21 ‘’A…’’Nó chợt mở mắt sau một hồi ngất xỉu …đầu nó vẫn còn choáng váng. ‘’Sao đau đầu thế nhỉ’’Vừa lấy bàn tay xoa đầu…đôi mắt vẫn đang mơ hồ…nhìn lên trần nhà.
22 ‘’Cô…định làm gì tôi…’’Tố Như sợ hãi lùi lại …nó bỗng cười nham hiểm tiến tới. ả càng lùi thì nó càng tiến…‘’hê hê’’- nụ cười nó giờ mới thấy ( thật dã man #_#)‘’Đừng…’’- Hàn Tố Như lên tiếng van lơn.
23 Thy Hương vừa cười vừa giả vờ liếm mép như vừa ăn xong những cốc chè mát lạnh…‘’Chè phải nói ngon phải biết…nghĩ lại mà càng thèm, công nhận mấy anh í không những vừa đẹp trai lại còn ga lăng nữa chớ…có phải như ai kia…ia’’-đang ngây ngất trong cảm tưởng – chè thơm và ngon quá ! ( t/g : chị ơi , chị ăn chè nhiều chưa vậy , Thy Hương : nè, kệ tui , ai biểu, ns nữa tui ném cái dép trúng mặt bây giờ#_#)Hạo Thiên mắt nhắm mắt mở , miệng ngáp ngắn ngáp dài: ( ngán bả quá rùi )‘’Cô nói xong chưa’’Nó đang chìm sâu trong suy tưởng ( phải gọi là ảo tưởng mới đúng @_@) thì giọng nói lạnh lùng của hắn cắt ngang.
24 ‘’Phản đối!’’‘’Anh mày sống sờ sờ ra đây, sao mày không đi miêu tả …lại đi miêu tả con nhỏ đó!!’’‘’Em thích mà…có nói gì đi nữa thì em đã đăng kí miêu tả chị rồi, không thay đổi được đâu!!!’’…‘’Cái thằng chết tiệc…mày xem anh mày là cái thứ gì hả?’’Đúng là đau đớn mà , Mã Hạo Thiên ta đẹp trai ngời ngời như thế này…không đi miêu tả thì miêu tả ai? ( >_Hắn ‘’đau nhói’’ , khuôn mặt tỏ ra vô cùng ‘’đáng xương’’ như bị em trai bỏ mặc vậy ( người ta bảo anh trai bỏ mặc em chớ có bao giờ bảo em đi bỏ mặc anh đâu hả ông? #_#)Hắn vơ tập vở lấy tập vở trên bàn muốn ném vào khuôn mặt đứa em trời đánh đang hí ha hí hửng cười đùa với con nhỏ hơi bị tự sướng đầu kia ( đồ anh bạo lực!!) , thì bỗng dưng một cảm giác tê nhói như bị điện giật xẹt qua làm hắn đứng sững người.
25 ‘’leo núi , cắm trại thì sao? Đều có cái hay của nó mà!’’Nhưng…‘’Cháu muốn đi biển’’‘’Không được!!’’‘’Đã lên lịch rồi…đi leo núi và cắm trại !!!’’Bà dì hiệu trưởng của hắn nổi giận, lấy tay tháo cặp kính ra một cách khó chịu.
26 ***‘’Được rồi, gì cứ thỏa mãn với kế hoạch đã vạch ra kia đi…nhưng cháu nói cho gì biết…Nếu mà có chuyện gì xảy ra…Cháu…sẽ…không…chịu trách nhiệm đâu đấy!’’Ánh mắt Hạo Thiên khôi phục lại sự lạnh lùng vốn có.
27 ‘’Cậu chủ…tôi sẽ cho cậu chủ có một cái lưng thực thoải mái luôn!’’Nghe thấy giọng nói kèm theo nụ cười rất bất thường của nó, hắn bất ngờ quay mặt lên nhìn …nhưng không kịp nữa rồi…‘’Á…Dương…Thy…’’Nắm tay của nó đang nằm trên lưng hắn.
28 Mã Hạo Thiên vờ cười rồi chỉ về phía Thy Hương mà nói với bác tài xế. Nó như mún ném lun chiếc vali vào mặt hắn ( nếu có thể) ngay khi hắn vừa nói xong.
29 Chương 29. Leo Núi6h sáng. Thy Hằng ủ rũ nằm yên trên giường mà chưa muốn dậy. Có vẻ ả cũng là một tiểu thư con nhà danh giá nào đây. ‘’Nè, cô dọn dẹp phòng đi!’’Huyền Trân ném cái nhìn khó chịu như một lời chào buổi sáng tới cô nàng bất đắc dĩ phải ở chung một phòng.
30 Chương 30. Âm mưu được thực hiệnHai người lại tiếp tục leo lên đỉnh núi. Có lẽ 2 người bọn họ là người về chót rồi. Nhìn trước nhìn sau , nó không thấy bọn Huyền Trân hay Tố Như đâu cả.
31 Chương 31. Thy Hương mất tích‘’Mất tích? Sao có thể được?’’Thi Hằng hét toáng lên với mức độ ngạc nhiên hết cỡ. –Tớ mới thấy nó ngồi ở đây cơ mà. ‘’không biết được , tụi này cũng đang đi tìm…cậu cũng đi tìm đi!’’Huyền Trân cố nén nỗi lo lắng , nhỏ khẽ thở dài – Thy Hương , bây giờ cậu đang ở đâu?!Thi Hằng bước đi, tiến lại chỗ của Hàn Tố Như.
32 Chương 32. Anh là kẻ xấu xa…‘’Không đời nào hắn cứu mình…Không đời nào…con bạn Huyền Trân nói dối mình đấy chứ! ‘’Một mình nó trong căn phòng nhỏ ở ngôi nhà họ Mã lên tiếng kêu ,rồi hét…nó tức tối quá đi…Hắn – hắn đã hành hạ nó đến nông nỗi , bàn chân sắp bị ‘’hoại tử’’ mất rồi!!! Sốc quá đi mất! Hắn lẽ nào mà cứu nó rồi lại hành hạ nó.
33 Chương 33( Từ chương này trở đi sẽ là điểm cao của truyện nhé các bạn! Hãy theo dõi truyện nhé! Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!)Ngày hôm sau là một ngày rất đẹp trời như thường lệ.
34 Chương 34. Có cái gì đó đang được che giấu sau lưng …Hắn vội dừng bước , từ từ tiến sát lại gần người nó. Con mắt đen láy dán chặt vào gương mặt nhỏ bé khiến hai gò má bất giác đỏ hồng.
35 Chương 35. Điều bất ngờ (3)Cả hai nhìn nhau với cái nhìn e thẹn, nhất là nó…Nó hầu như không dám nhìn vào đôi mắt màu lam của Hạo Thiên…_ ánh mắt đang nhìn nó rất đắm đuối.
36 Chương 36. Điều bất ngờ (4)Sau hồi lâu mải mê ngắm nhìn mọi thứ , bấy giờ nó mới để ý đến hắn_ Thân hình có vẻ lạnh lùng kia đang lặng sâu mà chăm chú nhìn ánh mắt rất ư ‘’ngây ngô’’ và dễ thương của nó.