Người Anh Yêu Là Em Chương 13
Chương trước: Chương 12
-Này ! ......này ......
-...................
-Zậy đi chứ !
-..............
-Zậy coi
-Ơ , sao zậy còn sớm mà
-Nhưng còn phải zề chuẩn bị đi học nữa đồ của em ở nhà tôi ấy
-Hả cái gì , cậu vừa nói cái gì ?
-Ờ ờ ko ko có gì
-Em ...tôi áh , sao đổi cách xưng hô mau zậy
-Ờ có gì đâu ( way lưng đi vì cái mặt đỏ lên rồi kìa )
-Có mà , đấy cậu vừa mới nói đấy
-Uh thì ó đấy sao...( chưa nói hết thì ...), cái gì thế nhỉ sao mềm mại êm ái thế này (chẳng là chưa kịp nói hết thì đã kis 1 cái với My rồi )
-Cảm ơn vì đã ở bên tôi hôm wa
-Ơ ko có gì đâu ,... đi thôi ( way lưng đi nhưng vẫn còn ngượng )
-Này ! đợi tôi với ( chạy đến và nắm lấy tay của Thành đi )
-.................
Còn Thành thì chẳng nói gì cả chỉ mỉm cười mà thôi , cả hai ng` bắt đầu có tình cảm với nhau rồi đấy , tay trong tay đi ra cổng mà lòng cảm thấy ấm áp làm sao , ước gì thời gian này dừng lại hoài để họ đc mãi bên nhau nhỉ :love: . Định dắt xe để chở thì Thành ngăn My lại
-Để tôi chở cho ( để tay vào tay lái nhưng ko may chạm phải tay My , ngượng )
-Uhm ! tốt thế
-Hj` , lâu lấu tồt một xí hok đc àh
-Uhm đc chứ cứ như zậy hoài nhé !
-Đi thôi
.........................................................
-Dạ thưa em vừa thấy tụi nó wẹo wa cái hẻm vắng , giờ này sớm nên cũng hok có người ạh
-Tốt , hành động đi , ko đc để chúng sống sót , xử lý cho sạch sẽ vào
-Dạ thưa đại ca , đi thôi tụi bay
....................................................................
-Sao kiu tui zậy sớm wá zậy , bùn ngủ wán chòy
-Tập zậy sớm đi cô nương ngủ như thế thành heo bây giờ , để như zầy ôm cho sướng mập wá tối ngủ tui tưởng tui đang ôm con heo đấy
-Ai cho cậu ôm hả ( véo mạnh vào eo của Thành )
-Ối mẹ ơi con dâu tương lai của mẹ ăn hiếp con kà
-Hở ?cái gì
-Cái gì đâu.....k...í...t
-Ah đau , sao thế? tự nhiện dừng xe lại zậy
-Có chuyện rồi
-Đâu ai chết àh
-Ko đùa đâu , nhìn kìa ( hất mặt về phía trước)
-Trời ! choáng zậy đâu ra lắm ng` thế
-Này hai đứa bay còn nhớ chúng ta chớ ( một thằng nào đó lên tiếng trong đám ng` kia )
-Nhớ hay ko thì sao nào ? ( My lên tiếng trả lời )
-Ah àh cái kon nhỏ này gang lớn nhờ
-Gang ta đâu có lớn chỉ đủ che lấp bọn ngo dốt chúng bay thoy
-Con này giỏi , ko nói nhìu lên tụi bay
-Này ! tại cô đấy nói nhỏ nhẹ có phải xong ko
-Hok dám , cái bọn này ko bik gì đâu có nói cũng thưa , đánh đi ( nhỏ hét lớn cho Thành đánh và cũng nhào vô đánh luôn)
Cả 2 đánh như chưa bao giờ đc đánh , tên nào dzô cũng bị đánh văng ra cả , nhưng càng lúc càng nhìu ko bik bọn chúng gọi cứu viện ở đâu mà lắm thế , cả My và Thành đều đã thấm mệt ...
-Heyy cuối cùng cũng đã xử xong bọn này , mới sáng mà đã như zầy rồi mệt thật ( My than )
-Uhm ! chúng ta đi ....
-Ế coi chừng , trá...nh...ra ( có một tên vẫn còn cử động đc lấy một cục đá wăng vào đầu Thành nhưng My đã đở và ...)
-My , My , cô bị sao thế ... ( đưa tay ra đỡ My và wuỵ xuống theo My )
-Ko có gì , t...ô...i...đ..a...u...w...á ( nói ko ra lời nữa máu trên đầu My tuông chảy Thành dòng )
-Cô ... cô đúng là ngốc , sao lại làm như vậy chứ ( ôm chầm lấy My )
-B..ở...i...v...ì...t..ô...i...t...ô...i..t...h...i...x...c...ậ...u
-Cô ngốc wá
-Đ...ừ...n...g...b...ỏ..t..ô...i ( nở nụ cười và ngất lịm đi )
-My...........
-.......................
-Alô , mẹ àh tới bệnh viện nhanh đi
..........................................
-Sao thế kon ? ( mẹ của Thành hớt hải hỏi con )
-Tại con mẹ ạh , tại con ...
-Kon khóc
-Ơ...
-Kon đả khóc từ khi con pé đó đi , vì My mà con đã khóc
-Ơ kon...
-Kon thix My đùng ko
-Kon ....
-Đúng đấy kon thay đổi đi đừng vì con pé đó mà đau khổ nữa My nó tốt hơn cô ta nhìu con àh ( vuốt tóc Thành trìu mến)
- Mẹ đừng đem My ra so sánh với Trang kon ko thix mẹ đừng nhắc nữa kon sẽ đợi Trang .Ơ bác sĩ ra rồi , Bác sĩ ơi cô ấy có sao ko ạh ( Thành hỏi liền)
-Ko sao đâu chỉ bị chấn thương nhẹ thôi , nghỉ ngơi một lát sẻ tỉnh
-Cảm ơn bác sĩ nhìu ạh ( mẹ của Thành cảm ơn bác sĩ vì Thành đã chạy vào phòng bệnh của My mất tiêu rồi ) ,cái thằng này thật là ...( pà chỉ bik lắt đầu )
............................................
-Kon nghĩ một lát đi cả ngày ko ăn gì rồi
-Sao kì zậy mẹ , bác sĩ nói nột lát sẻ tỉnh sao bây giờ vẫn chưa
-Mẹ cũng ko bik nữa , chắc nó mệt wá đang ngủ đó
-Chắc zậy , ....tỉnh zậy nhanh đi cô nương ( véo lên má của My thật mạnh )
-Á....aaaaaaaaaaaaaaaah ( tự nhiên My la lên )
-Hơ hết hồn ( giật nảy cả mình ) , cô zậy khi nào đó ( mắt mở to gấp hai lần bình thường
-Tui tui zậy lâu rồi
-Cô cô , cô có bik là tui lo lắm ko hả thĩ như zậy lắm àh sao ko ngủ luôn đi ( tức giận wát lớn và bỏ ra ngoài) rầm
Xem tiếp: Chương 14