Mạch Thượng Hoa Khai Vì Quân Cố Chương 03
Chương trước: Chương 01 - 02
3. Vứt bỏ × tình cũ
Người ngồi ở trước máy tính ngẩn ra, nữ Ám Ảnh một thân hắc y hơi ngừng lại một chút, đứng ở trước đường vào thành, bên trái là cửa thành màu lam cao lớn, bên phải là đường hẹp quanh co đi thông với nơi phân bố quái ngoài 120 cấp.
Màn hình phía bên phải không ngừng chớp động dấu hiệu mật ngữ. Vừa rồi cô một đường chạy như điên, nên không chú ý. Khung đối thoại đã sử dụng được bình thường.
Có bốn người vừa PM mật cho cô.
Đối thoại thứ nhất là của bạn tốt của cô ở Màu Lam Đồ Đằng “Phạm Cao Hoa Hướng Dương”: “Ngươi thế nào, ta ở bang thanh minh cho ngươi lại không có người tin tưởng. Ngươi trước vẫn nên logout đi, nơi nơi đều không an toàn.”
Đối thoại thứ hai là của bạn cô ở Huyễn Thế Tụ Nghĩa Minh “Lười Dương Dương”: “Vô Ngân là bất đắc dĩ, Sắc Vi ngươi không nên trách hắn. Có thể bỏ chạy thì chạy, trốn không thoát thì logout đi, để rớt cấp thì không tốt. Sự tình rồi sẽ qua đi.”
Đối thoại thứ ba là của người từng giao dịch mua độc dược của cô mấy lần “Quý Người Chết Không Đền Mạng”: “Độc dược ngươi bán cho ta là do ngươi chế tạo, căn bản không phải những người khác làm, bọn họ vu hãm ngươi vì sao không phản bác?”
Còn đối thoại thứ tư, Phong Quá Vô Ngân: “Thật có lỗi.”
Hắn nói thật có lỗi.
Ngồi trước máy tính, An Dĩ Mạch hung hăng vỗ bàn, phát ra một tiếng “Dựa vào” khí thế như bạt núi lấp biển. Khiến cho ba người còn lại trong phòng giật mình.
“Nó làm sao vậy?” Đường Tiểu m nhìn Lý Thiến hỏi.
“Vừa nãy thấy nó bị một con bé chém chết, đại khái chắc là câu dẫn đàn ông đã có vợ ?” Lý Thiến chủ quan ước đoán.
“Không có khả năng, nó chọn cái chức nghiệp cháy sém, căn bản không có khả năng câu dẫn đàn ông.” Nguyên Viên tay cầm tờ đơn viết tốc ký không chớp mắt bác bỏ tin đồn.
An Dĩ Mạch chức nghiệp là Ám Ảnh. Sau khi cô gia nhập môn phái này mới phát hiện, trong phái cũng có vài nữ nhân, nhưng thực ra người chơi lại là nam nhân, nữ nhân chân chính cơ hồ tuyệt tích. Vì chức nghiệp thao tác khó, máu ít, phòng ngự thấp, công kích cũng không cao, quần công dụng độc phạm vi nhỏ, thương tổn thấp cho nên luyện cấp rất vất vả, nguyên liệu chế độc cao cấp cùng tài liệu ám khí cao cấp cũng không dễ thu thập. Một nguyên nhân khác là Ám Ảnh quần áo thủy chung đều là đồ đen thùi lùi, hơn nữa lại mang khăn che mặt, mặc vào không chút nữ tính, thế nên những người chơi nữ đều không thích.
Cho nên, ở 《 Càn Khôn 》, nữ Ám Ảnh tương đương gay đã trở thành khuôn vàng thước ngọc.
Lúc ấy chính mình nhất thời xúc động chọn Ám Ảnh, là vì một người.
《 Càn Khôn 》 là trò chơi trực tuyến đầu tiên An Dĩ Mạch chơi. Sáu tháng trước trò chơi này vừa mở, ngoài tân thủ thôn có một con nhóc ra sức đánh con thỏ, một người chơi cấp 30 giục ngựa đi ngang qua, thuận tay cho cô vài món trang bị. Chính mình liền ngàn ân vạn tạ làm cái đuôi nhỏ, đi theo hắn vào một bang hội nhỏ, mỗi ngày cần cù thật thà giao bang cống (vật phẩm để làm nhiệm vụ bang hội). Đợi đến lúc 30 cấp chọn chức nghiệp, hỏi ý kiến hắn, hắn suy nghĩ một lúc lâu, nói, “Trong bang các chức nghiệp khác đều có, duy nhất thiếu Ám Ảnh. Kỹ năng cao cấp của Ám Ảnh khi bang chiến rất cần thiết, hơn nữa chế độc, chế dược cũng rất quan trọng.”
Vì thế cô lập tức chạy đi tìm NPC chuyển chức, làm nhiệm vụ chuyển chức biến thái mất một ngày, vào Ám Ảnh môn.
Khi đó hắn cười nói: “Chức nghiệp này luyện cấp không dễ, bất quá đừng lo, Tiểu Sắc Vi, về sau ca ca đi chỗ nào cũng đều mang theo muội.”
Lúc ban đầu bang hội chỉ có bảy, tám người, bang chủ là hắn, bọn họ gọi hắn đại ca, thường xuyên qua lại, bọn họ liền kêu cô làm tẩu tử. Hắn nghe xong, chỉ mỉm cười, cũng không giải thích. Hai người mỗi ngày như hình với bóng. Hắn thăng cấp rất mau, đã hơn 70, cô vẫn còn 50 một thời gian, cả ngày chỉ chuyên chú luyện dược, chế độc, từng đống, từng đống cung cấp người trong bang dùng.
Hắn cảm động và nhớ nhung vất vả của cô, ở trên đỉnh Lạc Thiên Phong, trước mặt các nguyên lão trong bang cầm tay cô, nói, “Chờ ta lên 100 cấp, chúng ta thành thân đi.”
Ngày đó An Dĩ Mạch đỏ mặt, nhìn màn hình ngây ngô cười không ngừng. Khiến cho đám Nguyên Viên nghĩ cô rốt cục đần độn.
Sau bang chiến càng ngày càng nghiêm trọng, bất đắc dĩ cùng “Màu Lam Đồ Đằng” kết minh, thật là dựa vào. Hai bang kết bang hữu, mỗi bên phái một thành viên gia nhập bang kia. Đối phương điểm danh muốn cô, vì kỹ năng luyện dược chế độc của cô cấp bậc rất cao. Hắn trầm mặc không nói, cô nhất thời khí phách, khẽ cắn môi đi Màu Lam Đồ Đằng. Hắn lời thề son sắt, nói chờ bang phái cường đại liền dùng kiệu hoa rước cô trở về thành thân.
Không ngờ vừa đi liền không ngày về.
Ba tháng qua, cô ở bang phái người khác nhìn hắn thành lập “Huyễn Thế Tụ Nghĩa Minh” một bước khuếch trương thế lực, thâu tóm các tiểu bang, nhìn hắn cấp bậc thăng lên 100.
Mà hắn thủy chung chưa nhắc lại việc cưới cô, cũng không đưa cô trở về.
Ở trò chơi có mật đàm cũng chỉ nói vài câu ngắn ngủi, không thấy người.
An Dĩ Mạch mặc dù có chút ngốc, nhưng không tới mức ngu dốt. Tâm một chút một chút chìm xuống, vài lần tìm cơ hội muốn cùng hắn nói chuyện, lại bị hắn né qua. Mà lúc này, tin đồn hắn cùng với “Hoàng Hôn Xinh Đẹp” bang chủ Hoàng Hôn Uyển Nhi đính hạ hôn ước càng ngày càng nhiều.
Hai ngày trước cô rốt cục nghe được câu trả lời của hắn, thật ngắn gọn, cũng giống như bây giờ, chỉ có ba chữ.
“Thật có lỗi.”
Người nọ chính là Phong Quá Vô Ngân.
Khi đó An Dĩ Mạch ngơ ngác nhìn máy tính, chỉ cảm thấy trong lòng ê ẩm. Ngẫm lại sự thật, đây là bị quăng nha, vì thế nghẹn khuất không gì sánh kịp.
Đường Tiểu m thấy cô không thoải mái, an ủi nói: “Đừng buồn bực, Phong Quá Vô Ngân kia không phải người tốt, hắn chắc chắn là một ông chú râu quai nón.”
Lý Thiến nghĩ nghĩ, thực chắc chắn nói: “Mày và gã tự không xứng bát tự không hợp. Mày hoa nở trên đường, hắn gió thổi qua liền điêu linh, sớm tan càng tốt.”
Nguyên Viên lại phun ra một câu: “Nếu trò chơi không thành, không bằng mày gặp mặt hắn đi, cướp lại vị trí của mình đi. Đi thôi, dùng sắc đẹp của mày khuynh đảo hắn.” Ba người càng nói càng phun ra nhiều suy nghĩ đáng khinh.
An Dĩ Mạch buồn bã vài ngày, bỗng nhiên phát hiện mình ở bảng Tài Phú được xếp vào 50 hạng đầu bảng, vì thế tinh thần buôn bán dâng lên, tiếp tục gác lại chuyện thăng cấp. Mỗi ngày lấy dược lấy quặng, chế độc chế dược chế ám khí, một phần làm ra giao cho bang phái dùng, một phần thì đem bán, cũng là gió êm sóng lặng.”Quý Người Chết Không Đền Mạng” cũng là khi đó mà quen biết, đối phương thấy mình kỹ năng chế độc cao, thường đến hỏi mua, tính tình cũng sảng khoái, sau lại thêm bạn tốt.
Lúc đó “Màu Lam Đồ Đằng” sớm bất mãn “Huyễn Thế Tụ Nghĩa Minh” khuếch trương, không hề cúi đầu nghe theo bên ta, lại thêm gần đây hai phương đối chọi không ngừng, đầu tiên là Huyễn Thế đoạt Boss của bọn họ, tiếp theo hai phương động thủ xé bỏ minh ước, cuối cùng Màu Lam khởi xướng chiến thư. Lúc bang chiến hai bên bố trí đều bí mật, ai ngờ Huyễn Thế tựa hồ nắm rõ kế hoạch của Màu Lam, diệt bọn họ sạch sẽ, làm cho đẳng cấp bang phái của Màu Lam rớt mất một cấp.
Lúc này “Màu lam Đồ Đằng” nhớ lại “con tin” đã sớm bị bỏ quên kia, nói cô là gián điệp mật báo, lại có người chặn ngang một câu, nói mình lấy tài liệu của bang chế độc bán đưa người khác, nhất thời lên tiếng mắng mỏ. Chuyện này Mạch Thượng Sắc Vi một câu cũng không cãi lại, bỏ qua cam chịu. Vì thế Màu Lam Vũ một cước đá cô ra khỏi bang hội, cũng ở trên thế giới phát lệnh truy nã đuổi giết cô.
Bọn họ nào biết khi đó An Dĩ Mạch chạy ra cửa nhận chuyển phát nhanh, không nhìn thấy trận khẩu chiến đó.
Lúc này An Dĩ Mạch đã nghẹn một bụng tức khí. Phong Quá Vô Ngân bỏ đi mối quan hệ với mình cũng thôi, cư nhiên còn cùng một giuộc với đám Màu Lam kia chặn đường lui của cô. Chính mình trong lòng cũng biết lúc này logout là lựa chọn tốt nhất, nhưng mà nuốt không trôi nỗi bực này.
Rõ ràng chuyện này không quan hệ tới mình, lại phải chịu uất ức lớn như vậy.
Mắt thấy kỹ năng ẩn thân thời hạn đã đến, An Dĩ Mạch xoay người hướng phía đường hẹp quanh co bên phải chạy tới, càng ngày càng xa.
Đường khúc chiết, hắc y nữ tử xuyên qua rừng rậm, phía sau một đám hung thần ác sát theo đuôi. Tọa kỵ của Màu Lam Vũ là thần thú Bạch Trạch, tốc độ cực nhanh, lúc này Mạch Thượng Sắc Vi thân hình đã hiện, hắn theo sát ở phía sau, khoảng cách càng ngày càng gần.
Nữ Ám Ảnh chạy như điên, lại bắt đầu đi đường cong, linh mẫn đi qua phạm vi công kích của quái vật. Quái nơi này là Ma Công Quái, công kích trung bình, lực công kích tuy rằng không cao nhưng có kỹ năng “Ma túy” ——30% làm người chơi định thân (đứng yên) 3 giây. Dĩ Mạch kỹ năng sống rất cao, bởi vậy thường đến nơi quái cao cấp sống lấy thảo dược, do đó đối với sự phân bố quái vật nơi này rất quen thuộc. Mà phía sau một nhóm người đuổi theo cô lại bị quái bám trụ. Khoảng cách giữa cô và Màu Lam Vũ lúc này đã nằm trong tầm công kích của hắn, Màu Lam Vũ đang phóng kỹ năng, Mạch Thượng Sắc Vi lại ẩn thân, trong lúc nhất thời, kỹ năng mất đi mục tiêu công kích.
Cuối cùng an toàn chống đỡ qua ba phút. Dĩ Mạch ở trước máy tính cong lên khóe môi.
Đây chính là một cuộc chạy trốn chân chính. Một Ám Ảnh cấp thấp bị nhiều người đuổi theo như vậy. Tinh thần tập trung cao độ, khiến Dĩ Mạch có cảm giác kích thích vô cùng, giống như đời thực.
Cấp bậc không cao không có nghĩa là thao tác không tốt. Ngược lại, tốc độ của cô ở bàn phím giống như mây bay nước chảy lưu loát sinh động, bàn tay như múa, thực là làm người ta xem đã mắt. Đây là thành quả của việc trước đây cùng em họ đánh game Liên Cơ Đối Chiến.
Cô một đường đem hết khả năng lẩn trốn, đường đi khúc chiết, càng ngày càng hướng vị trí quái vật đẳng cấp à đi. Đám đuôi đằng sau càng ngày càng ít, nhưng vẫn bám riết không tha, tựa hồ không đuổi giết không được.
Xem thấy chung quanh cảnh sắc càng ngày càng giống mùa đông, cuối cùng hoàn toàn biến thành tuyết trắng, Mạch Thượng Sắc Vi cũng đang chạy trên mặt băng bóng loáng, cô biết, cách mục đích không xa.
Cô lập tức hướng về phía sườn núi phía trước sông băng, vách núi phía đó có một động tuyết lớn. Trò chơi hình ảnh đẹp vô cùng, lại có cảm giác rất chân thật, gió cuốn tuyết bay. Dĩ Mạch ngồi trước màn hình cũng có cảm giác có thể cảm nhận được gió lạnh thấu xương, trong lòng bàn tay lại vì khẩn trương mà hơi hơi xuất mồ hôi.
Trước khi vào động, cô liền ẩn thân, sau đó nhẹ nhàng tiến vào.
Trong động là Boss Băng Cốc Cự Long cấp 139 ngủ say. Mà giờ phút này, Cự Long lão nhân gia đã tỉnh, cùng một người mặc Ngân Long Văn Sức Cẩm Bào màu trắng đánh nhau. Dĩ Mạch cả kinh, lập tức bỏ trạng thái ẩn thân, hướng chỗ sâu nhất trong động chạy tới, nhảy liền ba bước lên một chỗ vách núi nhô ra.
Chỉ thấy cô vừa đứng vững, Cự Long miệng liền phun ra lửa hừng hực, lửa mạnh diệt thiên phun ra, còn chưa chờ Màu Lam Vũ hô lên câu “Đừng đi vào”, đám người chen chúc đuổi giết liền người trước ngã xuống, người sau tiến lên nhập vào bên trong biển lửa.
**************
Xem tiếp: Chương 04