Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Ngận Thuần Ngận Ái Muội Chương 1096 Dị Năng Phá Án. (p1)

Chương trước: Chương 1095 : Kết Quả Đau Khổ.



Việc này, luật sự của Tạ Văn Tiến Lý Một Dược đã điều tra rõ ràng, cho nên căn bản là không sợ hãi. Đừng nói cha mẹ của Trầm Vũ Tích là nhân vật hạ tầng như vậy, cho dù là lãnh đạo nhỏ của công ty cũng chẳng làm được gì, sau khi biết Trầm gia chẳng có bối cảnh gì, Lý Một Dược mới can đảm giúp đỡ cho Tạ Văn Tiến chạy án.

Nói cách khác, Lý Một Dược cũng không ngu, tuy rằng loại chuyện này có được tiền thưởng rất cao, nhưng nếu không làm tốt thì ngay cả hắn ta cũng phải bù tiền vào. Dù sao thì nhân vật lợi hại ở Tùng Giang đang trong quá trình thay da đổi thịt, căn bản là không cho phép Lý Một Dược tham dự quá sâu vào chuyện này, mà Lý Một Dược cũng tự hiểu lấy mình, nên không dám tham dự lung tung.

Khi hắn đến cục cảnh sát, biết được Trầm Vũ Tích đang làm quản lý tại Bất Dạ Thiên, nhất thời nhíu mày, căm tức nhìn Tạ Văn Tiến, không phải chỉ nói là một tiếp viên thôi sao? Tại sao lại thành quản lý?

Tuy rằng quản lý trong mắt của Lý Một Dược cũng chẳng là đại nhân vật gì, nhưng mà, đâu chỉ đơn giản là quản lý? Quản lý của Bất Dạ Thiên dễ trêu chọc như vậy sao? Chuyện này, nếu để cho lãnh đạo của Bất Dạ Thiên nhúng tay vào, thì Lý Một Dược sẽ không chịu nổi!

Lý Một Dược bình thường cũng giao tiếp với với mấy ông chủ thâm hiểm, cũng biết được thủ đoạn làm việc của bọn họ, mà bây giờ lại phải đối mặt với người thâm hiểm nhất, Bạo Tam Lập! Người ta muốn làm gì mà, thì căn bản là không cần nói nhiều, lấy lý do thấy mày không vừa mắt cũng đủ rồi, trực tiếp tìm người đánh mày liệt nửa người cũng được.

Cho nên, khi Lý Một Dược nghe được thân phận của Trầm Vũ Tích xong, cũng có chút khiếp sợ. Trong lúc chờ cha mẹ của Trầm Vũ Tích đến, Lý Một Dược có chút lo lắng, không biết Bạo Tam Lập có đến hay không, nhưng mà khi nhìn thấy một đôi vợ chồng già cùng với một thiếu niên đi đến, trong lòng liền thở phào một hơi, Bạo Tam Lập hắn ta đương nhiên là biết rồi, nhưng mà người thiếu niên kia hắn lại không nhìn ra.

Hạ Tuyết không ngờ Dương Minh lại đến, nhìn thấy Dương Minh xong, liền gật đầu chào hắn, sau đó bắt đầu chỉ vào Lý Một Dược nói : "Đây là Tạ Văn Tiến và luật sự của hắn, Lý Một Dược tiên sinh..."

"Thằng nhóc, mày là Tạ Văn Tiến?" Dương Minh khoát tay, không đợi Hạ Tuyết nói xong, đã đi đến trước mặt mặt Tạ Văn Tiến, nắm lấy cổ áo của hắn xách lên, cười lạnh hỏi.

"Mày... mày muốn làm gì?" Tạ Văn Tiến nhất thời giật mình, hắn không ngờ lại gặp phải Dương Minh ở đây, cảnh tượng Dương Minh dùng chân đạp móp cửa xe hắn vẫn còn nhớ rõ, hắn rất sợ hãi với một con người cuồng bạo lực.

Hạ Tuyết biết tác phong của Dương Minh, vốn muốn ngăn lại, nhưng mà nghĩ đến thân phận đặc biệt của Dương Minh liền bất đắc dĩ thở dài, trong lòng bắt đầu oán trách anh hai, tác phong làm việc của Dương Minh vốn là bạo lực, lấy bạo chế bạo, mà bây giờ anh hai lại cho hắn một thân phận hợp pháp, để cho hắn làm việc càng không cần kiêng nể, không biết là đúng hay sai nữa.

Tình cảnh đánh đập mấy thằng lưu manh ăn hiếp một ông lão bán khoai vẫn còn rõ trong đầu của Hạ Tuyết, nghĩ rằng phong cách của Dương Minh là như hế. Nhưng mà, nếu nói tin tưởng lời khai của Tạ Văn Tiến và Lý Một Dược, Hạ Tuyết sẽ không tin. Nhưng mà, làm phó đội trưởng đội cảnh sát hình sự, không có khả năng dùng phán đoán chủ quan để nhìn nhận sự việc, quan trọng nhất là sự thật khách quan. Tất cả phải chờ cho Trầm Vũ Tích tỉnh lại, mới có thể quyết định được. Cho nên nãy giờ Tạ Văn Tiến và luật sư của hắn làm trò nàng cũng chẳng thèm để ý. )

Nhưng mà, nàng ta không để ý, không có nghĩa là Dương Minh cũng không để ý.

"Cậu mau buông tay ra! Tôi là luật sư của Tạ tiên sinh, nếu cậu không buông tay, tôi sẽ truy cứu trách nhiệm pháp luật của cậu!" Lý Một Dược nhìn thấy Dương Minh không nói hai lời liền ra tay đánh người, lập tức giật mình, giơ tay ngăn cản.

"Cút qua một bên cho tao, ngồi yên ở đó, nếu không tao đập cả mày!" Dương Minh trừng mắt, tiện tay đẩy Lý Một Dược ngã xuống đất.

"Cái này... cậu... Hạ đội trưởng, cô xem?" Lý Một Dược nói được phân nữa thì mới phát hiện ra không biết Hạ Tuyết đã đi ra ngoài lúc nào, trong phòng bây giờ chỉ còn lại Dương Minh và cha mẹ của Trầm Vũ Tích.

Dương Minh thấy hắn nằm trên mặt đất mà miệng vẫn còn lộn xộn, vì thế giơ chân lên đạp cho một cái ngay miệng, nhất thời làm cho mấy cái răng cửa hắn văng ra khỏi miệng, cái miệng của Lý Một Dược lập tức đầy máu, hộc ra hai cái răng cửa, kêu loạn cả lên.

Lý Một Dược không ngờ Dương Minh lại bạo lực như vậy, không nói nhiều lời, trực tiếp dùng tay chân, căn bản là một người cuồng bạo lực! Lý Một Dược cũng gặp qua nhiều người điên cuồng, nhưng mà, chưa từng gặp người nào không nói gì mà đã ra tay rồi.

Trực tiếp ra tay đánh người, có hai khả năng, một là người ta căn bản không coi mày ra gì, không muốn nói nhiều với mày, đánh mày cho bỏ ghét. Còn loại thứ hai là đánh ngập mặt, loại không sợ trời sợ đất.

Loại thứ hai thì không có gì, đáng sợ nhất là loại đầu tiên. Nhưng mà, nhìn thấy Dương Minh không có chút sợ hãi, có lẽ là loại thứ nhất, hơn nữa, lúc Dương Minh bước vào, ngay cả Hạ Tuyết cũng phải gật đầu với hắn, chi tiết này đã lọt vào mắt của Lý Một Dược, cái này đã nói lên, Dương Minh có quen biết với Hạ Tuyết, nghĩ như vậy, trong lòng Lý Một Dược nhất thời thầm than không tốt.

"Mày nói mày là bạn trai của Trầm Vũ Tích?" Dương Minh nắm lấy cái cổ của Tạ Văn Tiến, kéo hắn lên, tàn bạo hỏi.

"Tao... tao..." Tạ Văn Tiến không biết tại sao Dương Minh lại tham gia vào chuyện này, nhưng mà trong lòng hắn rất sợ Dương Minh : "Anh họ, cứu em..."

Lưu Triệu Quân cũng đổ đầy mồ hôi trên trán.

Nhìn thấy hình dạng của Lý Một Dược như vậy, trong lòng cũng sợ hãi không ngớt, xem ra lúc trước Dương Minh đã ra tay lưu tình trên lôi đài rồi, nếu không thì Lý Gia Sinh sẽ không có kết quả tốt hơn Lý Một Dược là bao.

Lưu Triệu Quân nào dám lỗ mãng, cúi đầu xuống, làm bộ không nghe thấy gì.

"Thì ra mày là anh họ của thằng nhóc này!" Dương Minh quay đầu lại nhìn Lưu Triệu Quân.

Lưu Triệu Quân càng cúi thấp hơn, sợ Dương Minh đổi đối tượng sang mình.

"Con mẹ mày, mày nói mày là bạn trai của Trầm Vũ Tích? Tại sao tao không biết?" Dương Minh cô gái làm cho mình trở nên tàn ác thô bạo một chút, nhưng mà, hắn cũng có mục đích của mình, tuy rằng thân phận của hắn bây giờ rất đặc biệt, nhưng mà cũng không thể tùy ý đánh người trong cục cảnh sát, như vậy thì Hạ Băng Bạc cũng không giải quyết tốt hậu quả đâu.

Cho nên, Dương Minh cần phải tàn phá tinh thần của Tạ Văn Tiến trước.

"Thật không? Mày là bạn trai của Trầm Vũ Tích, vậy tao là cái gì?" Dương Minh cười cười, túm lấy cổ của Tạ Văn Tiến, kéo hắn ra ngoài cửa sổ, sau đó mở cửa lôi đầu hắn ra ngoài, nói : "Có tin tao ném mày xuống không?"

Tạ Văn Tiến run lên, nhất thời sợ hãi không nhỏ, trong lòng hối hận không ngớt....

...................

"Thấy" được suy nghĩ của Tạ Văn Tiến, Dương Minh cười lạnh, quả nhiên là tên này làm, xem ra mình đã không nghi oan hắn, nãy giờ Dương Minh làm ra động tác thô bạo này, chỉ là vì muốn để cho Tạ Văn Tiến sợ hãi, làm tinh thần khẩn trương, cư như vậy, Dương Minh có thể thuận lợi "nhìn" suy nghĩ của hắn.

Tuy rằng lúc đầu Dương Minh hoài nghi Tạ Văn Tiến, nhưng không có chứng cớ, bây giờ thì khác, Dương Minh có thể xác định trăm phần trăm là do Tạ Văn Tiến làm.

Dương Minh kéo Tạ Văn Tiến vào, tiện tay ném hắn xuống đất, lúc này, Tạ Văn Tiến đã sợ đến mức toát mồ hôi lạnh toàn thân, giống như là mới từ địa ngục về, ngồi bệt xuống đất, thở hổn hển liên tục.

Dương Minh vốn muốn giải quyết luôn Tạ Văn Tiến, nhưng mà nghĩ rằng bây giờ chuyện này đã kinh động đến cảnh sát rồi, giao cho cảnh sát xử lý thì thỏa đáng hơn. Dù sao nếu bây giờ Tạ Văn Tiến xảy ra chuyện gì, thì người đầu tiên bị nghi ngờ chính là mình. )

Dương Minh không muốn gây phiền phức cho Hạ Băng Bạc, bây giờ, hai người có quan hệ hợp tác, Dương Minh không muốn thiếu nợ ông ta nhiều, sau này bị ràng buộc, thiếu nợ nhân tình của người ta thì sẽ không trả hết được đâu.

Chờ chuyện này dẹp loạn xong rồi, Tạ Văn Tiến sẽ phải ngồi tù, đến lúc đó không phải tùy ý để mình xử lý sao? Hắn không có khả năng vượt ngục được! Chuyện này tuy rằng ác liệt, nhưng chưa đến mức bị tử hình, chờ hắn ra tù sẽ có biện pháp đối phó hắn.

Nói cách khác, nếu phán tử hình thì rất tốt, đỡ mất công mình phải ra tay.

Loading...

Xem tiếp: Chương 1096 Dị Năng Phá Án. (p2)

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Phố Vị Thanh

Thể loại: Ngôn Tình, Tiểu Thuyết

Số chương: 50


Hoa Thủy Tiên

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 62




[Võng Phối] Chuyện Xấu CP

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 29