101 Chương 101:Không rời khỏi anh Nhiều … ngày sống chung hắn xem như hiểu,bất kể cô sai hay hắn sai,cô gái này vĩnh viễn không thể cúi đầu nhận sai với hắn,thậm chí đều do hắn lấy lòng cô trước.
102 Chương 103:Đi tương thân “Nếu nó hiểu chuyện bằng một nửa Sunny thì tốt!” Lục Phương Đình hừ lạnh một tiếng mượn Lâm San Ni để có đường lui ,sau đó quay đầu nhìn Lâm San Ni nói, “Sunny,con tuổi không nhỏ? Như vậy đi,chờ hôm nào bố nuôi giới thiệu cho con một người đàn ông ưu tú,bố mặc kệ tên tiểu tử thúi kia!” Lâm San Ni vẻ mặt thoáng cái cứng ngắc,cô nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Lục Chu Việt,đáy lòng đau nhói sau cười ha ha đồng ý, “Được…bố đừng giận nữa” Cô đã sớm biết sẽ có một ngày như thế, tính cách Lục Phương Đình bọn họ mỗi người đều biết,có lẽ từ lúc ban đầu ông quyết định thu dưỡng cô,ông cũng đã tính toán làm sao lợi dụng cô.
103 Chương 104:Lão Lục tương thân Nghe cô ở nơi đó cười, Hạ Vi Lương lại càng tức giận, “Tớ nói Hứa Lưu Liễm này,cậu thật tốt số mới có tí tuổi mà đã có người chung tình với cậu,không giống bà đây.
104 Chương 105:Kế hoãn binh “Tức giận?” Hạ Vi Lương thấy cô nhanh cúp điện thoại hắn,ý vị sâu xa hỏi cô,cô ném điện thoại di động qua một bên cúi đầu uống cà phê, “Người nào tức giận,chẳng qua cảm thấy không có gì để nói nữa thôi!” Hạ Vi Lương làm như có thật gật gật đầu, “Ờ ơ,được rồi được rồi,cậu không có tức giận cậu không có tức giận! được chưa” Hạ Vi Lương liên tiếp nói hai lần không có tức giận khiến Hứa Lưu Liễm cảm thấy chán nản,cô đưa tay nắm điện thoại di động gửi cho hắn tin nhắn: Lục lão sư, nếu thầy bận rộn gặp mặt hẹn hò với mỹ nhân,vậy tối nay đừng đến nhà em ăn cơm! Đầu kia quả nhiên Lục Chu Việt bởi vì cô không để ý tới giải thích của mình mà vô cùng buồn bực,hắn thật không nghĩ xui xẻo đến thế,ai ngờ vừa vặn đụng phải cô ở nơi đó,cô bình tĩnh muốn chết còn hắn chật vật chạy trối chết.
105 Chương 106: Kích tình trong phòng ngủ(18+) Lục Chu Việt nhân lúc một khắc cô sắp đóng cửa phòng chen đi vào,cô dùng sức đẩy hắn ra bên ngoài, “Anh làm gì a,không biết đây là phòng ngủ người khác sao?” Hắn mặc kệ cô,mở ra hai cánh tay ôm cô thật chặc vào trong ngực nhỏ giọng hỏi cô, “Tức giận chuyện ban ngày sao?” “Không có giận” Cô như cũ giãy dụa chỉ tiếc thân hình của cô và hắn xê xích quá xa,hắn quyết tâm muốn yêu cô,cho nên cô càng giãy dụa thì bị hắn ôm càng chặc.
106 Chương 107:Phân khoa Văn lý Sau khi hắn đi Hứa Lưu Liễm không biết tại sao lăn qua lộn lại cũng ngủ không được,định mặc quần áo rời giường,Liên Tố không ở nhà không đoán chừng muốn để lại thời gian cho vợ chồng son ân ái.
107 Chương 108:Sai lầm thái quá Cô vẫn còn đang hoảng hốt,bên tai bắt đầu có tiếng vỗ tay nhiệt liệt vang lên,cô hoàn hồn giương mắt chỉ thấy giày Tây của Trần Thanh Sở đi đến,trên khuôn mặt hắn tựa hồ có một tia phong trần mệt mỏi lại tựa hồ không có.
108 Chương 109:Thanh Sở bị tai nạn xe cộ Hắn không nói lời nào,cô cũng trầm mặc,hai người giằng co qua điện thoại,không khí ngột ngạt ngay cả Hạ Vi Lương ngồi bên cạnh lái xe cũng cảm thấy sắp hít thở không thông,vội vàng quay xuống cửa sổ xe hóng mát.
109 Chương 110:Tình thế khó xử Vừa khả ái,thanh thuần,lạnh lùng và vân vân,hơi có chút thùy mị đều bị bọn họ phân ra từng cái. Vừa bắt đầu bọn họ ngày ngày nói chuyện phím tên nữ sinh khác,sau lại dần dần dần dần một người con gái tên Hứa Lưu Liễm bắt đầu trở thành đề tài bàn luận trong chúng nam sinh,giống như bọn họ nói cô không phải loại người cực kỳ xinh đẹp nhưng làm người ta nhìn thoải mái, có lẽ vừa bắt đầu ngươi sẽ cảm thấy cô không hấp dẫn người,nhưng tiếp tục quan sát sát sẽ bị hấp dẫn thật sâu.
110 Chương 111:Em không cần trở lại Cô thoáng cái liền cứng người,cắn môi hồi một câu cũng nói không ra,thanh âm của hắn bỗng dưng chìm xuống, “Tại sao không nói chuyện?” “Cái kia.
111 Chương 112:Em yêu hắn không? Cô còn chưa đi mấy bước,giọng nói chát chát của Trần Thanh Sở liền từ phía sau truyền đến, “Tiểu Liễm,em ở lại với anh có phải không?” Cô ngừng lại bước chân nhưng không quay đầu lại, “Anh chịu phối hợp để bác sĩ chữa trị sao!” Sau đó xoay người đi ra ngoài,Trần Thanh Sở kinh ngạc ngó chừng bóng lưng của cô,khuôn mặt có chút tái nhợt xẹt qua một tia vui sướng cùng đau đớn trộn lẫn phức tạp.
112 Chương 113:Bạn bè bình thường Bên tai có thanh âm những ký giả kia truyền đến, “Vị tiểu thư này,cả ngày hôm này đều ở truyền bên cạnh Trần tổng,tại sao Trần tổng mượn rượu giải sầu đến nỗi gặp tai nạn xe cộ nghiêm trọng,xin hỏi cô có phải là người làm ngài ấy đau lòng không?” Hứa Lưu Liễm hiện tại đã hoàn toàn lờ mờ,chỉ lo dùng tay vung khỏi bàn tay những ký giả cản trở mình, “Các ngươi làm gì? Tránh ra! Đừng đụng tôi!” Cô bình sinh ghét nhất chuyện riêng bị người khác tìm hiểu ,cô không biết những người kia tại sao biết những thứ này,tóm lại cô rất chán rất phiền! “Đừng đụng đừng đụng!” Phụ tá của Trần Thanh Sở giơ tay lên che chở cô không vui quát lớn.
113 Chương 114:Ba người phụ nữ Tô Thế Viên ánh mắt sắc bén thẳng tắp nhìn về phía cô như muốn nhìn thấu trong lòng cô,Hứa Lưu Liễm nhẹ nhàng quay đầu thở dài,không thể không nghe thấy lẩm bẩm nói, “Thế Viên,cứ như vậy đi,cứ làm theo lời cô nói.
114 Chương 11 5:Đi công tác nửa tháng Tô Thế Viên cười đưa hai cô ra cửa,đến cửa cô như chợt nhớ tới cái gì hỏi Hạ Vi Lương, “Cô viết lách trên mạng?” “Đúng đúng,bút danh của tôi là Hạ Vi Lương, hắc hắc!” Hạ Vi Lương hai mắt sáng lên,chỉ cần nhắc tới mã tự cô sẽ thật hưng phấn,hận không được nói không ngừng với đối phương.
115 Chương 116:Chúc em nhiều may mắn (18+. . lão Lục trừng phạt) Ngay lúc cô thất thần,hắn đã bỏ lại hành lý cất bước đi về phía cô,giơ tay vén cằm cô lên,nghiêng người tới gần cổ cô hít hà, sau đó hài lòng gật đầu, “Rất tốt! Đã tắm xong đang chờ anh sao?” Hứa Lưu Liễm lúng túng đẩy tay hắn, “Anh nói bậy gì đấy!” Nếu cô sớm biết hắn hôm nay trở lại cô sẽ tuyệt đối không tắm.
116 Chương 117:Buổi phỏng vấn buồn bực Hứa Lưu Liễm vừa bắt đầu không hiểu câu chúc em gặp nhiều may mắn là có ý gì,vội vã ăn vài hớp cơm liền vội vả rời đi,trong bữa ăn không biết tại sao luôn cảm thấy hắn ngồi đối diện cười giảo hoạt như hồ ly,làm cho da đầu cô tê dại.
117 Chương 118:Suy nghĩ một chút Hứa Lưu Liễm vừa muốn giãy dụa vừa nhìn thấy bọn người quản lý nhân sự từ trong phòng phỏng vấn đi ra ngoài,không thể làm gì khác hơn vội vàng im miệng,cô cũng không muốn hấp dẫn ánh mắt bọn họ nhìn đến nơi này,cho nên lúc bọn người đi ra,bóng hai người vừa vặn biến mất trong thang máy.
118 Chương 119:Chỉ cần làm bản thân Hứa Lưu Liễm bởi vì chuyện phỏng vấn mà cả ngày phiền não không thôi,đến tối hắn lại nói có xã giao bên ngoài cho nên không về ăn cơm,cô ăn hai ba hớp sau chạy lên trên lầu tìm Hạ Vi Lương nói chuyện phiếm nói,Hạ Vi Lương ký tên đổi thành: Tôi yêu viết văn hơn bất kỳ một người đàn ông nào.
119 Chương 120:Gọi anh là lão Lục Không phải nói có xã giao sao? Chỉ mới mấy tiếng mà đã trở lại,không phải đều nói xã giao sẽ tới rạng sáng hoặc là nửa đêm và vân vân sao? “Trách anh trở về sớm?” Lục Chu Việt vừa bực mình vừa buồn cười,nào có cô gái nào chê người đàn ông của mình bên ngoài xã giao trở về sớm? Người ta còn ước gì ông xã của mình không ra ngoài xã giao còn cô nói ngược lại.
120 Chương 121:Đã trưởng thành (17+) Đến buổi tối lão Lục đem nhóc con họ Hứa đặt trên giường lớn dùng đủ loại thủ đoạn hành hạ người ta,thế nào cũng buộc người ta kêu lên tiếng rên dễ nghe,không nghĩ nhóc con họ hứa này vô cùng cố chấp,ôm hắn thắt lưng hắn một tiếng lại một tiếng gọi hắn Lục lão sư.