41 Nguyệt Ly cười gật gật đầu: "Rất có thể. " Con gái rất dễ nghi ngờ con trai, huống chi là loại người như Hạ Thần. Để cho cô ta biết Hạ Thần lăng nhăng bên ngoài với người khác, nhìn thấy cô ta đau khổ, nhìn bọn họ trở mặt với nhau trong lòng của cô liền cảm thấy đặc biệt thoải mái.
42 Thấy Cố Phương Phương vẻ mặt khó sử, Nguyệt Ly quan tâm hỏi: "Thế nào, vẫn không quyết định được sao?""Đúng vậy, chị họ, em đều không bỏ được. " Cố Phương Phương bĩu môi nói, "Đều là đồ tốt.
43 Liễu Dật nghe thấy bên trong lời nói của cô sặc mùi dấm chua thì đi đến bên cạnh, ôn nhu nói: "Cô ta nghe theo lời khuyên của ta thì tất nhiên sẽ nghĩ cách để lấy lòng người nhà Hạ Thần, sẽ có thể gả cho Hạ Thần sớm một chút.
44 Tắt điện thoại, Cố Phương Phương lập tức đến phòng thi của Hạ Thần chờ. Chờ một thời gian dài, không biết qua bao lâu, Hạ Thần đi ra. Nhìn thấy Cố Phương Phương đứng ở cửa, sắc mặt trắng bệch; hai mắt sưng đỏ, vô hồn; giống như hoa bị nhiễm sương giá, nhẹ nhàng đung đưa theo gió, Hạ Thần nhẹ giọng hỏi: "Phương Phương, em sao vậy?"Cố Phương Phương cố áp chế trong lòng phẫn nộ lo âu và hoang mang, nhỏ giọng hỏi: "Có phải chiều hôm nay anh sẽ đính hôn không?"Trong lòng Hạ Thần có cảm giác nặng nề, cô ấy vẫn biết, chỉ là, trên mặt anh vẫn làm như không có việc gì, cười nói: "Em nghe ai nói bừa, người nào lung tung bịa đặt chuyện của anh?""Thật sao?"Hạ Thần cười cam đoan, nói: "Dĩ nhiên, anh chưa bao giờ lừa gạt em.
45 Nguyệt Ly vừa mới nói xong thì bên kia lại có tình tiết mới, Hạ Thần đứng dậy, sắc mặt tái nhợt, gân xanh hiện rõ trên trán, quát lên: "Đừng có rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt.
46 Tắm thật lâu, Cố Phương Phương mới từ phòng tắm ra ngoài, sắc mặt như tro tàn, ánh mắt đờ đẫn đi trở về phòng. Nguyệt Ly thấy vậy, không tiện hỏi thêm cái gì.
47 Không bao lâu sau, cửa mở. Cố Phương Phương lúc này có khuôn mặt tiều tụy, ánh mắt bi thương, hốc mắt thâm đen, đôi môi trắng bệch, nhìn hoàn toàn khác so với vẻ xinh đẹp thường ngày.
48 Nguyệt Ly thoáng hiện lên nụ cười nhàn nhạt, Liễu Dật vào phòng, thấy cô ấy cười sung sướng như vậy, hỏi: "Nguyệt Ly, có chuyện gì mà vui như thế?""Tất cả đều ở trong kế hoạch.
49 Cố Phương Phương từ rất sớm đã chuẩn bị đi tới nơi quen thuộc kia, vô số kí ức lại từ từ hiện lên trong đầu cô, tất cả những kí ức đó là những tháng ngày ngọt ngào.
50 Bên trong phòng một khách sạn năm sao, xung quanh rất ồn ào, càng làm cho Hạ Thần thấy cô đơn. "Sao lại uống rượu giải sầu?" Hạ Thần này cùng lớn lên với Hà thiếu và cũng là bạn thân, bộ dáng thất hồn lạc phách như vậy, còn một người uống rượu giải sầu, thật sự là lần đầu nhìn thấy, uống quá nhiều, cậu nhìn không nổi nữa, liền ngăn cậu ấy lại.
51 Nguyệt Ly đi tập thể dục buổi sáng về, sắc mặt hồng hào, hơi hơi thở dốc. Uống ngụm nước, nghỉ ngơi một chút thì điện thoại di động reo vang. Tâm tình của cô lúc này rất tốt, nghe điện thoại: "Mọi chuyện thế nào rồi?""Toàn bộ theo đúng kế hoạch.
52 Thời gian từng giờ trôi qua, đến gần tối, Nguyệt Ly lại xin vì hai người lớn trong nhà làm bữa tối. Liễu Dật và dì Trương làm trợ thủ giúp đỡ Nguyệt Ly.
53 Hạ Thần đen mặt nhưng trong lòng lúc này chỉ có một ý nghĩ là tìm Cố Phương Phương giải thích. Đám người này, chỉ cần không cản trở anh ta vừ Phương Phương thì anh ta cũng chẳng muốn so đo với loại con gái tóc dài não ngắn này.
54 Có người vui mừng, có người buồn, giờ phút này vẻ mặt Liễu Dật bi thương, luôn luôn kiên cường như cậu, con ngươi đen lại có nước mắt. Không thể không thừa nhận, Hạ Thần trực tiếp trạc trúng chỗ đau lớn nhất của cậu, một cái ba mẹ qua đời cô nhi.
55 Ngữ khí của Hạ Thần rất khó chịu: "Mẹ cũng biết con không có hứng thú với cô ta mà. " Chút chuyện lông gà vỏ tỏi ấy cũng tới làm phiền anh ta. "Mẹ biết, nhưng mà, dù sao nó cũng là người vợ mà con cưới hỏi đàng hòa.
56 Đêm tối đen, ánh trăng sáng chiếu vào. Rất lâu, Nguyệt Ly dặn dò: "Phải nhớ mỗi ngày gọi điện cho em, cho dù rất bận. "Đêm nay, Liễu Dật không ngủ, chờ Nguyệt Ly mở lời, nghiêng người, ngắm nhìn một bên mặt thanh lệ của cô ấy, cười đồng ý: "Anh biết rồi.
57 Khi Nguyệt Ly tỉnh lại, nhìn chiếc cằm đầy râu ria lún phún, gương mặt tiều tụy, quầng thâm quanh mắt và mái tóc rối bời của Liễu Dật, trong đôi mắt cô tràn ngập sự đau lòng.
58 "Anh nói tôi là ai?" Cố Phương Phương đi lên trước, lạnh lùng liếc nhìn trên ghế sofa, một đôi nam nữ trần truồng. Mặc dù phát tiết một lần, Hạ Thần tinh thần vẫn còn tràn đầy, nhìn thấy Cố Phương Phương xinh đẹp như vậy, nghe lời nói của cô ấy, hoàn toàn như là phụ nữ đang mời mọc, bàn tay to muốn đi bắt lấy cô ấy, nhưng, Cố Phương Phương vẫn còn tức giận, mắt thấy anh ta muốn tới đây, liền nhanh chóng né tránh.
59 "Là Cố Phương Phương?" Liễu Dật nhíu mày hỏi. Trong mấy năm nay, cô ta không ít lần quấy rầy Nguyệt Ly nhà cậu. "Đúng vậy. " Nguyệt Ly ăn một miếng cơm, cười khanh khách nói "Cô ta muốn giúp em một chuyện lớn.
60 Lại đã Thứ hai, Nguyệt Ly và Liễu Dật bởi vì tối hôm qua đại chiến kịch liệt, hai người vội vàng thức dậy, liền chạy tới công ty. Nguyệt Ly tinh thần không được tốt lắm, mơ mơ màng màng, ngủ gà ngủ gật, còn Liễu Dật thì lại tinh thần sáng láng, mặt mày hớn hở.