Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Ngận Thuần Ngận Ái Muội Chương 1287 : Nói Cho Em Một Bí Mật. (p1)

Chương trước: Chương 1286 : Bầu Không Khí Khẩn Trương.



Dương Minh vừa thốt lên xong, những người này đều đua nhau mà cười, nhưng mà cái này không thể gọi là cười được, bởi vì nó còn xấu hơn cả khóc nữa.

Dương Minh đúng là bó tay, những người này đều rất sợ chết, kêu bọn họ làm việc thì dễ, nhưng mà bắt bọn họ tỏ ra vui vẻ thì có lẽ không được dễ dàng.

Tôn Khiết cũng không ngờ rằng Dương Minh lại thốt ra một câu như vậy, làm cho những người này cười không được mà khóc cũng không xong, trong lòng cũng có chút tội nghiệp, nhưng lập tức nhớ lại lúc đầu khi họp liên hợp lại, giúp đỡ Điền Long đoạt quyền, Tôn Khiết liền không còn cảm thấy tội nghiệp họ nữa, trong lòng thầm nghĩ, Dương Minh trừng phạt họ nhiều hơn một chút mới tốt.

Thật ra, những người ở đây đều đã thấy rõ tình hình, Dương Minh ngồi bên cạnh ghế chủ vị, đã nói lên rằng chuyện này đã hoàn toàn bị khống chế rồi, tuy rằng Điền Long cũng ngồi bên cạnh, và cũng ngồi trên hàng chủ tọa, nhưng tại sao Dương Minh không xử lý ông ta thì những người này không biết được, mọi người đều cho rằng Dương Minh đã bắt Điền Long hoàn toàn phục tùng rồi.

Tôn Khiết ngồi chính giữa ghế chủ tịch, tên danh nghĩa là người lãnh đạo tối cao ở đâ, nhưng mà mọi người đều biết rằng, địa vị của Tôn Khiết tuy rằng là do Tôn Hồng Quân nhường lại, nhưng mà cũng có liên quan đến Dương Minh đang ngồi bên cạnh nàng.

Những người này rất rõ ràng, sau này đối xử với Tôn Khiết, cũng phải kính nể như đối với Dương Minh vậy, kẻ ngu cũng có thể nhận ra là Dương Minh đã đưa Tôn Khiết ra làm người đại diện rồi, không nghe lời Tôn Khiết chẳng khác nào không nghe lời Dương Minh.

"Chư vị là tinh anh trong công ty, cũng là lực lượng trung kiên trong tập đoàn Tôn thị của chúng ta, tập đoàn Tôn thị có thể phát triển đến ngày hôm nay, cũng không thiếu sự nổ lực của mọi người" Tôn Khiết nói : "Có thể, trước kia mọi người đã là ra một số sai lầm, nhưng cũng may là không gây ra hậu quả nghiêm trọng gì, đối với chuyện trước kia, tôi cũng không nói thêm gì nữa, cũng không truy cứu trách nhiệm của ai cả, các vị không cần hoài nghi cái gì, tôi cũng không có ý đợi sau này mới tỉnh sổ, người có trách nhiệm trong chuyện này đã đứng ra xin lỗi, và cũng đã được cha tôi tha thứ rồi, đồng thời còn chuẩn bị cùng cha tôi đến chổ khác để xây dựng sự nghiệp riêng"

Những người này lúc đầu đều kỳ quái là tại sao Điền Long lại được ngồi bên cạnh chủ tịch, ông ta là người lãnh đạo trong hành động phản bội Tôn gia lần này, bây giờ Tôn gia nắm lại quyền hành, tại sao có thể để cho ông ta dự một cuộc họp quan trọng như vậy?

Bây giờ nghe Tôn Khiết giải thích xong, tất cả đã hiểu được, thì ra Điền Long đã được người của Tôn gia và Dương Minh tha thứ, và lại được trọng dụng một lần nữa, chuẩn bị đi lập đại nghiệp.

Đã có tấm gương Điền Long này, những người khác cũng không cần phải sợ nữa, Điền Long là chủ mưu, những người này chỉ là lính thôi, nếu Tôn Khiết và Dương Minh đã không truy cứu trách nhiệm của Điền Long, vậy thì khẳng định là sẽ không truy cứu trách nhiệm của bọn họ rồi.

Nghĩ đến đây, những người này đều thở phào một hơi, vẻ mặt cũng tự nhiên hơn rất nhiều, trong số bọn họ có rất nhiều người trung niên, nếu bị đuổi ra khỏi công ty, thì bọn họ quả thật là sẽ không biết đi chổ nào làm nữa, và phải đối mặt với nguy cơ thất nghiệp.

Tôn Khiết thấy biểu tình của mọi người thay đổi, trong lòng cũng rất thỏa mãn, gật đầu nói : "Tôi mong rằn mọi người có thể làm tốt việc của mình, như vậy thì tôi sẽ bỏ qua chuyện cũ, cung không nhắc lại chuyện trước kia. Sau khi tôi tiếp nhận chức vị của ha tôi, tôi sẽ bắt đầu tính từ ngày hôm nay, chuyện trước kia là quá khứ, chúng ta chỉ sẽ nhìn về phía trước thôi"

Tôn Khiết nói ra những lời đầy sự cổ vũ và kích động, mấy câu này đã loại bỏ sự nghi ngờ trong lòng mọi người, xem ra Tôn Khiết đã có thể nắm chặt suy nghĩ của những người này rồi.

Những người này phần lớn đều sợ rằng sau khi Tôn Khiết lên nắm quyền thì sẽ tính sổ với bọn họ, cho nên những người này mới làm ra vẻ như cha mẹ vừa mới chết hay là đến kỳ kinh nguyệt vậy.

"Ở đây cũng không có người ngoài, tôi cũng sẽ nói về vấn đề mà mọi người quan tâm nhất, cũng chính là vấn đề cổ độc trong lòng mọi người" Sau khi thu được nhân tâm xong, Tôn Khiết bắt đầu nói về vấn đề quan trọng của buổi họp này.

Quả nhiên, những người ở đây đều dựng lổ tai lên, nghe Tôn Khiết tiếp tục nói, đây là vấn đề liên quan đến sống chết của ho, không được phép có sơ sót gì.

"Thuốc giải cổ độc, bây giờ tôi sẽ không cho các người" Tôn Khiết nói xong, cũng nhìn chăm chú vào biểu tình của đám người bên dưới : "Ý của tôi, cũng chính là ý của Dương Minh"

Quả nhiên, những người bên dưới đều lộ ra vẻ thất vọng, nhưng mà cũng không dám lộn xộn cái gì cả, vốn dĩ bọn họ mong rằng Dương Minh có thể mau chóng đưa cho bọn họ thuốc giải, nhưng mà bây giờ...

Thế nhng Tôn Khiết nói thêm một câu, làm cho bọn họ lập tức hưng phấn, Tôn Khiết nói rằng : "Tuy rằng không cho các người thuốc giải hoàn toàn nhưng mà thuốc giải áp chế cổ độc, tôi sẽ phát cho mọi người, cái này khác với cái trước, có thể áp chế được một năm, không nhiều cũng không ít, cho nên mọi người có thể an tâm làm việc, không cần lo lắng cổ độc sẽ phát tác giữa chừng"

Biểu tình của những người ở đây đều được Tôn Khiết thu hết vào mắt, thấy bọn họ hy vọng rồi lại thất vọng, sau đó lại một lần nữa dấy lên hy vọng, quả thật là một cảm giác sung sướng.

Tôn Khiết thật sự muốn quay sang ôm Dương Minh hôn vài cái ghê, là hắn đã cho nàng biết cái cảm giác cao cao tại thượng này, cái cảm giác này thật sự quá tốt, là một sự hưởng thụ, không giống như lúc trước, tuy rằng cũng là lãnh đạo của công ty, nhưng mà khó ứng phó được với mấy lão cậy già lên mặt này.

Thấy Tôn Khiết dễ dàng khống chế cục diện, Dương Minh cũng vô cùng thỏa mãn, nhưng mà càng thêm sảng khoái vì hành động đâm hơi này của Tôn Khiết.

Những người này nghe Tôn Khiết sẽ cho mình thuốc giải áp chế cổ độc một năm, rốt cụ cũng vui vẻ lên, ít nhất là trong một năm nay cũng không cần phải lo lắng nữa. Sau một năm nếu như mình làm việc xuất sắc, thì có thể sẽ nhận được thuốc giải hoàn toàn, còn nếu không thì cũng có thể nhận thuốc giải áp chế một năm, cái này còn tốt hơn là mỗi ngày phải sống trong sự lo lắng mỗi ngày.

Tôn Khiết còn nói về những kế hoạch phát triển trong tương lau nữa, sau đó Tôn Hồng Quân tuyên bố thay đổi nhân sự trong công ty, Tôn Khiết sẽ trở thành chủ tịch tập đoàn, còn Tôn Tam sẽ trở thành tổng giám đốc, chức vị của những người khác đều không đổi, Lưu Khải cũng được đi theo Tôn Hồng Quân đến châu Phi, Lưu Khải cũng suy nghĩ cẩn thận, dù sao thì ở đây cũng chưa có lập gia đình, đi đâu cũng như nhau, lựa chọn lần này hẳn sẽ là một bước chuyển trong cuộc sống, bây giờ nắm chặt, sau này có khả năng sẽ thăng chức rất nhanh.

Vương Nhâm Bình phân phát thuốc giải xuống, mỗi người một viên, còn thừa thì đưa lại cho Tôn Khiết, những người ở đây đều biểu hiện rất khiêm nhường, không tranh không giành. không ai dám tranh cả, tuy rằng ai cũng muốn thêm một viên nữa, nhưng mà sau khi lấy được xong thì có dùng được hay không mới là vấn đề, ai cũng biết thân thủ của Dương Minh kinh khủng cỡ nào rồi.

Sau khi phát thuốc giải xong, cuộc họp cũng kết thúc, những người này đều trở về làm việc của mình, còn Dương Minh và Tôn Khiết thì chuẩn bị trở về Tùng Giang.

Tuy rằng Tôn Khiết là chủ tịch tập đoàn, nhưng mà chỉ là danh nghĩa thôi, trên thực tế thì phần lớn công việc đều do Tôn Tam phụ trách, trước khi Điền Long đoạt quyền thì vẫn là do Tôn Tam phụ trách chuyện này.

Cho nên, bây giờ Tôn Tam trở thành người nắm quyền thực tế, và cũng không cần nghi ngờ về độ trung thành của Tôn Tam, hơn nữa, từ sau chuyện của Điền Long, Tôn Tam cũng đã nhìn thấy thực lực của Dương Minh rồi, huống chi những người lãnh đạo cao cấp trong công ty đều đã bị dính cổ độc vẫn chưa giải, cho nên Tôn Tam chỉ cần ra lệnh là bọn họ sẽ tự nhiên chấp hành, nhưng mà nếu muốn những người này làm bậy, thì sợ rằng có đánh chết bọn họ cũng không dám làm. Ai mà ngu chứ, lần đầu tiên thì Dương Minh có thể tha thứ, nhưng mà nếu như mắc lỗi lần hai, thì Dương Minh có khả năng tha cho họ sao?

"không ngờ rằng cuộc họp lần này lại thành công như vậy!" Tôn Hồng Quân đã có cảm giác hâm mộ : "Ta ngồi trên cái ghế chủ tịch lâu như vậy, vẫn chưa từng thấy cuộc họp nào mà bọn họ lại cẩn thận nghe lời và câm như hến thế này!"

Tôn Khiết cũng nghe thấy cha ghen tỵ, vì thế cười nói : " Nghe nói thủ hạ của Dương Minh ở châu Phi đều được quản lý theo hình thức quân sụ hóa, sau khi cha đến, sẽ có cảm giác như là hoàng đế ở đó thôi"

Tôn Hồng Quân bị nói trúng tâm sự, liền đỏ mặt, nhưng mà nghĩ lại, biết được những thời khắc hài lòng này, tất cả đều là do Dương Minh cho.

Loading...

Xem tiếp: Chương 1287 : Nói Cho Em Một Bí Mật. (p2)

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?



Láng Giềng

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 100


Tôi Đang Yêu Một Exo-L

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 23


Giao Tập

Thể loại: Đam Mỹ, Huyền Huyễn

Số chương: 20