Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Mạch Thượng Hoa Khai Vì Quân Cố Chương 09 - 10

Chương trước: Chương 08



9. Hứng thú × nhiệm vụ

Một mảng rừng của thụ yêu trở nên yên tĩnh, tựa hồ chỉ có Thanh Quân cùng Dĩ Mạch hai người. Nơi này quái không quá nhiều, hơn nữa xoát có vẻ chậm, thích hợp luyện cấp.

Thanh Quân sau khi tổ đội xong, liền đứng nhàn nhã ở một bên, chờ thụ yêu hai bên tiến lại mới phóng ra một kỹ năng quần công. Hắn cấp bậc rất cao, Dĩ Mạch không cần động tay đánh quái. Nhưng mà không khí quá mức im lặng làm cho người ta cảm thấy có chút quái dị, người nào đó cảm thấy khó chịu liền bắt đầu mở miệng.

Mạch Thượng Sắc Vi: “Hồ Ly sư phụ là hồng danh đi giết người, sẽ không bị bạo trang bị sao?”

Thanh Quân: “Muốn giết chết nó không dễ dàng, huống hồ nó không phải Bạch Cốt, đánh không lại biết chạy.”

Mạch Thượng Sắc Vi: “Như vậy sẽ càng ầm ĩ hơn, sẽ dẫn tới bang chiến sao?”

Thanh Quân: “Sẽ không. Không bang phái nào muốn giống Thánh Điện lúc trước.”

Mạch Thượng Sắc Vi: “-_-||| “

Dĩ Mạch cũng từng nghe qua về Thánh Điện.Trước đây Thánh Điện là bang phái lớn nhất, rất có thực lực, độc chiếm hai tòa thành bình thường. Sau lại bởi vì chuyện tranh Boss mà phát sinh tranh chấp với Tọa Yên Thiên Hạ, sáu người luân bạch lão bà của Cõng Quan Tài Khiêu Vũ- Bạch Ánh Trăng. Sau bị bang chúng Tọa Yên Thiên Hạ vô quy tắc giết hại một tuần, bang chủ Thánh Kỵ Sĩ bị giết trở về cấp 30 trực tiếp san hào, bang phái cũng theo đó giải tán. (hệ thống bang phái trong trò chơi yêu cầu bang chủ phải trên cấp 30, nếu không bang phái sẽ bị cưỡng chế giải tán.)

Kỳ thật nói tóm lại, Tọa Yên Thiên Hạ vẫn là một bang phái có quản lý nghiêm cẩn, cơ bản không có người gây hấn gây chuyện, cũng không có người giết hại tân thủ. Giống Bạch Cốt vậy, lấy PK để giải trí nên mục tiêu hắn chọn đều là những người ngang cấp hoặc hơn cấp hắn. Bang chủ Quan Tài đại thần uy vọng rất cao, cũng để cho bang chúng tự do, không quá quản thúc. Hơn nữa hắn có tính hay bao che khuyết điểm, trong ngoài phân rất rõ ràng, tuyệt không để bang chúng ra ngoài chịu ủy khuất.

Thanh Quân: “Muội muốn đi xem sao?”

Mạch Thượng Sắc Vi: “Vẫn là không cần… Muội sợ bị ngộ sát.”

Thanh Quân: “Chuyện đó không cần lo lắng, có ta ở đây.”

Dĩ Mạch ngẩn ngơ.

Thanh Quân: “Bất quá hôm nay cũng không có gì đáng xem đâu, trừ bỏ cái gì Đếm Con Kiến, còn lại đều là chịu chết thôi.”

Mạch Thượng Sắc Vi: “… Bỗng nhiên nhớ tới lần trước thiếu chút nữa muội cũng phải chịu chết.”

Tạm dừng một lát, Thanh Quân nói: “Về sau sẽ không.”

Dĩ Mạch chợt thấy thực kinh ngạc, đại thần, ý nghĩa lời nói của ngài thật không rõ ràng, thực dễ khiến người ta hiểu sai nha…

Mạch Thượng Sắc Vi: “Ách, gia nhập Tọa Yên Thiên Hạ, lại bái Hồ Ly sư phụ, muội cảm thấy an toàn rất bảo đảm.”

Thanh Quân: “Ta ở bên cạnh muội, muội cảm thấy không bảo đảm sao?”

Mạch Thượng Sắc Vi: “… Đương nhiên không phải, đại thần tại bên người nha, toàn bộ thụ yêu rừng rậm đều rạng rỡ sinh huy (chiếu sáng)…”

Người nào đó căn cứ nguyên tắc không gì không thể, ra sức thi triển công phu vỗ mông ngựa.

Thanh Quân: “Muội có thể không đánh mà thắng, khiến toàn bộ thụ yêu ở đây phải ghê tởm mà chết.”

Mạch Thượng Sắc Vi: “Hắc hắc. Vừa rồi đại thần nói có việc muốn sai phái muội…”

Thanh Quân: “Trước khi tìm được cách xưng hô tốt hơn, muội cứ gọi ta là Thanh Quân,Tiểu Mạch.”

Dĩ Mạch giật mình, trong hiện thực những bằng hữu thân mật đều kêu cô là Tiểu Mạch, mà trong trò chơi, mọi người đều gọi cô là Sắc Vi. Nghe hắn gọi như vậy, có một loại cảm giác thân thiết. Nhưng mà, cái gì gọi là “trước khi tìm được cách xưng hô tốt hơn” ?

Mạch Thượng Sắc Vi: “… Được.”

Thanh Quân: “Thấy trên mạng có một nhiệm vụ tên là ‘Ngàn năm chờ đợi’, cần hai người khác phái cùng hoàn thành. Muội có hứng thú không?”

Mạch Thượng Sắc Vi: “Ôi chao? Nhưng mà, cấp bậc này của muội, khẳng định sẽ cản trở…”

Thanh Quân: “Không sao. Nghe nói nhiệm vụ này sẽ mở ra ‘Luân Hồi Chi Cảnh’, có thể nhìn thấy chuyện xưa của ba nhân vật chính ngàn năm trước.

Mạch Thượng Sắc Vi: “Nói như vậy, có thể nhìn thấy bộ dáng Ma Tôn sống lại ? ”

Thanh Quân: “Phải. Vì nhiệm vụ là tùy cơ ngẫu nhiên mới nhận được, cho nên người nhận được nhiệm vụ này rất ít. Hơn nữa đến nay cũng chưa ai hoàn thành, nghe nói nhiệm vụ rất khó, hao phí thời gian rất dài, đều bỏ dở nửa chừng.”

Mạch Thượng Sắc Vi: “Chúng ta đây phải làm thế nào mới có thể nhận được nhiệm vụ ‘Ngàn năm chờ đợi’?”

Thanh Quân: “Ta có quyển trục nhiệm vụ.”

Dĩ Mạch sửng sốt. Nguyên lai đại thần không chỉ trang bị khủng, cấp bậc cao, tài sản nhiều, sủng vật cường hãn, vận khí cũng tốt lắm nha.

Mạch Thượng Sắc Vi: “Khi nào thì bắt đầu làm nhiệm vụ?”

Thanh Quân: “Đêm mai muội có rảnh không?”

Dĩ Mạch đang muốn trả lời có. Lại thấy thế giới liên tục xoát ra ba dòng thông báo.

[ thế giới ] Phong Quá Vô Ngân: Đêm mai 21: 00 là hôn lễ của ta cùng Hoàng Hôn Uyển Nhi, hoan nghênh mọi người đến Sóc Hải Thành dự lễ, chúc phúc cho chúng ta, cám ơn.

[ thế giới ] Phong Quá Vô Ngân: Đêm mai 21: 00 là hôn lễ của ta cùng Hoàng Hôn Uyển Nhi, hoan nghênh mọi người đến Sóc Hải Thành dự lễ, chúc phúc cho chúng ta, cám ơn.

[ thế giới ] Phong Quá Vô Ngân: Đêm mai 21: 00 là hôn lễ của ta cùng Hoàng Hôn Uyển Nhi, hoan nghênh mọi người đến Sóc Hải Thành dự lễ, chúc phúc cho chúng ta, cám ơn.

[ thế giới ] Hoàng Hôn Mật Đường: Càn Khôn đệ nhất đại mỹ nữ Uyển Nhi rốt cục phải lập gia đình, chờ mong…

[ thế giới ] Hoàng Hôn Nữu Nữu: Phong Quá Vô Ngân, tiện nghi cho ngươi. Uyển Nhi gả qua, toàn bộ Hoàng Hôn gia tộc đều theo làm đồ cưới.

[ thế giới ] Chảy Nước Miếng Nhìn Mỹ Nữ: Hoàng Hôn Uyển Nhi phải lập gia đình … OMG, lòng ta nát.

[ thế giới ] Nếu Không Trảm: Đừng gả cho tiểu tử kia, gả cho ta tốt hơn.

[ thế giới ] Cô Hồn Dã Quỷ: Mỹ nữ đều là hoa có chủ, còn lại mình ta cô đơn xướng tình ca, rống rống…

[ thế giới ] Gió Thổi PP Lạnh: Điều kiện thứ nhất: là nữ ; điều kiện thứ hai: sống. Chỉ cần phù hợp hai điều kiện này, đến đây cho ta ôm ấp đi…

Vì thế, thế giới lại một trận xôn xao.

Dĩ Mạch thở dài một hơi, ngón tay có chút cứng ngắc đánh chữ: “Ngày mai có người mời muội đi tham gia hôn lễ.”

Thanh Quân: “Muội muốn đi?” Hắn đoán được cô cùng Huyễn Thế trong lúc đó có mối liên hệ. Sự việc đuổi giết kia lại khiến hai người có vẻ càng thêm khó bề phân biệt.

Mạch Thượng Sắc Vi: “Muội không biết có nên hay không đi.”

Thanh Quân: “Muội thích Phong Quá Vô Ngân?”

Dĩ Mạch trầm mặc. Đại thần nha, huynh có thể không cần bén nhọn như vậy hay không a. Vấn đề này chính cô cũng nghĩ qua. Giống như một cây kem đã gần ngay trước mắt, ngay tại lúc mình muốn đưa tay cầm lấy, lại bị người khác lấy mất, còn diễu võ dương oai liếm hai miếng. Cảm giác cũng thật khó chịu. Dĩ Mạch cho tới bây giờ cũng không phải là thánh nhân quân tử hiền đức lễ nhượng, cô bất quá là một cô gái ham ôn nhu, cho nên trong lòng không thoải mái cũng là chuyện dễ hiểu.

Cô nghĩ nghĩ, thẳng thắn đáp: “Chưa nói tới thích, nhưng cũng tuyệt đối không thể thật tình chúc phúc được.”

Lúc này, ngồi trước máy tính, người thanh niên nào đó hơi hơi cong lên khóe môi. Không thích. Đáp án này hắn thực vừa lòng.

Thanh Quân: “Đã biết .”

Mạch Thượng Sắc Vi: “(⊙__⊙)’ ‘ “

Đại thần, huynh rốt cuộc đã biết cái gì vậy… Ngay tại lúc cô đang mơ hồ không thôi, chợt thấy đại thần áo trắng trước mặt nói một câu.

“Đêm mai ta đi cùng muội.”

Đồng thời lúc nhìn được những dòng này, toàn thân Mạch Thượng Sắc Vi tỏa hào quang, thẳng hướng tận trời.

Tiểu Sắc Vi đồng học hoa hoa lệ lệ lên cấp 80 .

Cô thay quần áo cấp 80, như trước vẫn là hắc tiểu cường. Vũ khí cấp 80 mà Hồ Ly sư phụ đưa cho cô là vật phẩm mà một tài khoản phụ của hắn cầm —— thất tinh thần khí “Đoạn Tuyết”, đó là một cây quạt băng màu lam, trên thân lộ hai bông tuyết trang trí, khi sử dụng phát ra tiếng vang đinh đinh đang đang dễ nghe. Bởi vì là thất tinh thần khí, vũ khí này đủ để dùng đến 100 cấp không cần đổi.

Cô triệu hồi ra tiểu Lôi thú, vật nhỏ kia ở bên cạnh cô lười biếng cuộn thành một nắm tròn lăn qua lăn lại.

“… Tên này thực kỳ quái.” Dĩ Mạch nhìn hai chữ “Vượng Tài” trên đỉnh đầu con vật nhỏ kia, bị thẩm mỹ của nhóm đại thần đả kích không thôi.

Thanh Quân: “Phật Di Lặc đặt, ta lười sửa.”

Dĩ Mạch nghĩ nghĩ, rốt cục nghĩ ra một cái tên rất hay “Lôi Người Chết Không Đền Mạng”, cùng tài khoản phụ của sư phụ cô “Quý Người Chết Không Đền Mạng” tựa như huynh đệ.

Đại thần trầm mặc một lát, tán dương nói: “Thật là thầy nào trò nấy. ”

Dĩ Mạch ngây ngô cười hai tiếng, hỏi: “Cái nhiệm vụ “Ngàn năm chờ đợi” kia phải làm bao lâu?”

Thanh Quân: “Một khi nhận nhiệm vụ sẽ bị truyền tống đến khu vực riêng, nhiệm vụ không hoàn thành sẽ không chấm dứt. Thời hạn hoàn thành là 72 giờ.”

Mạch Thượng Sắc Vi: “(⊙__⊙)’ ‘ ba ngày? ? ? Lâu như vậy…”

Thanh Quân: “Ta hỏi qua GM, hắn nói nhiệm vụ này nếu chú trọng phối hợp, có khả năng sẽ hoàn thành chỉ trong vòng 15 giờ. Hơn nữa, hoàn thành càng nhanh, phần thưởng càng lớn.”

Mạch Thượng Sắc Vi: ” Trong lúc làm nhiệm vụ có thể logout không?”

Thanh Quân: “Có thể. Logout vẫn tính thời gian. Sau khi login sẽ tiếp tục nhiệm vụ”

Dĩ Mạch do dự một hồi, vẫn nhịn không được hỏi một câu: “Huynh vì sao muốn tìm muội làm nhiệm vụ này, ách, ý muội là nói, những người chơi nữ có cấp bậc cao, thao tác tốt so với muội còn rất nhiều…” Hơn nữa nếu đại thần muốn, chỉ sợ nữ nhân xếp hàng báo danh có thể xếp thành một hàng dài đi. Cô âm thầm nói.

Đối phương vân đạm phong khinh đáp: “Kỹ năng chạy trốn của muội rất tốt.”

-_-||| Nguyên lai đại thần người tán thưởng tiểu cường thần công của ta sao… Dĩ Mạch đang oán thầm, ai ngờ Thanh Quân lại chậm rãi bổ sung một câu.

“Hơn nữa —— so với các nữ nhân đó, ta có hứng thú với muội hơn.”

Một đạo thiên lôi, Mạch Thượng Sắc Vi tiêu.

10. Trả thù × nô lệ

“Cơm chiều chúng ta ở phòng ngủ nấu mỳ ăn liền ăn được không?” Đường Tiểu m bỏ ống nghe điện thoại xuống hỏi.

“Được, tao cũng lười đi căn tin.” Lý Thiến vẫn duy trì tư thế Yoga đứng thẳng giơ cao chân, dựa theo tần số nhìn lên trên, hít vào thở ra.

“Đồng ý.” Nguyên Viên có chút nôn nóng ngồi đọc “Nhã Tư Từ Đơn Tất Lưng”.

“OK.” Dĩ Mạch thu dọn, sau đó xung phong nhận việc nói, “Tao đi mua.”

“Mày trúng tà ?” Lý Thiến trượt chân đứng không vững, ngừng tập Yoga, nhìn về phía cô kinh ngạc nhíu mày, “Trạch thần cũng có ngày lương tâm phát thiện a.”

Dĩ Mạch kỳ thật là không biết đáp lại câu kia “Ta có hứng thú với muội hơn ” của Thanh Quân đại thần như thế nào, ở trò chơi đánh một câu, “Muội phải ra ngoài mua cơm, tạm thời treo máy đã.” liền chạy trối chết.

Đi siêu thị mua các loại mỹ ăn liền đủ vị cùng một ít đồ ăn vặt, Dĩ Mạch lảo đảo trở lại phòng ngủ. Đường Tiểu m từ trong ngăn tủ lấy ra một cái nồi cơm điện, ùng ục đổ nước vào đun lên.

Bốn người cầm bát vây quanh nồi cơm điện một gói một gói nấu mì ăn, xì xụp ăn đến nóng cả miệng.

Chờ thu thập xong đồ ăn trở lại trước máy tính, Thanh Quân vẫn như cũ ngồi ở bên cạnh cô. Mà Màu Lam Đồ Đằng đã bị Tọa Yên Thiên Hạ đuổi theo chặn đường nháo một trận, rốt cục lên thế giới nói chuyện.

[ thế giới ] Màu Lam Vũ: Tọa Yên Thiên Hạ bang chủ có thể hay không ra mặt can thiệp một chút, các ngươi truy giết người của Màu Lam Đồ Đằng chúng ta là vì lý do gì ?

[ thế giới ] Gió Thổi PP Lạnh: Đây là làm sao vậy, Màu Lam bị người ta truy giết ?

[ thế giới ] Buông Ta Ra Đại Thẩm Kia: Ngươi tìm Quan Tài ? Hắn luôn treo máy.

[ thế giới ] Màu Lam Yêu Cơ: Cửu Vĩ Hồ Công Tử, ngươi phát bệnh thần kinh sao, giết ta bốn lần còn truy? Ỷ vào cấp bậc cao khi dễ người khác sao?

[ thế giới ] Cửu Vĩ Hồ Công Tử: Ô, ta nhớ rõ hôm nay buổi sáng, ngươi cấp 123 tựa hồ đuổi theo tiểu đồ đệ cấp 79 của ta xuyên qua mấy bản đồ liền đó thôi, này có tính là “Ỷ vào cấp bậc cao khi dễ người khác” không?

[ thế giới ] Màu Lam Yêu Cơ: Đồ đệ của ngươi? Ai?

[ thế giới ] Cửu Vĩ Hồ Công Tử: Tiểu mỹ nhân, ngươi lớn tuổi sao, trí nhớ kém như vậy. “Mạch Thượng Sắc Vi” bốn chữ này có ấn tượng gì không?

[ thế giới ] Màu Lam Yêu Cơ: Nàng là đồ đệ ngươi? Buổi sáng lúc ta tra, quan hệ sư đồ của nàng vẫn trống.

[ thế giới ] Cửu Vĩ Hồ Công Tử: À, kỳ thật này chính là lấy cớ thôi. Ta giết ngươi là vì ta muốn giết ~ huống hồ thời điểm đi săn khiến tâm tình của ta cũng đặc biệt tốt, nhất là khi con mồi quỳ rạp trên mặt đất…

[ thế giới ] Cô Hồn Dã Quỷ: Hồ Ly thần, lý do của ngài rất bưu hãn…

[ thế giới ] Ăn No Chống Đánh Nước Tương: Chúc mừng ngươi, ngươi đã biến thái giống Bạch Cốt rồi .

[ thế giới ] Bạch Cốt : Đừng đánh đồng hắn với ta, ta là duy nhất…

[ thế giới ] Màu Lam Vũ: Bạch Cốt, Yêu Cơ đã trả lại trang bị cho ngươi, thỉnh Tọa Yên Thiên Hạ không cần tiếp tục ra tay lạm sát người vô tội.

[ thế giới ] Ăn No Chống Đánh Nước Tương: Ta đoán, y theo thế giới quan của Xương Cốt, chỉ có hai khái niệm “Giết” và “Không giết”, hắn không lý giải được thế nào là “Vô tội” .

[ thế giới ] Ăn No Chống Sổ Kiếm Tiền: Nước Tương, ngươi nói rất đúng.

Lúc này người của Màu Lam Đồ Đằng đã bị Tọa Yên Thiên Hạ càn quét toàn bộ đều lui về thành. Mà bên kia Hoàng Hôn dĩ nhiên cũng náo loạn.

Thành viên của Tọa Yên Thiên Hạ cấp bậc phần lớn đã ngoài 150, hơn nữa chức nghiệp công kích nhiều, trang bị tốt, sủng vật cường hãn, công kích cao, đánh trúng mục tiêu uy lực thật kinh người, hơn nữa thao tác lại vô cùng linh hoạt, gây ra trận thảm sát này thực khiến người ta rùng mình. Hoàng hôn Xinh Đẹp rất nhiều người chơi nữ, người cấp bậc cao Không Có Việc Gì Ngồi Đếm Kiến thấy hướng gió không đúng liền đơn giản logout, đám con gái trong bang một phen nháo nhào, đều hướng bang chủ Hoàng Hôn Uyển Nhi khóc lóc kể sự tình mình bị truy sát.

Hoàng Hôn Uyển Nhi thấy trên thế giới Màu Lam Vũ cùng Bạch Cốt đối thoại, ước chừng cũng đoán được vài phần, vì thế mật ngữ cho Cõng Quan Tài Khiêu Vũ lê hoa mang vũ khóc kể một hồi lâu.

Mới đầu Quan Tài quân tựa như điếc ngoảnh mặt làm ngơ, ai ngờ con nhóc này lải nhải, trái một câu “Quan Tài ca ca, ngày mai là muội kết hôn, huynh không thể khi dễ muội như vậy …” phải một câu “Quan Tài ca ca, huynh có thể quản bọn họ hay không, một cô gái như muội làm bang chủ cũng không dễ dàng…” Kêu tới mức Quan Tài muốn nổi da gà. Quan Tài là người đã có vợ, kết hôn được hai năm, cùng lão bà Bạch Ánh Trăng tình đầu ý hợp, hai người thường xuyên cùng nhau ngoạn 《 Càn Khôn 》. Lúc này lão bà đại nhân chính đang ôm tay nhíu mày đứng ở sau lưng nhìn hắn chơi, Uyển Nhi cô nương liên tục “Quan Tài ca ca” kêu khiến hắn hết hồn, vội vàng giải thích, “Lão bà thân ái, anh cùng cô ta hoàn toàn không quen…”

Bị kiều thê đạp chân thật không hay ho, Quan Tài cuối cùng không thể nhịn được nữa, rống giận.

[ bang phái ] Cõng Quan Tài Khiêu Vũ: Tọa Yên Thiên Hạ mấy thằng nhóc kia, mau về thành cho lão tử.

Lão đại mở miệng, không thể không theo. Đám ma đầu đang hứng khởi giết người cũng phải kéo về tụ tập ở trung tâm Ma Thành, khắp nơi đều một màu hồng hồng huyết quang, ai nấy đều là hồng danh, khiến Quan Tài thiếu chút nữa thổ huyết. Dĩ Mạch tuy rằng cảm thấy mình không thuộc hàng ngũ mấy thằng nhóc, nhưng lão đại triệu hồi hay là muốn cổ động, liền hỏi: “Phải đi về sao?”

Thanh Quân: “Muội đã trở lại?”

Mạch Thượng Sắc Vi: “Vâng, không nghĩ tới huynh vẫn còn tại đây.”

Thanh Quân: “Ta ở đây bảo tiêu, phí là 15W mỗi phút, đến bây giờ muội đã nợ ta 680W. Muội tính trả nợ thế nào?”

Mạch Thượng Sắc Vi: “… Muội là kẻ cùng ngân.” (kẻ nghèo khó khốn cùng)

Thanh Quân: “Như vậy, làm nô lệ cho ta một ngày để trả nợ đi.”

Mạch Thượng Sắc Vi: “T____T.”

Trò chơi có hệ thống nô lệ, trong tình huống song phương tình nguyện sẽ có quan hệ chủ nô và nô lệ, chủ nô đối với nô lệ có quyền chi phối, nhưng cũng có nghĩa vụ bảo hộ cho nô lệ. Nếu như nô lệ bị thương tổn trí mạng nào đó, hệ thống sẽ đem thương tổn chuyển lên người chủ nô, có điểm bất đồng với quan hệ sư đồ là, chủ nô có thể cùng nô lệ trao đổi vị trí. Sau khi hết thời hạn, hệ thống căn cứ vào mức độ vừa lòng của chủ nô, thưởng cho nô lệ. Nhưng rất ít người bình thường nguyện ý làm nô lệ của người khác, bởi vì trong thời hạn làm nô lệ, trên đỉnh đầu sẽ có danh hiệu “ XX gia nô”.

[ hệ thống ] Ngài đã tự nguyện trở thành gia nô của Thanh Quân, thời hạn 24 giờ, tính trong phạm vi song phương cùng tại tuyến.

Mỗ nam nhìn trong trò chơi danh hiệu trên đỉnh đầu hắc y thiếu nữ bị đổi thành “Thanh Quân gia nô”, tâm tình vô cùng tốt mỉm cười.

Muội cho rằng ngồi trước máy tính không lên tiếng, ta sẽ không biết muội đã trở lại sao? Còn để ta chờ lâu như vậy.

Thanh Quân: “Đi thôi, trở về thành đi.” Nói xong quăng cho cô một hồi thành phù của bang phái, một đạo bạch quang, biến mất ở trong rừng rậm.

Trong Ma Thành, nhóm ma đầu khảm nhân khảm tận tâm (giết người giết hết sức) tề tụ ở quảng trường trung tâm, một mảng hồng ánh huyết quang thật tương xứng với một đám hồng danh, Quan Tài vô cùng tức giận. Vì bị lão bà đá đau, Quan Tài lão đại thực tận tình khuyên bảo giáo dục đám người cuồng sát kia.

[ bang phái ] Cõng Quan Tài Khiêu Vũ: Lần sau lúc giết người không cần chọn thời điểm mẫn cảm như vậy để giết, các ngươi có thể phân tán thay phiên giết thôi, giết vừa phải lần lượt thôi, đỡ khiến con quỷ nhỏ kia hướng ta khóc lóc, phiền cả người.

[ bang phái ] Ăn No Chống Đánh Nước Tương: Ngươi bị tẩu tử đánh đi?

[ bang phái ] Cõng Quan Tài Khiêu Vũ: Khụ khụ, còn có ngươi, Hồ Ly, ngươi truy sát như vậy từ bao giờ. Giết xong thì thôi, lần sau thấy lại chém nữa cũng không muộn.

[ bang phái ] Cửu Vĩ Hồ Công Tử: Truy sát cũng là một loại lạc thú…

[ bang phái ] Cõng Quan Tài Khiêu Vũ: Không cần giết người nữa, các ngươi như thế thật không có tiền đồ, ngẫm lại làm thế nào thăng cấp bang phái, làm thế nào phát triển lớn mạnh mới là chính đạo.

[ bang phái ] Thanh Quân: Đó là chuyện của ngươi.

[ bang phái ] Cõng Quan Tài Khiêu Vũ: … Tóm lại, giết người cho toàn vẹn, đừng đem lão tử ra chùi đít cho các ngươi. Tẩy hết hồng danh cho lão tử. Tan họp.

Dĩ Mạch hỗn loạn giữa một đống đại thần hồng hồng, càng cảm thấy mình nhỏ bé. Không khỏi rơi lệ 45° ngẩng đầu nhìn trời, này rốt cuộc là cái dạng bang phái gì nha…

Rốt cục choáng váng, choáng váng hạ tuyến.

Hôm nay vô luận là ở trò chơi, hay là ở sự thật đều xảy ra nhiều chuyện. Nghĩ nhiều về những chuyện hỗn tạp này, càng cảm thấy đau đầu. Vì thế Dĩ Mạch sớm lên giường cuốn chăn ngủ. Nhất mộng trầm hàm.

Ngày hôm sau trời đổ mưa, bầu trời trầm thấp u ám. Bởi vì không có tiết học, bốn cô nương ngủ thực muộn, đã qua giờ ăn trưa. Sau khi bốn người tỉnh, ai cũng không nguyện ý rời giường. Ngày mưa có vẻ trầm trầm buồn buồn, ngủ là chuyện hết sức tốt đẹp. Lúc này di động của Lý Thiến trên bàn kêu không ngừng, cô lười bò xuống giường nghe, liền kệ nó kêu, vì thế toàn bộ phòng ngủ vang lên tiếng chuông quỷ dị “Lúc nào ra tay được thì nên ra tay…”.

Nguyên Viên không thể nhịn được nữa, một cái gối đầu bay qua, nện trên đầu Lý Thiến, nói: “Mày nghe, hay là tao ném xuống cho bác gái quét rác dưới lầu nghe? “

Lý Thiến thực nhanh chóng bò xuống giường, nhìn nhìn dãy số, vừa ấn nút nghe liền mắng xối xả: “Lục Duẫn, đồ con heo nhà ngươi, ầm ỹ không cho ai gia ngủ!”

Lý Thiến cùng Lục Duẫn là đôi oan gia. Nhưng mà cái gọi là oan gia nên giải không nên kết, hai người bọn hắn thật vất vả mới kết chặt được, liền không giải được. Lục Duẫn được xưng đệ nhất vương tử đại học C. Hắn so với Lý Thiến đệ nhất mẹ kế đại học C hơn một bậc, dĩ nhiên cả hai đều tham gia diễn kịch. Hai người đều là vai chính trong kịch bản, bất đồng là, Lục Duẫn luôn được chọn diễn vai vương tử, Lý Thiến đương nhiên chủ động yêu cầu diễn những vai như vu bà, mẹ kế, ác nữ. Hai người ở vũ đài kịch 《 Mẹ Kế Muốn Làm Cô Bé Lọ Lem 》kết thù kết oán, lý do là vương tử giả hôn mẹ kế khi đó kỹ thuật diễn có chút sai lầm, thật sự đụng phải môi anh đào của Lý Thiến. Từ đó về sau hai người trong lúc đóng kịch nhiều lần giao thủ, cuối cùng từ oán sinh yêu, được ghi danh vào lịch sử đại học C với cái tên “Đôi tình lữ không có khả năng”.

Sau khi bị Lý Thiến lên án lại bị ba người còn lại khiển trách là nhiễu giấc ngủ của họ, Lục học trưởng thực vô tội đành mời phòng ngủ 512 đi ăn cơm trưa.

Lục Duẫn chọn nhà hàng gần trường học, tới lúc bốn nữ sinh ăn mặc chỉnh tề đến, phát hiện ngồi cùng bàn cư nhiên còn có một gương mặt xa lạ.

“Đây là Trầm Hãn, thuộc đội kịch trường K. Hôm nay cậu ấy đến trường chúng ta thương thảo kịch bản hoạt động quan hệ hữu nghị.”

Đó là một thanh niên diện mạo tuấn tú, đứng dậy cười nói: “Có thể có vinh hạnh cùng mỹ nữ ăn cơm, hôm nay vận khí thật không tệ.”

Chỉ nghe phía sau Nguyên Viên cười lạnh một tiếng, nói: “Đi ăn cùng mỹ nữ đội kịch đại học K Như Vân mới là tam sinh hữu hạnh phải không ?”

Mọi người đều kinh ngạc, không ngờ người thanh niên kia ý cười dần dần dày: “Tiểu Nguyên ngốc, anh trèo non lội suối tới gặp em, em không cảm kích còn chưa tính, lại còn vội vã nói móc anh như vậy?”

“Trầm đại đầu!” Nguyên Viên luống cuống.

Ở trong ấn tượng của Dĩ Mạch và mọi người, Nguyên Viên giống như một đại thần, thành tích học tập luôn luôn xếp thứ nhất của khoa Quảng Cáo, gặp chuyện không sợ hãi, khí độ trầm ổn, thong dong, giỏi giang, khiến rất nhiều nam sinh chùn bước. Bởi vì cô cường hãn như vậy, hoàn toàn đập nát ý muốn được tôn sùng, được bảo hộ của bọn nam sinh.

Lần đầu tiên thấy Nguyên đại thần luống cuống, mọi người kinh ngạc như hóa thạch.

“Tiểu ngốc, đã lâu không thấy, em quả nhiên vẫn ngốc.” Nam sinh vươn tay, xoa xoa mái tóc ngắn của Nguyên Viên, xoa tới rối bù,tâm tình vô cùng tốt.

Nguyên Viên nghẹn đỏ mặt, hung hăng giơ chân hướng Trầm Hãn tung một cước. Chỉ nghe ai nha một tiếng, nam sinh ôm chân xoa nhẹ nửa ngày, may mắn thốt ra một câu: “May mà không đá đến bộ vị mấu chốt…”

Nguyên Viên âm trầm nói: “Vậy anh nên bảo vệ tốt bộ vị mấu chốt của anh, nếu không lần sau sẽ không may mắn như vậy đâu.”

Trầm Hãn thản nhiên cười nói: “Anh đây chỉ có thể gả cho em, em hủy hạnh phúc cả đời của anh, anh cũng hủy của em.”

Lục Duẫn sặc.

Lý Thiến nghẹn.

Đường Tiểu m đang gắp miếng thịt, run tay đánh rơi xuống đất .

An Dĩ Mạch nhìn Nguyên Viên mặt đỏ như quả cà chua, nhìn nhìn lại Trầm Hãn vẻ mặt thản nhiên, âm thầm thở dài đại thần có đại thần trị, Nguyên Viên xem chừng đã gặp nạn

 

Loading...

Xem tiếp: Chương 11

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Đường Kết Hôn Không Tình Yêu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 83


36 Kế Cưới Vợ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 69


Chốn Thê Mỹ

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 10



Vành Đai Khí Độc

Thể loại: Trinh thám

Số chương: 10