21
Trong màn đêm đen đặc, máu tươi chảy xuống, mang đi sinh mệnh tuổi trẻ, đổi lấy sự yên bình tạm bợ.
*
Cuộc sống lúc mới gia nhập Liệp Ưng cũng không có quá nhiều khác biệt so với hồi ở doanh trại tập huấn.
22 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mùa đông tuyết bay rợp trời năm ấy, quãng thời gian lạnh lẽo đằng đẵng ấy, chớp mắt tới giờ đã 10 năm vụt trôi qua.
23 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tiếng súng nổ che lấp tiếng bước chân, thế nhưng khi Diệp Triêu đến gần, từng tiếng từng tiếng giày nện xuống cát giống như tiếng sấm sét đùng đoàng rạch xé bầu trời, giáng xuống cõi lòng Lăng Yến.
24
Đường Đường đã không còn nữa. Những người khác, dù có giống cậu đi nữa, cũng vĩnh viễn không phải Đường Đường của anh.
*
Lúc bị lính gác dẫn đến Bộ chỉ huy tiểu đoàn, hồn Lăng Yến đang bay tận phương nào, vẫn ngơ ngẩn không nói được câu nào.
25 Diệp Triêu chau mày, nhìn Lăng Yến thật sâu, như thể anh đã nhìn thấy bóng hình người mình tha thiết nhớ mong trong đôi mắt trong suốt sáng ngời kia.
26 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lăng Yến ở bên anh, khiến đôi lúc anh sẽ sinh ra ảo giác người mà anh yêu nhất vẫn chưa rời khỏi anh.
27 Lăng Yến khát khao được nhào vào trong lồng ngực Diệp Triêu biết bao nhiêu, muốn cảm nhận sự cưng chiều duy nhất dành cho mình, muốn điên cuồng mà mải miết hôn lên bờ môi Diệp Triêu, cho thỏa cơn khát, cho hết cơn đau của mười năm dằng dặc đau thương nhớ mong ấy.
28 Trong bóng đêm, Diệp Triêu ngồi bật dậy, hai tay ôm lấy khuôn mặt. Khi anh khàn giọng se sẽ kêu lên hai tiếng “Đường Đường”, nước mắt không kìm được mà trào ra, nhuốm ướt những kẽ ngón tay.
29
Trong giấc mơ, Đường Đường mặc quân trang, vẫn thiết tha gọi anh: “Diệp Triêu! Anh Triêu Triêu, em đã trở về, em rất nhớ anh!”
*
Nhà ‘Lăng Yến’ ở vùng núi Tây Nam, là một thị trấn lạc hậu kém phát triển.
30
Diệp Triêu đăm đăm nhìn cậu suốt cả một đêm, trong đầu không ngừng lặp đi lặp lại câu hỏi: “Đường Đường, là em thật sao?”
*
“Cụ này, cụ lẩn thẩn rồi ạ?” Y tá cười nói: “Đây chính là cháu nội ngoan của cụ mà! Cháu còn vừa mới ghi tên người thăm bệnh cơ mà!”
Ông cụ không đáp lại, cũng không nhìn Lăng Yến nữa.
31 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc nhìn vào ánh mắt Lăng Yến, anh sẽ không thể kiềm chế ngỡ rằng người trước mặt mình chính là Đường Đường.
32
Chỉ cần trải qua những năm tháng tàn khốc nơi chiến trường, thì sẽ chẳng còn chút hứng thú, tò mò với chiến tranh khói lửa.
*
Sau một quãng thời gian dài ngồi trên máy bay, phi cơ chở đội quân bảo vệ hòa bình cùng một lượng lớn vật tư đáp xuống vùng đất bị Liên hợp quốc chiếm dụng làm sân bay quân sự ở Đà Man Ca* – một quốc gia nhỏ nơi Bắc Phi.
33
“Giá như cậu ấy trở về bên tôi, linh hồn thôi cũng được, hoặc thậm chí chỉ cần xuất hiện trong cơn mơ cũng đã đủ rồi. ”
*
Sau một thời gian ngắn gộp quân, các chiến sĩ đã cứu được hơn 20 đứa trẻ bị mất đi người thân ở thôn làng gần đấy.
34
ăng Yến nhắm mắt, cơ thể như rơi vào hố sâu hun hút.
Lần này, có lẽ cậu sẽ thật sự ra đi mãi mãi.
*
Mười mấy năm trước, khung cảnh mùa hè rực lửa ngày đó giờ đây hiện lên mồn một rõ ràng trước mắt Diệp Triêu.
35 Nơi ngoại quốc cát vàng bay mù trời, bốn bề chìm trong khói lửa chiến tranh. Tình yêu của họ chỉ như hạt cát nhỏ nhoi, nhưng lại chính là nguồn ấm, ánh sáng duy nhất trong cuộc đời nhau.
36 Lăng Yến chỉ ở trong bệnh viện một ngày rưỡi. Điều kiện chiến trường có hạn, rất nhiều người cần ở phòng bệnh. Diệp Triêu giúp cậu quay về ký túc. Lăng Yến ngồi xổm cạnh giường, căng thẳng kéo lấy gối, lột vỏ gối ra, kéo khóa, mần mò bên trong, không ngờ thật sự tìm thấy bên trong lớp bông một gói giấy, bên trong lớp giấy là miếng kẹo mè xửng.
37
Định tính viết vào cuối post trước mà thôi viết riêng ra một post Nói chung tình hình phiên ngoại Mè xửng như này:
Ngày 12. 9. 2016, theo như trong Trường Bội, sau khi viết xong tác giả có nói là đã viết phiên ngoại 1, và trong đó có thịt tươi thịt ngon thịt tỏa hương =)) nói chung thịt đậm đà cho anh em thưởng thức.
Thể loại: Trọng Sinh, Xuyên Không, Đô Thị, Tiên Hiệp
Số chương: 41
Thể loại: Trọng Sinh, Dị Năng, Ngôn Tình, Đô Thị
Số chương: 50
Thể loại: Trọng Sinh, Huyền Huyễn, Ngôn Tình, Nữ Cường
Số chương: 25