81 Vĩnh biệt khổ đauTôi khinh thường quay đầu đi, người đần bà này tôi căn bản không cần thiết phải phản ứng lại, bà ta nói:”Năm đó lần đầu tiên mẹ mày rời khỏi cha mày, là do tao làm , tao cố ý tạo ra hiểu lầm giữa họ, tao cứ tưởng rằng mẹ mày đi thì sẽ không trở về nữa, đâu nghĩ tới vài năm sau đã trở lại.
82 Hạ Mộc Lạo: Anh yêu emLúc tôi quay lại tìm cô ấy, cô ấy đã không còn ở đó nữa, tôi cứ tưởng rằng cô ấy sẽ đứng yên tại chỗ chờ tôi, nhưng không ngờ cô ấy thực sự đi.
83 Theo thói quen tôi mở hộp ra nhìn con gấu của tôi, nhưng trong hộp trống trơn, tựa như chính là lỗ hổng trong trái tim tôi, chợt nhớ khi Thiển Thiển rời khỏi phòng nụ cười có chút mất tự nhiên, cũng có thể đoán chắc con gấu đó đang ở chỗ cô ấy, xem ra cô ấy rất thích con gấu tôi tặng, nếu không, tại sao cô ấy phải lấy con này đi.
84 Thẳng thắnCố gắng mở to mắt, trong mắt hiện lên một màu trắng, tôi vừa nhìn đã thấy mẹ và Lạc Thanh. Nhưng lúc này, người tôi không muốn nhìn thấy nhất chính là bọn họ, tôi lại nhắm mắt vào.
85 Tôi phải cự tuyệt tình yêu, cự tuyệt thương tổn, kiên trì với ý nguyện của mình, mau chóng bồi dưỡng thân thể, rồi sau đó kết thúc sinh mệnh. “Thiển Thiển, hai ngày trước Hiên nhi sinh rồi, là con trai, em có thể làm mẹ nuôi rồi đó.
86 Lạc ThanhMột tuần này là những ngày khổ sở nhất trong cuộc đời tôi, chợt nhớ tới một bài hát trước kia từng nghe có tên “Bảy ngày bảy thế kỉ”: Bảy thế kỉ đều là mùa đông, cho dù là trừng phạt cũng đến nơi nguy hiểm nhất, chỉ mong mỗi đêm nhắm mắt đều là em, anh nguyện hôn mê không cần tỉnh lại…” Giờ khắc này tâm trạng của tôi cũng như vậy, bảy ngày này đối với tôi mà nói dài như bảy thế kỉ, hơn nữa tất cả đều là mùa đông.
87 Đôi mắt to của cô ấy bị phủ bởi một lớp sương mù, hờn dỗi chu cái miệng nhỏ xinh ra:”Người đầu tiên nhìn thấy sau khi mở mắt không phải là chồng mình à?”Tôi vươn tay sờ lên trán cô ấy, cô ấy giận dỗi gạt tay tôi ra, “Không phải chồng của em thì không được chạm vào em.
88 Chúng ta đi cùng nhau nhéSau khi rời khỏi anh ta, tôi rất mờ mịt, không biết nên đi đâu. Tôi ôm ba lô, ôm gấu bông đứng ở ven đường. Tôi muốn đi khỏi thành phố này, không muốn anh ta tìm tôi, càng không muốn anh ta tìm thấy tôi.