21 Chương 21: MÃI MÃI TRẮNG TAY Trăn Trăn cảm thấy Tử Chấn đang rơi vào trạng thái tuyệt vọng. Anh cho rằng bí mật này không thể giấu mãi được, đấy là nguyên nhân anh chủ động nói ra.
22 Chương 22: CÓ NHỮNG CUỘC HỘI NGỘ BÁO HIỆU SỰ RA ĐI Cuộc nói chuyện với Triệu Chấn Đào không thu được kết quả gì. Diệp Trăn Trăn biết ông ta sợ thế lực nhà họ Thời.
23 Chương 23: CÁT BỤI VÀ NGUYỆN VỌNG Đối với trai thành phố, hơn ba mươi tuổi mới bắt đầu nghĩ tới chuyện kết hôn là việc rất bình thường. Nhưng đối với anh chàng Lý Triệt, xuất thân từ một huyện nhỏ, hai mươi bảy tuổi vẫn giường đơn gối chiếc là một chuyện mất mặt.
24 Chương 24: TRONG EM CÓ ANH, TRONG ANH CÓ EM Vấn đề để Chấn Chấn đăng kí hộ khẩu ở đâu khiến Thuấn Nhân suy nghĩ rất lâu. Tử Chấn mang quốc tịch Mỹ. Thuấn Nhân muốn Chấn Chấn vẫn giữ quốc tịch Trung Quốc.
25 Chương 26: XIN HÃY THỨ LỖI CHO EM, EM KHÔNG THỂ KHÔNG MỀM LÒNG Đối với một người rất ít khi ra ngoài tiêu khiển như Tử Chấn thì không quen với mấy chỗ quán bar.
26 Chương 27: TẤT CẢ NGÀY THÁNG ĐỀU VỠ TAN VÌ ANH Thời Hân đợi một tuần vẫn không thấy Thuấn Nhân hồi âm. Nếu như không nhìn thấy tờ đơn ly hôn ấy, khoản tiền đầu tư của Triệu Chấn Đào sẽ không gửi tới tài khoản công tay Thời Hân, không những vậy, tiền lãi ngân hàng phát sinh khi dự án bị chậm đều do bên Thời Hân chịu trách nhiệm.
27 Chương 28: TRƯỜNG THÀNH TỪ CÕI LÒNG U TỐI Thuấn Nhân nhìn theo bóng An An khuất dần sau cánh cửa, rồi quay lại thu dọn đồ đạc, ba mẹ con về quê. Trước khi đi, Thuấn Nhân còn dán tờ giấy màu đỏ trên cửa với dòng chữ: “Về nhà mẹ đẻ.
28 Chương 29: TẠM BIỆT TRƯỚC BÌNH MINH Nhà thầy Phùng Dư vẫn như thế, có điều tóc của thầy dường như ít hơn trước. Thuấn Nhân muốn ôm lấy Tử Chấn đang nằm trên giường, nhưng sợ động vào vết thương nên cầm lấy tay anh, Thuấn Nhân hỏi: “Anh chạy trốn ra đây à? Bọn trẻ, em đưa về An Huy với cô Xuân Nam rồi, ở đó rất an toàn, anh yên tâm đi.
29 Chương 30: NHÌN THẤY ĐƯỢC SỰ DỊU DÀNG CỦA MÀN ĐÊM Họ mất một tuần để sắp xếp, quét dọn lại căn nhà cũ mà trước đây Thuấn Nhân và ông nội từng ở. Tử Chấn mệt đến nỗi người đau ê ẩm.
30 Chương 31: THẾ NÀO GỌI LÀ NƯỚC MẮT Đến chỗ trọ, Tử Chấn cảm thấy thoải mái hơn nhiều, nhưng anh vẫn hỏi chủ nhà, còn muốn xem hợp đồng cho thuê để kiếm tra lại, tránh tình trạng Phùng Dư nói thấp giá xuống.
31 Chương 32: ĐI KHẮP MỌI NƠI Nói thì dễ nhưng trên thực tế phải bắt đầu từ con số không, Thuấn Nhân không hiểu lắm về mấy xí nghiệp ở huyện, đành dựa vào những kinh nghiệm cũ mà làm việc.
32 Chương 33: ĐI RỒI, LÀ CHÚNG TÔI Thuấn Nhân có thể không làm gì, chỉ dựa vào số tiền cho thuê nhà hằng tháng cũng đủ ăn, nhưng cách sống đó không khiến cô vui vẻ.
33 Chương 34: QUÊN CŨNG KHÔNG QUÊN ĐƯỢC An An ngồi chờ ở cửa phòng bệnh. Không khí vắng vẻ bao trùm lên hành lang bệnh viện. Nét mặt An An bình thản nhưng không giấu nỗi sự buồn bã.
34 Chương 35: KHÓ TRÁNH VÌ TÌNH BẠN Tử Chấn đi khỏi, trời vẫn chưa tối. Chưa đi được bao xa thì gặp một ngân hàng. Tử Chấn mở cửa bước vào, đặt túi màu đen lên quầy, sau đó rút thẻ ngân hàng ra, nói với cô nhân viên: “Gửi hai triệu.
35 Chương 36: MỘT CANH BẠC Khi đàm phán và bạo lực đều không giải quyết được vấn đề, Thời Hân chỉ còn biết sai một đám vệ sĩ ngày đêm quản chặt gia đình con trai, ngoài ra không còn cách nào khác, đó gọi là nước cờ chết.