Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Ngận Thuần Ngận Ái Muội Chương 1115 : Đoạt Quyền. (1)

Chương trước: Chương 1114 : Liên Minh Châu Âu.



"Vị này là sư nương sao?" Lao Feng là người từng trải, đương nhiên chỉ cần một cái liếc nhìn là có thể nhận ra Vương Tiếu Yên có quan hệ không bình thường với Dương Minh rồi, vì thế vội vã cung kính.

Vương Tiếu Yên thật không ngờ, mình lại có ngày trở thành trưởng bối của Lao Feng! Phải biết rằng, ông ta chính là một nhân vật cùng đẳng cấp với cha! Hơn nữa tuy rằng gia tộc của mình rất lợi hại, nhưng mà Lao Feng cũng không kém, cho nên quan hệ hai nhà tuy không tốt, nhưng mà nước sông không phạm nước giếng.

Thế nhưng, nếu có được sự trợ giúp của gia tộc Feng, thì chuyện của mình và Dương Minh hiển nhiên sẽ gặp ít trở ngại hơn từ cha. Bây giờ xem ra, nếu Dương Minh kêu Lao Feng làm cái gì, thì chỉ cần có khả năng, ông ta sẽ không từ chối.

"Xin chào, Lao Feng tiên sinh" Vương Tiếu Yên lễ phép gật đầu.

"Haha, tiên sinh cái gì, gọi Lao Feng là được rồi" Lao Feng cũng không dám nhận hai chữ tiên sinh này.

" Lao Feng, đừng coi thường Yên Yên, công phu của nàng không kém gì tôi, cho nên, lúc rãnh rỗi có thể kêu nàng chỉ cho vài chiêu cũng được!" Dương Minh đã quyết xác định quan hệ người yêu với Vương Tiếu Yên rồi, cho nên hắn cũng chia sẻ những gì hắn có cho nàng. Tổ chức sát thủ không phải là mục tiêu cuối cùng của hắn, cho nên, chuyện sau này của tổ chức để cho một tay Vương Tiếu Yên tiếp quản, những quan hệ như vậy cũng cần phải giao cho Vương Tiếu Yên.

Đối với Dương Minh mà nói, Lao Feng tuyệt đối tin tưởng, nghe Vương Tiếu Yên là một cao thủ, trong mắt lập tức lộ ra vẻ sùng bái : "Sư nương, sau này xin ngài chỉ điểm nhiều hơn"

"Có thời gian, tôi sẽ chỉ điểm cho ông" Vương Tiếu Yên cười nói, phải nói là nàng hài lòng không gì sánh được, không ngờ mình cũng có ngày như vậy.

Tuy rằng thân phận và thực lực của Dương Minh càng lúc càng làm cho Vương Tiếu Yên tò mò, nhưng mà Dương Minh cũng không nói gì, biểu hiện bên ngoài cũng rất tầm thường, thế nhưng, Vương Tiếu Yên cũng biết hắn vô cùng không tầm thường.

Đám người Lý Cường đã được huấn luyện, cho nên việc vận chuyển súng đạn xuống khỏi thuyền rất dễ dàng, chỉ là, xe tăng và máy bay chiến đấu thì có chút khó khăn, bọn họ tuy rằng xuất thân từ lò luyện võ ra, súng đạn có đôi khi gặp, nhưng mấy thứ này thì...

Dương Minh cũng có chút hối hận, sớm biết như vậy thì mang theo Hầu Chấn Hám rồi, hắn ta khẳng định là sẽ hiểu rõ hơn về mấy thứ này.

"Dương ca, ngài xem..." Lý Cường nhìn nhìn Dương Minh nói. Thú thật thì mấy thứ này tuy rằng bọn họ không thể sử dụng được, nhưng lại vô cùng mong muốn được sử dụng, dù sao thì có mấy thứ này cũng giúp cho thực lực của họ được đề cao.

" Lao Feng, ông cho tôi mấy thứ này, nhưng người của tôi không biết dùng, vậy bên ông có ai biết dạy mấy thứ này không? Tiến hành huấn luyện đơn giản cho họ một chút!" Dương Minh quay đầu lại nói với Lao Feng.

"Cái này không thành vấn đề" Lao Feng tiện tay ngoắc một người lại : "Lex, tìm mấy người biết sử dụng thứ này, tiến hành huấn luyện cho thủ hạ của sư phụ ta!"

"Vâng" Người tên là Lex vội vã gật đầu, bắt đầu đi tìm người, mà bên Lý Cường cũng tìm vài người thông minh, để cùng với Lex học tập về thứ này. Đương nhiên, chờ những người này học xong, có thể dạy lại cho những người khác.

Lúc này, Dương Minh trở về chổ trú quân của đám Lý Cường cách trấn nhỏ mấy cây số, những chiếc xe tăng và máy bay này quả thật rất chói mắt, dễ bị người ta phát hiện, cho nên cẩn thận một chút vẫn hơn.

Để cho quan hệ của Vương Tiếu Yên và Lao Feng càng thêm củng cố, Dương Minh cũng không chỉ điểm công phu cho Lao Feng nữa, mà là để cho Vương Tiếu Yên dạy ông ta. Với công phu của Vương Tiếu Yên, muốn dạy Lao Feng thì rất dễ, mà Lao Feng rốt cục cũng biết công phu của Vương Tiếu Yên cao cỡ nào rồi, sau khi sùng bái xong, liền chăm chú học tập.

Vương Tiếu Yên cũng nghe lời dặn của Dương Minh, truyền thụ mấy thứ công phu để giúp cho thân thể khỏe mạnh, đối với những kỹ xảo giết người thì chỉ nói lướt qua, Lao Feng có muốn giết ai thì cũng không cần tự mình ra tay, cho nên Vương Tiếu Yên cũng không cần phải dạy làm gì.

Dương Minh có vẻ rãnh rỗi trong hai ngày này, đám người Lý Cường vẫn còn đang bận học tập từ Lex, trong hai ngày này bọn họ cần phải làm quen với xe tăng và máy bay chiến đấu.

....................

Sáng ngày hôm nay, trong lúc Dayton đã lên xe di về hướng quán trà, thì Lý Cường đã tập hợp vài người, tạp thành một lực lượng nhỏ để đến chổ trú quân của Dayton, còn Dương Minh và Vương Tiếu Yên thì mang theo Kim Ngưu cùng những người khác len lén ẩn núp tại xung quanh quán trà, tùy thời hành động.

Lao Feng và Lex thì ở lại căn cứ, cũng không tham gia vào hành động lần này.

"Feng tộc trưởng, người thanh niên kia là sư phụ của ngài?" Lex khó hiểu hỏi, do bận việc mấy ngày nay nên hắn không có cơ hội nói chuyện với Lao Feng, hôm nay sẵn dịp nên hắn đem nghi vấn trong lòng ra hỏi.

"Không được nói lung tung!" Lao Feng khôi phục lại uy nghiêm lúc đầu : "Cái gì mà người thanh niên! Cao nhân không nằm ở tuổi, sư phụ và sư nương không muốn xưng bá giang hồ, khẳng định là cao thủ lánh đời, cần phải cung kính, hiểu rõ chưa?'

"Hiểu rồi..." Lex vốn chỉ thuận miệng hỏi một chút thôi, không ngờ Lao Feng lại nổi giận, cho nên vội vã gật đầu.

"Lúc mày trở về, gọi người đến đây, tao muốn huấn luyện cho chúng, để giúp tăng cường thân thủ!" Lao Feng đã học được một vài kỹ xảo từ chổ của Vương Tiếu Yên, cho nên muốn thực chiến. "Vâng, gia chủ" Lex gật đầu nói.

Ngoài quán trà, có hai mươi người mặc áo giáp cầm súng đứng xung quanh quán, đây là những người của Dayton và Kevin, mỗi bên chỉ mang theo mười người mà thôi, như vậy cũng tỏ thành ý của bản thân ra, theo bọn họ thấy, trấn nhỏ này là địa bàn của hai người, căn bản là không có kẻ địch. Chờ khi Dayton và Kevin cùng vào trong quán trà, Dương Minh quay sang nói với Kim Ngưu : "Chuẩn bị hành động!"

"Có chừa người sống không?" Kim Ngưu hỏi.

Dương Minh lắc đầu, Kim Ngưu liền phất tay với đám người phía sau : "Hành động, không để lại ai"

Bất luận là vệ sĩ của Dayton hay là của Kevin cũng đều không được trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, chỉ được chọn từ trong quân đội mà ra, hai bên đều biết hôm nay là đàm phán hòa bình, cho nên cũng không khẩn trương, những tên đứng ngoài bảo vệ cửa có vẻ nhàn nhạt hút thuốc nói chuyện : "Lão tam, mày nghĩ chúng ta đến vài người như vậy, có nguy hiểm hay không?"

"Sao có thể được? Chổ này không phải địa bàn của tướng quân Dayton và tướng quân Kevin sao, ai mà dám trêu chọc vào?" Người được gọi là lão tam trả lời : "Mày xem, dân chúng trên đường đều tránh chúng ta cả"

"Nói cũng phải, gần đây đều là lực lượng của chúng ta, có lẽ là do tao nhiều chuyện rồi" Người này nghe lão tam nói xong, cũng nhẹ nhàng mỉm cười.

"Đúng vậy, mày...." Lão tam còn đang định nói chuyện, nhưng mà nói được phân nửa thì đã dừng lại, bởi vì người cảnh vệ kia đã ngã xuống đất, trên cổ còn đang phọt ra máu tươi, hiển nhiên là sống không nổi nữa rồi.

"Xảy ra chuyện..." Lão tam còn chưa nói hết câu, thì đã cảm thấy cái ót của mình mát lạnh rồi, không biết cái gì tiếp theo nữa.

Những người này làm sao mà là đối thủ của đám Kim Ngưu? Rất nhiều người còn chưa kịp rút súng ra đã bị bên Kim Ngưu "lau cổ" rồi, dù có rút súng ra được thì cũng chẳng kịp dùng, chết ngay lập tức.

Hai mươi người, nhanh chóng bị giải quyết.

Loading...

Xem tiếp: Chương 1115 : Đoạt Quyền. (2)

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?



Hôn Trái

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 18


Bất Tiểu Tâm

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 33