21
- Lát nữa mình đi ăn đi. Vũ Hân đang chỉnh chỉnh lại cổ áo cho Thành Vũ với nụ cười rất bề trên nhưng ngay khi nghe cậu nói câu đó thì cô lại nghiêm mặt lại.
Loading...
Chương 21: Em Sẽ Sống Thật Với Chính Mình…
|
- Sếp vẫn nghỉ sao chị Phương? Thư ký của Thành Nam lên tiếng chán nản. Mấy hôm nay do Mạnh Nguyên ốm và nghỉ thì những báo cáo lại được trực tiếp chuyển tới nhà cho anh.
Chương 22: Hãy Để Anh Bảo Vệ Em
|
Vũ Hân đã tự hỏi tại sao một người như Mạnh Nguyên lại có những lúc có bộ dạng trẻ con tới như thế. Câu trả lời là vì người đó là cô, anh mới trở nên như vậy.
Chương 23: Mất Kiểm Soát
|
Em đã sai rồi nên tiếp tục sai nữa cũng không sao đúng không?Nhìn anh ở trước mắt em thế này, em thực sự không muốn một ngày nào đó phải xa anh.
Chương 25: Vị Khách Không Ngờ
|
- Hân! Cái áo sơ mi trắng của anh, em để đâu thế? - Em đang mặc! Mạnh Nguyên thò mặt ra ngoài nhìn Vũ Hân trong bộ dạng mà anh nghĩ đó là hình ảnh đẹp nhất anh muốn thấy ở cô.
Chương 26: Tiếng Nói Của Quá Khứ…
|
- Phong cách của bà vẫn thế nhỉ! Mỹ Kim đứng khoanh tay nhìn Vũ Hân chọn đồ rồi bình phẩm. Nguyên chỗ túi lỉnh kỉnh để dưới đất kia là của Vũ Hân.
Chương 27: Anh Nhớ Em Nhất Khi Em Không Còn Ở Bên Anh Nữa
|
Hôm nay Mỹ Kim có hẹn với hội bạn trong Sài Gòn. Đó chỉ là vài người bạn mà cô quen hồi làm việc tại đây nhưng chỉ là xã giao. Tính cô không hợp với những người như vậy, cô chỉ chơi và nói chuyện nhiều với cô bé Bảo Linh (cô nhóc hâm mộ Vũ Hân).
Chương 28: Dandelion Lady
|
- Anh muốn tổ chức sinh nhật chung cho những người sinh vào tháng 10 và 11? Vũ Hân nhìn Mạnh Nguyên, đồng thời nhìn cả Hữu Thiên và Thành Nam.
Chương 30: Nhìn Về Phía Chân Trời
|
- Như vậy là nghe trộm đó thưa tổng giám đốc! Minh Huy quay lại nhưng vẫn giữ được nét bình thản trên khuôn mặt mình. Nhìn nụ cười giễu cợt trên môi Ngọc Trinh mà anh không có chút cảm giác gì kể cả e dè lẫn lo lắng.
Chương 31: Rời Xa Anh… Là Con Đường Duy Nhất
|
Thành Nam đặt xuống bàn hai tấm vé máy bay đi Đà Nẵng và im lặng nhìn phản ứng của Mỹ Kim. Cô nhìn anh rồi mỉm cười, bàn tay nhanh nhẹn cầm lấy một tấm vé.
Chương 32: Em Muốn Được Cùng Anh Ngắm Bình Minh… Vào Một Ngày Nào Đó…
|
Vũ Hân đã quay trở lại cuộc sống bình thường. Sau vụ việc xảy ra tại bữa tiệc của công ty, những lời đồn thổi về cô và Mạnh Nguyên đã lan nhanh tới mức không thể kiểm soát.
Chương 34: Quyết Định Bất Ngờ
|
- Tôi đồng ý! Mạnh Nguyên dõng dạc tuyên bố, mặt không hề thay đổi sắc thái cũng như anh không thèm quan tâm tới những ánh mắt đang trợn tròn nhìn về phía mình.
Chương 35:
|
- Xin chào!- Vũ Hân bước tới quầy lễ tân và mỉm cười. - Tôi là Dương Vũ Hân của W fashion, tôi tới tìm Hoàng tổng! - A! Chào chị!- Cô lễ tân đứng dậy có chút khẩn trương.
Chương 36: Bốn Năm Là Chưa Đủ?
|
Tuy Vũ Hân đã biết chắc rằng Hoàng Quân sẽ không ngồi yên nhưng cũng không nghĩ anh lại hành động nhanh tới mức khiến cô không kịp trở tay như vậy.
Chương 37: Đối Đầu
|
“You don’t even know how very special you are You leave me breathless You’re everthing good my life You leave me breathless I still can’t believe that you’re mine You just walked out of one my dreams So beautiful you’re leaving me Breathless…” Tiếng nhạc vang lên trong không gian yên tĩnh.
Chương 38: Anh Có Thể Giúp Em Không?
|
- Sao rồi? Vẫn đang giảm sao?- Mỹ Kim nhìn Vũ Hân mà lòng như lửa đốt. - Ừ! Vũ Hân nhìn qua màn hình máy tính rồi khẽ nhíu mày.
Chương 39: Mất Tích
|