101 " Chuyện này. . . " Tà Dung khó xử nhìn Tư Nguyệt. Nếu có Hắc Phong Hội trong tay việc nhất thống giang hồ không còn là trở ngại nữa, chỉ là Thần Mã Tướng Quân e không phải đèn cạn dầu.
102 Từng hơi lạnh tỏa ra thấm thấu vào da thịt, vào sâu trong máu thịt như cấu xé khiến nàng đau đớn khôn cùng. Làn da trắng nõn giờ đây cơ hồ trong suốt hiện lên những mạch máu đỏ tươi hòa lẫn với hàn khí lạnh thấu tim.
103 Sau khi phát bệnh Tư Nguyệt sẽ bị phong bế toàn bộ nội lực trong vòng nửa tháng. Mà thân thể nàng cũng chịu không ít giày vò nên nàng nghỉ ở nhà ba ngày, không thượng triều.
104 Ba ngày trôi qua, thân thể Tư Nguyệt đã khá hơn, dưới sự cầu cứu của Phượng Lâm nàng đành phải thay triều phục vào chầu. Lúc này triều đình mới thả ra một tin tức cực kỳ chấn động : Vệ quốc muốn hòa thân với Thanh Loan quốc, gả Lục Vương gia Vệ Tử Lăng cho Tiêu Dao Vương !Nghe đồn Lục Vương gia Vệ Tử Lăng đã quỳ suốt bảy ngày bảy đêm ngoài Dưỡng Tâm Điện, bất kể mưa gió.
105 Tư Nguyệt đưa tay mở cuộn tranh ra, nàng muốn biết rốt cuộc Vệ Tử Lăng đang tinh toán cái gì !Trong tranh, một nữ nhân vận sa y màu tím, tóc đen tựa hải tuyền, mắt phượng mày ngài, khuôn mặt như hoa, dung mạo phi thường xinh đẹp.
106 Tư Nguyệt trầm mặc một lúc : " Được rồi, Tà Dung, trước tiên ngươi phái người tra lai lịch của tất cả những kẻ nhúng tay vào chuyện năm đó. Không được bỏ sót một ai !" Sau đó nàng quay sang Hạ Trác : " Hạ Trác, huynh phái một số người tới vùng núi Sa Nhĩ Lan của Thổ Phồn.
107 Tư Nguyệt không liếc nàng ta lấy một lần, bình thản đong đưa tách trà trong tay.
Tiêu Dực và Dương Lĩnh Dung vừa đi, Hạ Trác đã về, thắc mắc hỏi : " Chẳng phải gần đây Định Vương có dị động sao nàng không nhân cơ hội này giải quyết ?" Chuyện trên dưới Thiên Hải Lâu và Tiêu Dao Vương phủ, Hạ Trác tương đối nắm rõ, cơ mật triều đình hắn cũng biết không biết.
108 Nàng từng cứu hắn hai lần, một lần vì bất đắc dĩ, một lần vì lệnh bài giao thương Thanh Loan quốc. Bất quá nàng biết, nếu không phải nàng muốn cứu tuyệt sẽ không động tay.
109 Tang Mộ đao vừa vung lên, chiếc bàn đã gãy làm hai, Giang Nguyệt hất cằm tỏ vẻ khiêu khích.
Vương Luân ôm lấy bình rượu né qua một bên, trừng mắt hướng Giang Ẩm : " Quả nhiên cha con nhà ngươi giống nhau ! Đến cả nữ nhi cũng chẳng khác nào hổ cái !"
Không đợi Giang Ẩm phản bác, Cẩm Bách Linh đặt chân lên bàn, nhăn mặt nói : " Lão bất tử nhà ngươi nói gì a ? Đệ tử của ngươi không có đạo đức dám khi dễ nữ nhi nhà ta còn ở đây mắng chửi ?"
Vương Luân hừ lạnh : " Nữ nhi nhà ngươi cái lưng sau còn cao hơn cái lưng trước, có gì mà khi dễ !"
Cẩm Bách Linh đen mặt hét : " Hay cho Vương Luân ngươi đánh không lại tướng công nhà ta liền sỉ nhục Tiểu Nguyệt, tưởng chúng ta là quả hồng mềm dễ bóp a ?" Nói xong liền rút kiếm chỉa về phía Vương Luân.
110 Phượng mi ẩn ẩn sát khí : " Là Thụy Mỹ Nhân. " Loại độc này uống vào ban đầu sẽ không có triệu chứng, sau mấy ngày sẽ ăn sau vào lục phủ ngũ tạng khiến nạn nhân mãi mãi sống như người thực vật, người ngoài nhìn vào chỉ nghĩ nàng đang ngủ say nên mới gọi là Thụy Mỹ Nhân.
111 Vân ca ca, huynh vừa đi đâu về vậy ?"
Ta là Hành Vân, năm nay tám tuổi, sống cùng với gia gia ở Lưu gia thôn. Gia gia ta là một lang trung, ngày ngày khám bệnh cho người trong thôn nhưng ít khi lấy tiền nên rất được mọi người kính trọng.
112 Tà Dung từng nói với nàng mối quan hệ giữa Bắc Băng Thần Cung và Bách Vân tộc, nguyên lai Cung chủ Tiêu Thượng Tà chính là cưới một nữ nhân của Bách Vân tộc làm thê tử, suy ra cả hai xem như quan hệ thông gia.
113 Mạch Xuyên nhíu mày, nghiêng người giới thiệu với Tư Nguyệt : " Đây là Hạ trưởng lão của bổn tộc. "
Nàng hơi mỉm cười, gật đầu chào một cái.
Tà Dung vỗ vỗ vai Hạ trưởng lão, cười tươi khiến hàm râu rung rung : " Hạ lão đầu, mấy năm không gặp ngươi trông càng trẻ ra a.
114 Nàng bất đắc dĩ gọi : " A. . . Thần, ngươi hỏi đi. "
Mạc Khiết Thần nở nụ cười hài lòng, khiêu khích liếc Hành Vân một cái : " Nàng tên gọi là gì ?"
" Lạc Tẫn Thiên.
115 Mạc Khiết Thần dẫn bọn họ ra sau núi, núi Bách Vân linh khí dồi dào, cây cối um tùm, trăng non vừa lên khiến nó như nhuộm thêm mấy phần huyền ảo, cổ xưa.
116 Đêm
Tư Nguyệt lẳng lặng nhìn lên trần nhà, đôi mâu quang đã trở lại màu xam tro như thường ngày, khẽ thở dài một tiếng.
Mạc Khiết Thần nói, nàng chính là nữ nhi của Tư Mộ Phàm - tộc trưởng Hồ tộc và Tiêu Họa Vân - đại tiểu thư Bắc Băng Thần Cung, còn Bách Thần Ngọc Chỉ là do Tiêu Thượng Tà tặng nàng nhân ngày nàng tròn một tháng tuổi.
117 Trong căn cứ Thiên Hải Lâu, Hạ Trác, Tử Giai Âu Thần và Phượng Trầm đã đợi ở đó. Sở dĩ còn có Phượng Trầm là vì trước kia Phượng Trầm trong thân phận Triều Thương đã gặp qua bọn họ, cũng không phải người xa lạ gì.
118 Tư Nguyệt bất đắc dĩ nhìn lướt qua bốn nam nhân tuấn mỹ phía dưới. Đang định mở miệng thì có một đạo âm thanh truyền vào.
" Bẩm Lâu chủ, Trầm hộ pháp trở về hiện đang đợi ở ngoài đại sảnh !"
Dứt lời, Hạ Trác "a" một tiếng, quỷ dị cười : " Hình như chúng ta quên mất một phiếu rồi.
119 Đợi Mạc Kiến Vũ đi khỏi, Tư Nguyệt cho thuộc hạ mời Hạ Lan Tích Vũ tới. Hạ Lan Tích Vũ tựa như lần đầu nàng gặp hắn, một bộ lam y xanh thẫm, một nửa tóc được búi bằng ngọc quan, một nửa buông thõng phía sau.
120 Tức thì cửa phòng bật ra, bốn nam nhân tuấn mỹ trác tuyệt xuất hiện, mỗi người một vẻ mặt.
Hạ Trác nhàn nhã bước vào, mỉm cười với Hạ Lan Tích Vũ : " Tích Vũ, lâu không gặp ngươi vẫn khỏe chứ ? Chuyện bên kia giải quyết thế nào rồi ?"
" Đã xong.