21 Từ đó xem như là mở ra tiền lệ, chỉ cần đến cuối tuần, Trình Dịch Hòa không quản đường xa mệt nhọc, một tuần nhất định phải về nhà một lần thăm Trình Lâm.
22 Một đêm hoang đường, không thể nói hết.
Sắc trời mờ sáng Trình Dịch Hòa ở trong đống lúa mạch tỉnh lại, Trình Lâm khoác áo Trình Dịch Hòa vẫn cứ an ổn ngủ trong khuỷu tay của anh.
23 Trình Dịch Hòa kinh sợ như bị sét đánh trúng, cả người đang trong trạng thái hỗn độn trong nháy mắt tỉnh táo, cả giận nói: “Giới thiệu cái gì! Con không quen bạn gái!”
Triệu Anh ngạc nhiên nói: “Con nói gì vậy? Con sắp tốt nghiệp, đương nhiên phải bắt đầu chuẩn bị chuyện kết hôn.
24 Ngày kế mới vừa tảng sáng, Trình Dịch Hòa đã tỉnh lại.
Vì nghĩ Lưu Gia Dương lần đầu tiên tới nhà mình làm khách, bỏ một mình hắn đã không phải phép, Trình Dịch Hòa dự định sáng nay về nhà sớm.
25 Cùng lúc đó, đèn trên trần hành lang sáng lên xua tan bóng tối bao phủ.
Rốt cuộc Trình Dịch Hòa đã nhìn thấy rõ ràng, người đứng cách đó không xa chính là Trình Lâm.
26 Trình Dịch Hòa không khỏi cảm thấy kỳ quái, tại sao anh ra ngoài thuê phòng ở chú hai lại biết, còn tìm tới. Nhưng dù sao anh vẫn phải vui vẻ nghênh đón.
27 Cho nên Trình Dịch Hòa vẫn nhịn, mặc dù phát hiện nhiều chỗ sơ hở cũng làm bộ như không có chuyện gì xảy ra. Trong phòng tự học thừa dịp Lưu Gia Dương rời đi anh đến hành lang bấm điện thoại gọi cho Trình Vinh Viễn.
28 Lúc này Trình Dịch Hòa đã rõ, xem ra chuyện của anh và Trình Lâm đã bị người trong nhà biết hết rồi, nếu không Triệu Anh và Trình Vinh Kiến cũng sẽ không ngàn dặm xa xôi chạy tới thủ đô trông chừng anh.
29 Lúc Trình Lâm xuất hiện ở trong tầm mắt, Trình Dịch Hòa còn tưởng mình nhìn lầm.
Nhìn từ xa anh thấy Trình Lâm rất là gầy, dưới ánh nắng chiều của ngày đông chói mắt hình ảnh cậu mỏng manh hư ảo như không có thật.
30 Chơi” cái chữ này, nhất thời sâu sắc đâm vào trái tim Trình Dịch Hòa.
Đến lúc này anh nghĩ tới Trình Lâm đơn độc ở cùng Lý Nguyên trong lòng ngày càng lo lắng, một khắc cũng không chờ được, nửa thật nửa giả nói: “Kỳ thực đứa bé trai kia là em của con, ham chơi trốn nhà đi, con tới đây là muốn tìm nó, vừa nãy đi vào con bị một người khác ngăn cản.
31 Hôm nay thời tiết không tốt, những tầng mây dày nặng mờ mịt che phủ không thấy ánh mặt trời. Gió Bắc thổi bay những chiếc lá khô làm khung cảnh càng thêm cô quạnh.
32 Trước cửa phòng giải phẫu, rất nhiều người nhà bệnh nhân hoặc ngồi hoặc đứng đều đang rướn cổ, lo lắng nhìn về phía cửa phòng giải phẫu.
Nhìn hoàn cảnh trước mặt lúc nào cũng có thể sẽ trình diễn bi hoan ly hợp, Trình Dịch Hòa từ mê man bừng tỉnh lại.
33 Hai người vội vàng đứng dậy chạy tới, y tá lần thứ hai xác nhận, rồi nói: “Bệnh nhân có vết thương rất nghiêm trọng…”
Chỉ nghe được câu nói đầu tiên, tâm của Trình Dịch Hòa vô cùng hồi hộp, chỉ lo nghe được những câu như: “Chúng tôi tận lực”… “Chuẩn bị hậu sự đi”
Y tá nói tiếp: “Tình huống không lạc quan, cần phải chuyển đến phòng chăm sóc đặc biệt để quan sát.
34 Mấy người ầm ĩ cái gì thế!” Y tá trực ban nghe thấy bên này ồn ào, từ văn phòng đưa nửa người ra quát mắng một tiếng.
Ba người nhất thời câm như hến.
35 Trình Dịch Hòa thấy Trình Lâm quả nhiên tỉnh lại, ôn nhu hỏi: “Lâm Lâm, cảm giác thế nào?”
Trình Lâm mở nửa con ngươi, có chút hồ đồ nhìn Trình Dịch Hòa, ánh mắt không có tiêu điểm, phảng phất như nhìn một vật không quá quan trọng.
36 Trình Dịch Hòa đứng ở cửa phòng bệnh trống rỗng sững sờ vài giây, sau đó vội chạy đi hỏi y tá mới biết Trình Tiến đã làm thủ tục xuất viện cho Trình Lâm.
37 Để tránh khỏi đêm dài lắm mộng, ngày hôm sau Trình Dịch Hòa hẹn Trình Tiến đem quyền giám hộ chuyển nhượng cho mình. Bất luận Trình Tiến có nghĩ gì thì tảng đá lớn trong lòng Trình Dịch Hòa cuối cùng đã rơi xuống đất.
38 Trình Dịch Hòa không ngờ Triệu Anh càng lại đột nhiên tìm tới, kinh ngạc nói: “Mẹ, sao mẹ tới đây?”
Triệu Anh cười lạnh một tiếng, ngữ khí khá châm chọc: “Duệ Duệ nhớ ba ba, mẹ không thể dẫn nó đến thăm con một chút sao?”
Trình Dịch Hòa nhìn về phía con trai thấy nó sợ hãi nhìn mình, vốn đối với việc Triệu Anh đột nhiên tập kích không thích, lúc này trong lòng cũng mềm nhũn hai phần, nhưng nghĩ Trình Lâm ở trong phòng, sợ Triệu Anh kích thích đến cậu chỉ có thể cứng rắn chặn Triệu Anh và Duệ Duệ chặn ngoài cửa, nói: “Duệ Duệ ngoan, cùng bà nội ra ngoài chơi một lúc đi, ba sẽ đi tìm hai người sau.
39 Đợi đến khi Triệu Anh hồi phục sức lực, Trình Dịch Hòa định đưa bà đi bệnh viện kiểm tra một lần, bà ở tuổi này cần phải cẩn thận chú ý sức khỏe nhưng Triệu Anh lại chết sống không đồng ý.
40 Ở thủ đô Luân Đôn đổi một chuyến máy bay, bọn họ mới đến đích của chuyến đi này. Đó là một trấn nhỏ gần trường đại học Edinburgh một trường Đại học có lịch sử lâu đời tại Scotland.