61 Sắc mặt hoàng thượng dãn ra không ít, giọng nói cũng dịu lại. “Trang Thư Lan, trẫm hỏi sao khanh không trả lời?”“Hoàng thượng bớt giận!”Trang Thư Lan bị hoàng đế chỉ đích danh lập tức tỉnh táo trở lại, tự trách mình đang yên đang lành lại ngây ra, nhanh chóng quỳ rạp xuống đất, cố chịu đựng nền đất lạnh lẽo và ẩm ướt.
62 Hoàng đế rời khỏi thì bầu không khí trong đình cũng trầm xuống. Mọi người mỗi người một tâm tư, sau đó hoàng hậu cũng lui về hậu cung. Nhưng chỉ vì một câu nói của thái hậu mà Trang Thư Lan phải ở lại tới giờ Dậu mới có thể xuất cung.
63 “Bằng hữu bên ngoài, nếu đã tới đây, chi bằng vào ngồi một chút!”Cùng lúc đó cửa lầu một cũng mở ra. Trang Thư Lan nghe thấy giọng nói này thì đầu óc lập tức tỉnh táo lại, thì ra nàng khá may mắn đó chứ, chỉ cần nhắm mắt cũng có thể tìm đúng cửa.
64 “Tư Đồ đại nhân có dám thử sức với trò chơi mới này không?”Xem kỹ mỗi biểu tình của Trang Thư Lan, ánh mắt bình tĩnh như mặt hồ lặng sóng nhưng lại sâu tới khôn lường, thái độ bình thản khiến người khác lầm tưởng nàng đang nói đùa.
65 “Quỷ Mị, ngươi không ở đại mạc mà chạy tới kinh thành làm gì?”Huyễn Bách ôm kiếm trước ngực, ngữ khí lạnh lùng hơn vài lần so với bình thường. “Ta còn có thể làm gì? Đương nhiên là tới giết người rồi!”Quỷ Mị mỉm cười trả lời.
66 Việc buôn bán ở cổ đại cũng không phải là chuyện dễ! Đây là kết luận Trang Thư Lan rút ra được sau hai ngày đi khảo sát tình hình thực tế. Nàng cũng hiểu rõ đạo lý nóng vội sẽ hỏng việc, cho nên quyết định căn cứ theo nhu cầu cơ bản của con người – ăn – bắt đầu kinh doanh từ đó.
67 Trên con phố đông đúc nhất kinh thành, một chiếc xe ngựa chạy chậm rì rì trên đường. Cỗ xe này nhìn cũng bình thường cho nên những người đi đường không quá chú ý đến, đoán chừng người ngồi trong đó là vị quý nhân hay thiên kim nhà nào đó.
68 Chớp mắt đã sắp hết năm, cũng là thời điểm bận rộn nhất trong năm. Trong triều đình, các Bộ gấp rút chỉnh lý lại sổ sách ghi chép công việc trong một năm qua đưa cho Thừa tướng đại nhân kiểm tra, sau đó đưa lên Hoàng thượng phê duyệt.
69 Trước ngày tết một tối, người ở đây gọi là ngày đón giao thừa. Theo như phong tục ở Đại Đông hoàng triều, ngày đón giao thừa hoàng đế sẽ tổ chức một buổi ngọ yến [1], chiêu đãi tất cả các quan viên trong kinh thành (bao gồm cả những quan viên phẩm cấp thấp không thể vào triều diện thánh).
70 Xoay người lại, đúng lúc nhìn thấy người trước cửa thì thoáng cái sắc mặt Trang Thư Lan trở nên cứng ngắc:“Ngài không ở trong hoàng cung mà tới đây làm gì?”Từ sau khi việc kinh doanh ổn định, có lẽ Tư Đồ Minh Duệ “bột phát lương tâm” nên không giao công văn cho nàng nữa, vì vậy mấy ngày nay nàng cũng không trực tiếp gặp hắn mà ngay cả gián tiếp cũng không.
71 Người ta thường nói : Thà đắc tội với tiểu nhân chứ không nên đắc tội với nữ nhân. Sở dĩ nói như vậy là bởi vì có người đang đắc tội với một nữ nhân tên Trang Thư Lan, kết quả là như thế này.
72 “Bỏ tay ra!”Trang Thư Lan đỏ mặt, hai tay đều bị người ta khống chế, không có cách nào đẩy ra được. “Không được! Là do chính cô nương yêu thương, nhung nhớ nên mới làm như vậy với ta mà!”Vòng tay trên lưng không hề buông lỏng mà ngược lại càng thít chặt hơn.
73 Trải qua rất nhiều lần so tài căng thẳng, bây giờ chỉ còn lại bốn người. Cuối cùng người chủ trì cũng tuyên bố danh sách những ai tiến vào vòng thi đấu tiếp theo, cùng lúc này phía dưới đài cũng có bắt đầu người hô lớn.
74 Tháng ba bông liễu (hạt của cây liễu có tơ, có thể bay theo gió) bay bay, yến vũ oanh ca, vạn vật đều căng tràn nhựa sống, ngay cả mấy chú chim nhỏ đậu trên cây cao cũng dậy rất sớm.
75 Từ điện Kim Loan, Trang Thư Lan đi thẳng ra cổng thành, nhưng khi nhìn thấy Tư Đồ Minh Duệ dừng lại “ngắm phong cảnh” trước điện Tuyên Chính thì nàng dứt khoát chọn đường khác để đi.
76 Việc gì đã đến thì muốn trốn cũng không được, cho dù may mắn tránh thoát cũng không thể tránh cả một đời!Trang Thư Lan tự nhủ thầm, cái gì gọi là oan gia ngõ hẹp, cái gì gọi là không thể buông tha thì Tư Đồ Minh Duệ đang đứng trước mặt chính là minh chứng tốt nhất.
77 “Đã nghe nói gì chưa? Hoàng thượng đang định tuyển thái tử phi cho thái tử đó!”Người đi đường A vừa nhìn thấy người đi đường B từ rất xa thì đã chạy tới lôi kéo để tuyên bố tin tức này.
78 Tiếng sấm trong đêm mùa xuân cứ kéo dài từng đợt, vang rền cả một góc trời. Bầu trời âm u, mưa phùn kéo dài dường như báo hiệu năm nay sẽ là một năm mưa thuận gió hòa!“Tứ Nhi, nhanh giúp ta lấy đồ ở đằng sau xuống!”Bịch một tiếng, Trang Thư Lan đá văng cửa nhà, đứng ở trước cửa phòng gọi với vào trong đồng thời đặt một tập bản vẽ trong tay xuống, lau nước mưa trên mặt, rồi mới ngồi xổm xuống xem những bản vẽ kia có bị ướt không.
79 Mẫu đơn, vua của các loại hoa, nở rộ vào tháng tư. Hầu hết mọi người đều biết loài hoa này tượng trưng cho phú quý, còn một ý nghĩa khác nữa đó là biểu tượng cho tình yêu.
80 Đau! Đau quá!! Chết tiệt, đau chết đi được!Đầu đau như búa bổ giống như sau mỗi lần uống rượu say trước kia, có lẽ hơi men vẫn còn chưa hết. Điều này vẫn chưa là gì, quan trọng là toàn thân đều nhức nhối, hệt như ngày hôm qua nàng đã phải vác một vật gì đó rất nặng đi một quãng đường dài, khớp xương toàn thân giống như bị nứt rạn vậy.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Dị Giới
Số chương: 150