101 Không nghĩ tới hoàng triều Dạ Sát so với trong trí tưởng tượng của nàng lại giàu có như vậy, hơn nữa dân chúng nơi nơi cũng đều là những người lương thiện, tên khốn Tây Môn Liệt Phong trước kia còn hù dọa nàng nói cái gì mà bên ngoài lòng người hiểm ác, hừ! Trải qua mấy ngày cải trang vi hành, quả nhiên chứng minh lời tên tiểu tử kia đều là dối gạt nàng.
102 “Vị tiểu ca này, tại hạ tên là Tô Nhân Phàm, là một trong Tô Thiên Tả Nhị tứ đại công tử nổi tiếng trong kinh thành, vài ngày trước ở quán trọ Duyệt Lai vô tình nhìn thấy tiểu ca một lần, phát hiện thấy từng hành động nhấc chân giơ tay của tiểu ca cực kỳ giống một vị bằng hữu cũ đã qua đời của tại hạ… Chỉ tiếc…”Nói tới đây,bạch y nam từ còn lộ ra vẻ mặt như đưa đám:” Vị bằng hữu cũ kia sinh mệnh ngắn ngủi, cho nên…”“Này! Ngươi rốt cuộc muốn làm gì? Ta và ngươi có quen biết sao? Cho dù bộ dáng ta có giống vị bằng hữu gì gì kia của ngươi, thì ngươi muốn làm gì ta?” Ánh mắt nam nhân này nhìn nàng thật không có ý tốt, khiến cho nàng cảm thấy lông gà lông vịt nổi hết cả lên.
103 Vốn đã đẹp trai đến chết người, hơn nữa hắn còn là hoàng đế đại nhân cao cao tại thượng, nam tử ưu tú như vậy, khó trách những nữ nhân kia đối với hắn khăng khăng một lòng như thế.
104 “Cẩm Nhi, trẫm biết vì sự hồ đồ nhất thời của mình mà đem nàng nhốt vào lãnh cung chịu không ít ủy khuất, thậm chí trong cơn tức giận trẫm còn nói ra những lời ngu xuẩn muốn chém đầu nàng, nàng tức giận, là chuyện trẫm dự liệu được, cho nên lúc nàng nói muốn xuất cung, trẫm không có nhiều lời ngăn cản, kể từ sau khi nàng rời cung đi, trẫm đa đem tất cả phi tần trong hậu cung đuổi về nhà…”Nói tới đây, hắn nhìn thấy được rõ ràng một tia kinh ngạc trên gương mặt nàng:” Cẩm Nhi…” Hắn cưng chiều nhéo khuôn mặt non nớt của nàng:” Nàng nói đúng, nếu như muốn quan tâm một người, nên để cho người đó có cảm giác an toàn tuyệt đối, trẫm biết nàng không muốn ở lại bên cạnh trẫm vì lo lắng một ngày nào đó trẫm sẽ thay lòng đổi dạ, cho nên nàng mới băn khoăn bỏ đi, trẫm quyết định cho nàng một lý do chân chính an tâm, những phi tần kia ở lại bên cạnh trẫm cũng không nhận được bất kỳ hạnh phúc nào, cho nên không bằng đem các nàng đồng loạt đưa về quê hương với gia đình để tìm kiếm một vị hôn phu tốt nhất cho bọn họ…”“Ngươi…” Mộ Cẩm Cẩm khiếp sợ.
105 “Cẩm Nhi…” Hắn đem nàng kéo vào trong ngực của mình:” Chẳng lẽ nàng cứ định tức giận cho đến khi tóc chúc ta bạc trắng hết, hàm răng rụng đầy đất mới cam tâm sao? Cho dù trẫm van xin nàng, trẫm vì nàng phế đi tam cung lục viện, chém đầu cha con họ Chu, thanh trừ đám quan tham kết bè kết đảng trong triều chống lại nàng, nàng cũng không cho trẫm thêm một lần cơ hội sao?”Bị hắn ôm vào trong ngực Mộ Cẩm Cẩm không nhịn được ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên:” Ngươi chém Chu Bách Xuyên cùng Chu Liên Nguyệt?” Mặc dù nàng chán ghét hai người kia, tuy nhiên cho tới bây giờ cũng chưa từng có ý nghĩ muốn bọn họ chết.
106 Nhiều ngày sau—Tây Môn Tĩnh Phi được phái đi diệt trừ phản đảng khải hoàn trở về, không chỉ có thế, hắn còn mang về một nữ nhân ăn mặc trang phục hết sức quái dị vào kinh diện thánh (Gặp vua).