41 Lâm Thiển ngồi rúm ró vào một góc bên ghế lái phụ, nhịp tim đập loạn thình thịch như chực vọt ra ngoài. Cô không dám nhìn mặt Cố Thành Kiêu, liếc mắt sang cũng không dám.
42 Tổng bộ quân khu đội đặc nhiệm Dã Lang, thành phố B.
Cố Thành Kiêu bước vào phòng với vẻ mặt lạnh tanh nghiêm túc làm cho nhiệt độ chợt giảm mạnh.
Nét mặt cấp trên không khác gì thời tiết.
43 Tin Trương Yến mất tích nhanh chóng thu hút sự chú ý của dư luận. Vốn dĩ có mấy vụ nữ sinh đại học bị mất tích, lần này lại ở thủ đô, còn là tại đại học B danh tiếng nên lại càng gây chú ý.
44 Trương Yến mất tích liền năm ngày, nơi xuất hiện cuối cùng là nơi gây sự với Lâm Thiển.
Camera giám sát ở trường không ghi nhận hình ảnh cô ta đi ra ngoài.
45 Sở dĩ Cố Thành Kiêu xem trọng Chú Tư như thế là bởi vì khi nằm vùng anh đã nghe đại danh Chú Tư nhiều nên thuộc.
Lúc ấy anh là nội gián, nhiệm vụ và thân phận khác nhau, nhưng cũng nghe đại danh Chú Tư trong băng nhóm tội phạm khác.
46 Lâm Thiển có người đẩy anh ra. Trong bóng tối, cô đột nhiên nhớ đến cái đêm mà mình mất đi trinh tiết, hôm ấy lão già đó cũng mạnh bạo thế này.
Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng trong đầu cô vẫn còn ký ức nào đó làm cố bất chợt liên tưởng đến đêm hôm đó.
47 Trước đó, Cố Thành Kiêu không muốn tiết lộ bí mật không mấy đẹp đẽ này. Nói cho cùng thì chuyện này là sự phủ định lớn nhất đối với sức mạnh ý chí của anh.
48 Sáng sớm hôm sau, mặt trời nhô lên, sương mù dần tan, ánh nắng chói chang, không khí mát mẻ.
Ánh mặt trời ấm áp chiếu vào phòng, nghịch ngợm hắt lên lông mi cô gái trẻ đẹp đang ngủ trên giường.
49 Điều tra vụ án là điểm mạnh chuyên nghiệp của Cố Thành Kiêu, mà tỉnh bơ bí mật điều tra lại là điểm mạnh trong điểm mạnh của anh.
Đêm ma xui quỷ khiến đó, Cố Nam Hách trở thành đối tượng tình nghi số 1 của anh.
50 “Sao anh không giới thiệu một chút về vị tiểu thư bên cạnh anh?” Trịnh Tử Kỳ ngăn hai người lại.
Mặt Cố Thành Kiêu không cảm xúc, mím môi không nói.