81 Màu đỏ của máu, màu trắng toát của tường, màu xanh của cánh cửa phòng mổ, và cả ánh sáng yếu ớt hắt ra từ sau cánh cửa phòng mổ. Sau một trận náo động, dường như không gian lại trở về như chưa từng có gì xảy ra, tất cả đều trở lại yên tĩnh.
82 Bạch Nặc Ngôn đã được chuyển sang phòng bệnh thường, nhưng cô vẫn đang ở trong trạng thái hôn mê chưa tỉnh. Trình Nghi Triết ngắm nhìn khuôn mặt vẫn trắng bệch của cô, tim anh như có một góc khuyết, anh đi sang một hướng khác.
83 Bạch Nặc Ngôn nằm trên giường bệnh, kéo cái chăn bệnh viện trắng toát trùm kín đầu, cô cho rằng như vậy có thể át được âm thanh hỗn loạn bên ngoài, thế nhưng giọng nói càng lúc càng lớn, như muốn tát thẳng vào mặt cô, cô rốt cuộc cũng không thể lừa mình dối người được nữa, đành kéo cái chăn xuống, đôi mắt không có tiêu cự ngơ ngác nhìn lên trần nhà, cô chậm chạp chớp mắt, chớp từng cái, từng cái.
84 Uông Đàn đứng bên cạnh, cô chợt cảm thấy hình như mình đã phạm một sai lầm nghiêm trọng, đáng lẽ cô không lên nhận cuộc điện thoại ông Giang Bác Nghi gọi đến, nếu không phải vì cô thuận miệng trả lời một câu là cô ấy đang ở trong bệnh viện, chắc cảnh tượng này cũng không xảy ra.
85 Trình Nghi Triết đứng chầu chực hết lần này đến lần khác trước cổng Kinh Vân, cuối cùng Uông Đàn đành phải cho anh vào nhà. Uông Đàn còn nhớ trước khi Bạch Nặc Ngôn ra đi có dặn dò, nếu Trình Nghi Triết đến tìm cô dưới ba lần thì nhất định không cho anh ta vào.
86 Trình Nghi Triết đứng trước cổng Giang gia xin tha thứ, gặp không ít khó xử, đầu tiên là anh bị cấm cửa, sau đó là được phép mời vào nhà nhưng bị bỏ mặc, cuối cùng chỉ chào hỏi vào câu khách sáo, trong lời nói dĩ nhiên có kèm theo sự châm chọc.
87 Trình Nghi Triết đang ngồi trên xe khách, anh chăm chú lắng nghe tin tức đang phát trên radio, có thể vì dạo gần đây tinh thần hoảng loạn, anh đã bỏ qua không ít tin tức.
88 Trình Nghi Triết vẫn chờ đợi tại dòng suối trong thị trấn, anh không tiếp tục đến các nơi khác tìm kiếm, mà chỉ dừng lại tại đây. Anh nhận ra, hóa ra tận sâu trong lòng anh, cũng rất nhu nhược.
89 Ngoại truyện Bạch Tiểu KiềuLên 5 tuổi, Trình Tiểu Kiều có thêm một người cha ruột thịt. Ngay từ khi còn rất nhỏ, cô bé đã khá hiểu chuyện, khi biết thân thế thật sự của mình, cô bé không quá bài xích đối với chuyện này, cũng không hề cảm thấy bất công hay tủi thân.
90 Ngoại truyện Bạch Tiểu KiềuLên 5 tuổi, Trình Tiểu Kiều có thêm một người cha ruột thịt. Ngay từ khi còn rất nhỏ, cô bé đã khá hiểu chuyện, khi biết thân thế thật sự của mình, cô bé không quá bài xích đối với chuyện này, cũng không hề cảm thấy bất công hay tủi thân.
91 Ngoại truyện Bạch Tiểu Kiều (tiếp)- Mẹ ơi, dường như con đã thích một người. Trình Tiểu Kiều ngã vào lòng Bạch Nặc Ngôn, thở dài than vãn, cô luôn tâm sự tất cả mọi thứ với mẹ.
92 Ngoại truyện Bạch Tiểu Kiều (tiếp)Cuối cùng Bạch Tiểu Kiều cũng đạt được tâm nguyện kết hôn cùng Lạc Thừa Diễn, mặc dù vế sau có lẽ sẽ không được “hạnh phúc mãi mãi”.