hàng trang hoàng tao nhã tinh mỹ, một người phụ nữ trung niên xinh đẹp đã bước lên trước đánh giá cô, sau đó mở miệng nói: “Dáng người của cô ấy rất tốt, mặc gì cũng đẹp, Kha đổng là muốn mua quần áo trung tính một chút hay là nữ tính hóa một chút?”

“Đương nhiên là quần áo nữ tính hóa, cô nhìn cái cô ấy đang mặc, đi cùng cô ấy, nhìn từ sau lưng người khác còn tưởng rằng tôi là đồng tính luyến ái!” Kha Bá Ấp từ sau những dãy quần áo đi ra, trong tay còn cầm một bộ âu phục sa đen có ren mê người, so lên người Lãnh Quan.

“A! Cái này thích hợp cô ấy mặc nhất, khí chất của cô ấy vô cùng hợp với màu đen.” Bà chủ liều mạng gật đầu.

“Màu đen?” Anh nhíu nhíu mày, “Cô ấy không thể lại mặc màu đen, cũng không phải quả phụ!” Anh khẽ gắt, đem bộ quần áo ren kia để trên sô pha.

“Vậy cái này thế nào?” Bà chủ chỉ vào một bộ gấm trắng trên người model trong tủ kính, bộ quần áo kia dưới ánh đèn chiếu rọi lóe sáng như ánh tuyết.

Kha Bá Ấp vốn vừa thấy màu trắng đã muốn lắc đầu, nhưng cảm nhận cùng màu sắc về bộ quần áo trong phút chốc làm anh nghĩ đến da thịt không tỳ vết của Lãnh Quan... Thực đáng chết! Lòng anh lại nóng lên.

“Được, lấy cho cô ấy thử xem.”

Biết rõ Kha Bá Ấp có chủ ý gì, Lãnh Quan cơ hồ biến sắc.

Thiên tài này không đi truy tung Khang Chính Thời, còn có tâm tình mang cô đi mua quần áo?

Cô thở ra thật mạnh, miễn cho bị khí giận đột ngột tăng trong lồng ngực làm nổ tung.

Lần đầu tiên cô gặp loại người đối với an nguy của mình không có khái niệm như vậy. Không ai có thể biết được tử thần tới gần còn an nhàn như thế, chẳng hề quan tâm!

“Tiểu thư, xin theo tôi đến phòng thay quần áo.” Bà chủ lấy bộ quần áo kia xuống liền nói với cô.

“Tôi không đổi.” Cô kiềm nén lửa giận, quật cường đứng tại chỗ, lạnh lùng trừng Kha Bá Ấp.

Kha Bá Ấp đương nhiên biết cô tức giận, anh không để ý phân phó bà chủ: “Cái màu trắng cùng bộ màu đen kia đều gói lại, tôi nghĩ, bạn gái tôi không thích mặc thử quần áo bên ngoài.”

Bạn gái?

Lửa giận trong mắt Lãnh Quan chợt lóe, một đạo khí lạnh rục rịch trong tay.

Bà chủ cả người run lên, vừa đóng gói quần áo vừa thì thào tự nói,“Kỳ quái, không bật điều hòa, sao đột nhiên lại lạnh lên?”

Kha Bá Ấp thấy Lãnh Quan sắp phát tác, vội vàng trả tiền, lấy quần áo rồi kéo cô ra ngoài.

“Tôi mua quần áo cho phụ nữ, chưa từng thấy có người tức giận.” Anh vừa đi vừa nói.

“Nếu anh nhiều tiền thì đi quyên góp cho tổ chức từ thiện đi, đừng lãng phí tinh thần cho việc ăn mặc của tôi!” Cô hất tay anh ra, sắc mặt trầm xuống.

“Tôi thích nhìn phụ nữ ăn mặc xinh đẹp lên giường cùng tôi.” Anh nói mà không biết ngượng, hơn nữa lá gan không nhỏ.

“Ba!” Một cái tát thanh thúy rơi vào mặt anh, khuôn mặt tuấn dật của anh thoáng chốc đỏ một bên.

“Nói lại lần nữa xem, tôi sẽ không tha cho anh!” Cô tức giận đến xoay người tránh ra, đem hắn cùng xe hắn, quần áo toàn để sau đầu.

Kha Bá Ấp đứng lặng bên cạnh xe, xoa mặt cười trộm. Cô không phát hiện cảm xúc của cô đã không còn khóa trong tủ lạnh, gương mặt xinh đẹp như băng điêu khắc dường như đã có biểu cảm khác ngoài lạnh lùng, huống hồ, đây là lần đầu anh thấy cô giận như vậy mà lại không dùng linh lực đối phó anh.

Có tiến triển! Xem ra, mục tiêu hướng đến của anh đã sắp được thực hiện! Anh đắc ý cong khóe môi nở nụ cười.

Lãnh Quan tức giận càng đi càng mau, thẳng đến khi không nhìn thấy bóng lưng của tên đáng ghét kia mới chậm rãi bước đi.

Cô làm sao vậy? Cô tự hỏi, trừng mắt nhìn cửa kính chiếu ra bóng dáng mình, bị hình ảnh cô gái tràn ngập lửa giận dọa ngây người.

Vì sao cảm xúc của cô rất ít dao động lại luôn bị Kha Bá Ấp chọc giận? Vì sao khi hắn nói muốn đem cô lên giường cô không lập tức móc đôi mắt không an phận của hắn xuống, đông lạnh cái miệng xấu xa của hắn.

Trước kia chỉ cần có người hơi có ý không an phận với cô, cô đã sớm không khách khí, lần này cô không biết lại trúng tà gì, còn để hắn được một tấc lại muốn tiến một thước quấy rầy cô!

Đáng giận! Cô nắm chặt tay, trên mặt lộ ra vẻ mặt ảo não hiếm thấy.

Cô hiện tại ngay cả một phút cũng không muốn ở bên người Kha Bá Ấp, hắn là tên đại dâm trùng, cái máy gieo giống, tên xấu xa vô sỉ, mặc hắn bị người ta giết đi...

“Dì.”

Đang mắng đã ghiền trong lòng, một giọng nói quen thuộc lại truyền đến tai cô, cô bỗng xoay người, thấy Đạt Đạt nhiều ngày không gặp đang đứng sau lưng cô mỉm cười với cô.

“Đạt Đạt? Mấy ngày nay cháu chạy đi đâu?” Cô kinh ngạc đi đến trước mặt nó, ngồi xổm xuống cùng nó mặt đối mặt.

“Con mỗi nơi đi một chút a!” Đạt Đạt ôm gấu Teddy của nó, lộ ra nụ cười đáng yêu.

“Cháu ở cùng vói mẹ cháu sao?” Cô cảm thấy đối với nó hoàn toàn không biết gì cả.

“Không có.” Nó vuốt lông gấu Teddy, lắc đầu.

“Không có?” Cô ngây ngẩn cả người.

“Con ở một mình.” Đạt Đạt cười rất tự nhiên.

“Một mình? Không có người lớn chăm sóc cháu?” Cô vô cùng kinh ngạc.

“Cũng sắp có, nếu hy vọng của con có thể viên mãn đạt thành...”

“Có ý gì?” Vì sao lời nói của nó lại huyền bí như vậy?

“Cám ơn người đã cứu ba con.” Đạt Đạt bỗng nhiên chuyển đề tài.

“Không cần cảm tạ ta, nguy hiểm thật sự chỉ sắp bắt đầu.” Nhắc tới Kha Bá Ấp, sắc mặt cô liền trở nên khó coi.

“Người... không thích ba sao?” Đạt Đạt nhìn kỹ mặt cô.

“Hội viên câu lạc bộ linh lực chỉ nhận ủy thác giúp người đạt thành hy vọng, khi làm việc tuyệt không được nhắc tới tình cảm cá nhân.” Nhưng Kha Bá Ấp đã hại cô sắp đánh vỡ giới luật.

“Ba chỉ là rất phong lưu háo sắc, nếu ba có thể dùng một phần mười tài ứng phó phụ nữ để quản lý công ty thì tốt rồi.” Đạt Đạt thở dài một hơi, quở trách Kha Bá Ấp.

Lãnh Quan bị lời nói của nó làm bật cười, đứa nhỏ này thật sự trưởng thành quá sớm.

“Đừng quên, cháu chính là do ba cháu phong lưu mà có a!” Cô nhẹ giọng nói.

“Con không phải, con là con chân chính của ba, không phải tùy tùy tiện tiện được sinh ra, con là con của của ba cùng người phụ nữ duy nhất ba yêu.” Đạt Đạt đột nhiên trở nên kích động.

“Đạt Đạt?” Cô ngạc nhiên nói.

Đạt Đạt ưu sầu đến gần cô, ngũ quan tất cả đều nhíu lại. “Con thích ba, càng thích người, nhưng vì sao người không thích ba?”

“Ta vì sao phải thích ba cháu?” Cô hé miệng cười.

“Bởi vì nếu người thích ba, ba sẽ không lại tùy tiện đi tìm phụ nữ.”

Đoạn đối thoại trẻ con này làm cho cô dở khóc dở cười, “Vậy cháu hẳn là phải tác hợp ba cháu cùng mẹ cháu a!”

“Con đang làm a! Nhưng người lớn các người thật phiền phức, luôn đem lòng mình giấu kỹ, để cho người khác nhìn không thấy, cũng làm cho chính mình tìm không ra.”

Oh? Lời này hình như nghe qua rất có triết lý? Lãnh Quan mở to hai mắt, nhất thời không biết nói gì.

“Ba ba kỳ thật rất tịch mịch, ba cũng không phải người xấu, bộ dạng lại đẹp trai, người đàn ông như vậy hẳn là sẽ không làm cho người ta chán ghét mới đúng, nhưng vì sao người không thích ba?” Đạt Đạt lại hỏi.

“Cháu hỏi như vậy không sợ mẹ cháu thương tâm?” Kỳ quái, cô cảm giác nó đang gán ghép cô cùng Kha Bá Ấp, nhưng mà, không hợp lý a!

“Sẽ không, bởi vì mẹ con chính là người ba yêu nhất, mà con là con bọn họ, chỉ cần ba không có việc gì, hy vọng của con sẽ có một ngày được thực hiện.” Nó ngước mặt, trong mắt tràn đầy khát khao hạnh phúc.

“Nhưng theo ta được biết, ba cháu còn rất nguy hiểm, nhưng hắn lại tuyệt không sốt ruột.” Cô tức giận.

“Đó là bởi vì ba thiên tính lạc quan a! Người gặp việc khẩn trương là người không có năng lực.” Đạt Đạt tựa hồ rất hâm mộ Kha Bá Ấp.

“Đây mà là lạc quan à? Cái này gọi là không biết sống chết!” Cô cười lạnh nói.

“Dì, ba con kỳ thật rất thích người nha!” Đạt Đạt đi đến bên người cô kéo tay cô.

“Đức nhóc như cháu biết cái gì?” Mới là lạ! Hắn chỉ muốn đem cô lên giường mà thôi! Cô mắng thầm trong lòng.

“Con đương nhiên biết, nhưng hai người không biết...” Đạt Đạt vô lực phun một hơi, chu cái miệng nhỏ nhắn.

“Miễn bàn việc này, cháu đang ở nơi nào? Ta đưa cháu trở về.” Nhắc đến Kha Bá Ấp, tính tình của cô sẽ không khống chế được.

“Không cần, con tự mình đi là được.” Đạt Đạt lắc đầu, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tất cả đều là sầu lo không hợp tuổi.

“Đạt Đạt...” Cô không biết nó sầu cái gì, nhưng nhìn bộ dáng rã rời của nó, lại có đau lòng nói không nên lời.

“Dì, ba con tuy rằng nguy hiểm, nhưng người cũng vậy, con cuốn người vào chuyện này, hại người cùng ba chịu khổ, thật xin lỗi... Nhưng mà, con làm như vậy đều chỉ là vì... vì...” Nó giương đôi mắt đen chớp chớp, muốn nói lại thôi.

“Vì sao?” Cô ngạc nhiên nói.

Đạt Đạt giật mình, lại suy sụp thở dài. “Không có gì. Người phải cẩn thận, ba có ba lần nguy hiểm, người cũng có ba lần, hai người nhất định phải cẩn thận!”

Nó nói xong xoay người bỏ chạy, bóng dáng nho nhỏ nhập vào đám người trong giữa trưa, mất tung tích.

“Đạt Đạt!” Đây đến tột cùng là chuyện gì xảy ra? Cô cũng có ba lần nguy hiểm? Nếu ở văn phòng của Kha Bá Ấp bị lửa tấn công là lần đầu tiên, như vậy, cô còn phải đối mặt hai lần khiêu chiến của kẻ địch?

Lãnh Quan ngây ngốc đứng tại chỗ, đối với cuộc nói chuyện cùng Đạt Đạt hoàn toàn nhìn không thấu, dường như nó lén giấu đi một chuyện vô cùng trọng đại, mà việc này cùng cô và Kha Bá Ấp tựa hồ đều có liên quan.

Nhưng cô cùng Kha Bá Ấp có liên quan gì chứ? Mọi chuyện càng biến càng phức tạp.

Loading...

Xem tiếp: Chương 05

Loading...