Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Ngận Thuần Ngận Ái Muội Chương 1105: Cách Đồng Quy Vu Tận (1)

Chương trước: Chương 1104: Bị Tập Kích Trên Đường.



Cho nên lúc này Dương Minh đòi súng từ tay hắn, Lý mập mạp cũng mạo hiểm rất lớn mới đưa như vậy. Nhưng hắn nghĩ mạng mình do Phương Thiên cứu, nếu như không có Phương Thiên thì hai mươi năm trước hắn đã chết rồi. Lý mập mạp cũng không quá để ý.

Dương Minh nếu thật sự giết hắn thì đó cũng là ý của Phương Thiên. Cùng lắm coi như lấy mạng trả lại cho Phương Thiên. Cho nên Lý mập mạp mới có thể dễ dàng đưa súng cho Dương Minh.

Dương Minh cũng thấy Lý mập mạp do dự, sao có thể không hiểu suy nghĩ của đối phương. Chẳng qua lúc này Dương Minh cũng chẳng buồn nói gì. Hắn cầm lấy súng nhẹ nhàng nắm trong tay, tay kia giữ lấy cửa xe.

Lý mập mạp có chút kinh ngạc nhìn Dương Minh, không biết tên Dương Minh này định làm gì. Dương Minh đòi lấy súng mà không có hành động gì. Nhưng hắn cũng không tiện hỏi nên chỉ có thể sốt ruột ngồi đó mà thôi.

Đột nhiên Dương Minh động, hắn đẩy mạnh cửa xe ra, vung tay bắn ra ngoài một phát. Sau đó hắn rất nhanh đóng cửa xe lại. Tất cả động tác đều rất nhanh và không đến hai giây đồng hồ.

Đến khi Dương Minh đóng cửa xe lại thì bên ngoài xe mới truyền đến tiếng hét thảm.

Lý mập mạp vô cùng kinh ngạc? Cứ như vậy mà giết được một tên ư, sao nhanh như vậy? Hắn định hỏi gì đó nhưng thấy Dương Minh vẫn lẳng lặng cúi đầu xuống. Lý mập mạp mới có thể ngậm miệng lại.

“Đi đi, gần đây chỉ có một tên mà thôi. Hắn bị giết rồi, chúng ta mau đi thôi” Một lát sau Dương Minh ngồi dậy nói.

Lý mập mạp mấp máy môi. Hắn có rất nhiều vấn đề muốn hỏi Dương Minh nhưng cuối cùng vẫn không nói ra. Hắn không hiểu tại sao Dương Minh có thể xác định xung quanh chỉ có một người. Nhưng chỉ bằng khả năng Dương Minh bắn một phát súng giết một người đã đủ để chứng minh Dương Minh không hề đơn giản.

Hơn nữa thấy Dương Minh đã ngồi dậy, như vậy Lý mập mạp cũng không sợ nữa. Hắn cũng ngồi theo. Nhìn xác chết ngoài kia mà Dương Minh vừa giết, Lý mập mạp rất giật mình. Hắn đầy hung tợn mắng to: “Mẹ nó chứ, quả nhiên là Hắc lão tam”

“Anh nhận ra hắn sao?” Dương Minh chỉ chỉ vào xác chết trên mặt đất mà hỏi.

“Đó là một trong những tên tay chân đắc lực của Hắc lão tam, tên là Độc Hạt. Tôi sớm không vừa mắt với nó. Không ngờ lại bị huynh đệ một súng giết chết” Lý mập mạp nói đến đây liền có chút hưng phấn.

“Không có gì” Dương Minh thản nhiên nói: “Hắn chỉ là không có cơ hội ra tay mà thôi, chết quá oan uổng”

Dương Minh cũng không thể nào thần hóa mình một phát súng giết chết đối phương. Thực ra cho dù đối phương có ra tay thì kết quả cũng sẽ chết.

Lý mập mạp không nói thêm về chuyện Dương Minh nổ súng. Hắn khởi động xe rồi áy náy nói: “Không ngờ lại gặp chuyện này. Hắc lão tam này, tôi tuyệt đối không tha cho hắn”

“Hắn ta lựa chọn lúc này mà ra tay, nhất định là có tự tin của mình” Dương Minh thấy rõ việc này. Nếu đã gặp thì cũng không nên trách ai cả. Lý mập mạp giúp hắn nhập cư trái phép, trên đường gặp phiền phức, mà phiền phức này bản thân Lý mập mạp cũng không mong xuất hiện, cho nên Dương Minh chỉ có thể giúp hắn giải quyết mà thôi.

“Nói cũng đúng, xem ra chúng ta phải cẩn thận một chút mới được” Lý mập mạp gật đầu nói: “Không biết có thể kiên trì khi đến thành phố không. Nếu vào được thành phố thì sẽ không có vấn đề gì”

Xe chạy như bay trên con đường đầy đất bụi, tính năng xe việt dã cũng chỉ có thể phát huy được tối đa ở hoàn cảnh này.

Dương Minh cũng không hề nhàn hạ nữa. Hắn đang cảnh giác mọi hoàn cảnh xung quanh. Vương Tiếu Yên lúc này cũng đã tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu. Nàng đã lấy khẩu súng bằng son môi vào trong tay.

“Phía trước có điểm cản đường kiểm tra xe không?” Dương Minh đột nhiên hỏi.

“Cái gì? Cản đường kiểm tra xe?” Lý mập mạp có chút sửng sốt mà nói: “Ở đâu cơ?”

“Cách đây không xa’ Dương Minh nói xong liền bổ sung một câu: “Ánh mắt của tôi tốt hơn người khác nhiều, anh bây giờ vẫn không thấy được”

“Cản đường?” Lý mập mạp nhíu mày. Hắn không hề nghi ngờ lời Dương Minh nói, dù sao Dương Minh cũng không thể nào nói đùa chuyện này.

Về lý thuyết Lào lỏng chuyện nhập cư trái phép hơn nhiều. Dù nói như thế nào thì người nước ngoài đến Lào đều sẽ tiêu tốn. Lào hoan nghênh còn không kịp, rất hiếm khi tra xét người nhập cư trái phép.

Dù sao Lào cũng không phải là cường quốc kinh tế gì hả, có ai buồn nhập cư trái phép đến quốc gia nghèo cơ chứ?

“Không vấn đề gì cả” Lý mập mạp lắc đầu. Bằng trực giác hắn đã nhận ra việc này không bình thường. Lý mập mạp quan hệ rất mật thiết với quan chức địa phương, nếu không cũng không thể nào lấy được biển quân đội. Mà đối phương nếu kiểm tra trên quy mô lớn, Lý mập mạp không thể không biết một chút tin tức nào cả.

Nếu như không phải kiểm tra người nhập cư trái phép, như vậy không cần phải lập trạm gác kiểm tra ở đây. Bởi vì đây căn bản không phải con đường quan trọng. Ngoại trừ xe đón khách từ trên thuyền xuống thì sẽ không có ai qua lại quanh đây.

Dương Minh nhún vai. Hắn không quen thuộc hoàn cảnh nơi này, nhưng nếu Lý mập mạp nói có vấn đề thì nhất định sẽ có vấn đề.

“Lát nữa tôi sẽ nghĩ biện pháp lao qua. Nếu không thể lao qua thì có lẽ phải đấu súng” Lý mập mạp nghiến răng nghiến lợi nói: “Hai người là khách nên không cần phải mạo hiểm cùng tôi. Việc này là do tôi và Hắc lão tam đã kết thù rất sâu. Hai người xuống xe ở đây đi, tôi gọi Lão Khanh đón hai người”

“Cùng đi đi” Dương Minh xua tay nói: “Anh nếu xảy ra chuyện thì chúng tôi tìm ai đưa mình đến Châu Phi?”

“Hả ...” mặc dù Dương Minh nói có lý nhưng Lý mập mạp cũng hiểu đi Châu Phi không nhất định cần phải dựa vào hắn. Với quan hệ của Phương Thiên thì tìm một con đường khác cũng là dễ.

Chẳng qua Dương Minh bây giờ đúng là muốn bảo vệ Lý mập mạp. Dương Minh cũng biết Lý mập mạp không phải con đường duy nhất. Phương Thiên nhất định sẽ tìm được người khác nhưng là thời gian không đợi người. Nếu như đã theo Lý mập mạp đến Lào, tự nhiên phải giúp hắn một chút. Nếu không một lần nữa liên lạc người để tìm được đến Châu Phi thì không biết mất bao nhiêu thời gian.

Biết Dương Minh sẽ không xuống xe, Lý mập mạp cũng không nói nhiều nữa, hắn liền lắp đèn báo của xe cảnh sát lên trên, sau đó còn bật còi. Nếu như là kiểm tra xe bình thường mà nhìn thấy còi xe hú của Lý mập mạp thì sẽ trực tiếp cho qua. Chẳng qua nếu như có ai cố ý ngăn cản thì khó mà nói.

Lý mập mạp cũng hiểu ba người không thể nào ở lại trong rừng. Độc Hạt bên phía Hắc lão tam đã bị Dương Minh giết, nếu như Hắc lão tam lâu không nhận được tin của Độc Hạt, mà trạm gác bên này không thấy xe của Lý mập mạp xuất hiện, như vậy rất có thể sẽ dẫn người lao vào rừng. Kết quả cuối cùng chính là ba người sẽ bị phát hiện.

Cho nên Lý mập mạp mới đề nghị Dương Minh và Vương Tiếu Yên lưu lại, mà chính hắn lại tự xông về phía trước. Nhưng bây giờ Dương Minh muốn đi cùng hắn, Lý mập mạp lại yên tâm không ít. Với thực lực mạnh mà Dương Minh biểu hiện ra, chỉ trong nháy mắt đã làm cho Lý mập mạp kính phục. Hắn là người cũng trong hắc đạo nên thấy tài bắn súng của Dương Minh rất chuẩn, sức phán đoán quá mẫn cảm làm cho Lý mập mạp không thể nghĩ hắn còn trẻ như vậy. Lý mập mạp đã là người hơn 40 tuổi, trước mặt Dương Minh thực ra có thể với thân phận của cha chú, nhưng Lý mập mạp không hề coi Dương Minh là bề dưới.

Bạn của Phương Thiên đúng là không bình thường. Đây là câu than thở của Lý mập mạp.

Đi được một đoạn nữa thì Lý mập mạp thấy đằng trước có ánh đèn cảnh sát, có lẽ đây là trạm gác mà Dương Minh nói. mặc dù Lý mập mạp tò mò tại sao Dương Minh có thể phát hiện, nhưng hắn cũng không hỏi nhiều. Loại người như Phương Thiên luôn có chỗ không bình thường.

“Tít tít ...” Lý mập mạp tăng nhanh tốc độ xe và không ngừng ấn còi định lao qua điểm gác.

Lúc này đã có thể mơ hồ thấy chỗ chắn có bốn năm người. Ở phía sau đám người này có một chiếc xe tải che bạt, không thấy rõ trong đó có bao nhiêu người.

Chẳng qua Dương Minh lại thấy rõ ràng. Trong xe tải có hai tên đang ôm hỏa tiễn.

Đây là đâu cơ chứ? Dương Minh không khỏi giật mình. Hắn không phải nhân vật siêu cấp gì, nếu như cái này bắn trúng không phải sẽ lập tức chết hay sao?

“Gặp quỷ rồi” Lý mập mạp rõ ràng cũng thấy xe quân dụng kia. Giờ phút này chiếc xe đã đứng chắn giữa đường, xe của hắn tuyệt đối không thể mạnh mẽ lao qua. Bên cạnh là rừng cây nên xe cũng không thể lái vào đó. Trên trán Lý mập mạp không ngừng đổ mồ hôi lạnh.

“Dừng xe” Dương Minh quả quyết nói.

“Két” Tiếng phanh xe đột ngột vang lên chói tai. Chẳng qua vẫn còn cách phía trạm canh đằng trước một đoạn nên bọn họ chắc không nghe thấy.

“Làm thế nào bây giờ?” Lý mập mạp cắn răng. Lúc này hắn chỉ có thể nghe theo Dương Minh điều khiển, bản thân hắn lúc này không có quyết định gì. Ngoài liều mạng đúng là không có bất cứ biện pháp nào.

“Để tôi nghĩ xem sao” Dương Minh thực ra không quá lo lắng, dù sao số người đằng trước tổng cộng chỉ có bảy người mà thôi, Dương Minh cũng không quá e ngại. Chính thức làm Dương Minh e ngại chính là hai tên cầm hỏa tiễn trong xe tải.

“Bỏ xe có đau lòng không?” Dương Minh nhìn thoáng qua chiếc xe mà mình đang ngồi rồi nói với Lý mập mạp.

“Có thể giữ mạng là tốt rồi, xe này đáng gì chứ?” Lý mập mạp lắc đầu cười khổ nói: “Vấn đề quan trọng bây giờ chính là bỏ xe thì chúng ta cũng không thể chạy thoát”

“Bỏ các thứ cần thiết trên xe xuống, còn đâu giao cho tôi” Dương Minh gật đầu nói với Lý mập mạp. Xem ra Lý mập mạp cũng không phải kẻ keo kiệt, không để ý đến các vật ngoài thân.

“Cậu ... được” Lý mập mạp định nói gì đó nhưng lại phát hiện hình như mình chẳng giúp được gì cả. Bây giờ đã đến bước đường cùng, nếu có thể may mắn sống sót đã là may lắm rồi.

Lý mập mạp cũng không phải là kẻ nhát gan. Từ việc hắn có chút danh tiếng đến bây giờ là xưng vương xưng bá ở khu này thì đã biết hắn gặp bao nhiêu việc rồi.

Cho nên vào lúc này, Lý mập mạp cũng có thể thản nhiên mà đối mặt cái chết, cùng lắm là chết chứ sao. Chẳng qua bây giờ có Dương Minh, mọi thứ lại có thể. Thực ra có ai muốn chết cơ chứ, có thể có một tia hy vọng thì ai cũng muốn nắm lấy.

Khi Lý mập mạp đang vội vàng chuyển các thứ xuống, Vương Tiếu Yên đi đến bên cạnh Dương Minh mà nói: “Anh muốn làm như thế nào?”

“Lái xe tới đó, trước khi bọn chúng có hành động thì anh sẽ ra tay trước đó là cho nổ bình xe của xe tải” Dương Minh không giấu diếm mà nói thẳng kế hoạch của mình ra”

“Quá nguy hiểm, đây là cách cùng chết mà” Dương Minh vừa nói xong thì Vương Tiếu Yên đã vội vàng kêu lên: “Nếu bọn chúng cũng có cùng mục đích như vậy thì sao?”

“Nếu không em nghĩ nên làm như thế nào bây giờ?” Dương Minh cười khổ nói: “Cũng không thể ngồi đây chờ chết mà?”

“Nhưng mà ... hay là em đi cùng anh” Vương Tiếu Yên do dự một chút rồi nói.

“Không được” Dương Minh lắc đầu nói: “Chẳng có tác dụng gì. Nếu em đi theo thì anh còn phải lo cho em. Được rồi, Lý mập mạp sắp xong rồi. Anh phải đi. Nếu dừng lại quá lâu thì sẽ khiến chúng nghi ngờ”

“Em phải đi cùng anh” Vương Tiếu Yên mím chặt môi rồi kiên định nói.

“Không được” Dương Minh lạnh lùng nói: “Em không muốn anh chết thì ngoan ngoãn ở đây chờ anh về”

“Em ...” Vương Tiếu Yên còn định nói gì thì Dương Minh đã xoay người đi chỗ khác, chuẩn bị lên xe.

“Đừng có này nọ nữa. Em nếu không yên tâm thì hai chúng ta mau lên xe làm việc một lần. Chờ sau khi anh chết thì em cũng sẽ sinh một đứa con cho anh” Dương Minh cười cười trêu chọc Vương Tiếu Yên.

“Anh .. lúc này mà còn nói đùa được ư?” Vương Tiếu Yên đỏ mặt mà nói, không khí cũng tốt hơn nhiều. Vương Tiếu Yên đang định nói thì Lý mập mạp đã làm xong.

Loading...

Xem tiếp: Chương 1105: Cách Đồng Quy Vu Tận (2)

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Kết hôn chớp nhoáng

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 33


Yêu Thầm Cô Ngốc

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 41


Yêu Nghiệt Đại Nhân Cẩm Y Vệ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 18


Yêu Lại Từ Đầu - Diên Vĩ

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 52


Tiếng Gọi Nơi Hoang Dã

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 13