21 Bạn đã xóa tên người bạn từng yêu sâu đậm trong nhật ký?Bạn bị xóa tên khỏi cuốn nhật ký của người bạn từng yêu sâu đậm?Bạn bị xóa tên khỏi rất nhiều cuốn nhật ký?Bạn nhiều lần nhớ về cái tên mà bạn đã xóa đi trong nhật ký của mình?Giữa màn đêm thẳm sâu như mực, nhiều người đang khao khát một trận mưa rào xối xả trút vào lòng mình, để vằm nát những kẻ cứ ở lì trong đó không chịu biến đi.
22 Tôi có cảm giác mình đang ở trên miệng núi lửa, mùi nham thạch nồng nặc trong khoang xe. Tôi gọi hiện tượng này là: nam nhi chí bốn biển, vạn dặm cũng như gần!Nhiều người rất dễ nổi nóng khi lái xe.
23 Ánh sáng rực rỡ của mười hai ngôi sao chưa bao giờ thôi chiếu rọi lên vận mạng cuộc đời bạn. Mười hai ngôi sao cùng tỏa sáng lên bạn. Bạn nghĩ mình thuộc về một trong số chúng, kỳ thực trong suốt cuộc đời, bạn sẽ chầm chậm lăn qua vết dấu của tất cả các ngôi sao, có thể rất đậm nét, cũng có thể rất nhạt nhòa, nhưng sẽ không thiếu vắng một ngôi sao nào.
24 Cậu ta cặm cụi bước đi trên con đường cao tốc ấy, nước mắt đầm đìa, gương mặt chàng trai trẻ, dáng người gầy guộc. Cậu ta lê gót trên những phiến lá ngô đồng và đạp lên tiếng khóc thổn thức của chính mình.
25 Người không hại ta, ta cũng không hại người. Nếu người hại ta, ta sẽ tức giận mà khóc. Tầm này năm ngoái, một cậu bạn của tôi đã bị tống vào bệnh viện tâm thần.
26 Vào những ngày thời tiết xấu, tôi lại lôi những vết rách trong tim ra, tỉ mẩn khâu lại, bởi vì cô ấy ở trong đó, rất có thể sẽ bị ướt mưa. Nhiều lúc, tôi không biết mình phải nỗ lực thế nào, cố gắng thế nào, phấn đấu hết mình thế nào, mới xứng với cô ấy.
27 Chúng ta thường nói, muốn khóc thì về nhà mà khóc. Này, nhìn mà xem, theo cấu tạo của dạng chữ phồn thể thì “nước mắt” có nghĩa là một con chó nằm trong nhà trú mưa đấy.
28 Nhưng sau đó nghĩ lại, tôi nhận ra, điều khiến chúng ta nhớ mãi về một chuyến đi, lại chính là những câu chuyện dở khóc, dở cười ấy. Chúng giống khung cảnh núi rừng hùng vĩ, đẹp đẽ nhất trong hành trình đời ta.
29 Tuyệt vọng vì thế giới này, điều đó dễ như trở bàn tay. Tha thiết yêu thế giới này, điều đó thực khó khăn vô chừng. Học sinh yếu kém Vương Tuệ, vì một bạn nam, đã không hề nao núng, mở đường máu xông lên!Năm 2012, tôi tiếp đón Vương Tuệ, một người bạn cấp ba ở thị trấn Sô-cô-la (Chocolate Ville), ngoại ô Băng Cốc, Thái Lan.
30 Ngồi trong quán bar tôi hỏi:Vì sao sổ tay cô lại ghi: “Đến nay cây đã um tùm tán xanh?” (1)Cô ấy thing lặng không đáp. Nửa đời trước của Ba Đóa Kim Hoa có thể tổng kết bằng cụm từ “Dương Quan tam điệp” (2).
31 Đêm sâu thẳm, và em an giấc trong cầu mắt thẫm đen của tôi. Hễ tôi mở mắt, em sẽ bình minh, sẽ ra đường, lên phố, sẽ hòa vào dòng người qua lại, trở thành quá khứ của người khác, mỗi bước dài một tháng, không bao giờ ngừng nghỉ.
32 Chúng ta thích nói "Tôi yêu em”, như thể chắc chắn sẽ yêu em, như thể tôi sinh ra là để chờ đợi em, như thể dù có bận lòng vì ai, nỗi nhớ của tôi vẫn luôn hướng về em vậy.
33 Trên đời này, không tồn tại hai nửa vòng tròn nào có thể ghép lại thành một vòng hoàn hảo. Mà chỉ có một linh hồn ích kỷ đang kiếm tìm một linh hồn ích kỷ khác.
34 Bạn có cho rằng nó là vĩ đại? Thứ ánh sáng rực rỡ tỏa ra từ nó khiến bạn cảm thấy thế giới như bừng sáng. Kỳ thực, nó cũng giống như việc bạn không thấy gì trong bóng đêm mà thôi.
35 Mở đầu một câu chuyện luôn như vậy: tình cờ đưa đến, bất ngờ xảy ra, không kịp phòng bị. Kết thúc một câu chuyện luôn là thế: hoa nở đôi bông, chân trời cách biệt.
36 Viết đến những dòng cuối cùng tôi mới nhận ra cuốn sách này đã tạo nên một kỷ lục. Kỷ lục của cuốn sách có nhiều câu chuyện được cải biên thành kịch bản phim nhất.