21
Biên tập + Beta: Thiên Duyên
_____
Ngày hôm sau, tiếng chuông rời giường của trường còn chưa vang mà Từ Gia đã tỉnh, sắc trời bên ngoài u tối, những người khác trong ký túc xá vẫn chưa tỉnh.
22 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Biên tập + Beta: Thiên Duyên
Chương 23: Thư Tình
23
Biên tập: Thiên Duyên
_____
Vệ Lăng Dương đối địch người cao to, không khí hết sức hồi hộp căng thẳng.
Chu Vu biết tình huống không ổn, thầm nghĩ nếu đánh nhau chắc mình cũng không cản nổi Vệ Lăng Dương, nên dứt khoát sang nhờ Từ Gia quen thân hắn ngăn cản:
“Từ Gia, cậu ngăn Vệ Lăng Dương lại đi, sắp đánh tới nơi rồi!”
“Ngăn?” Từ Gia nghiêng đầu nhìn hắn, vô cùng bình tĩnh hỏi lại: “Sao phải ngăn? Không phải cậu ấy nói đúng quá sao?”
“……” Chu Vu không biết đáp lại kiểu gì, dựa theo hiểu biết thường ngày, hắn tưởng rằng Từ Gia tương đối bình tĩnh hơn Vệ Lăng Dương, không ngờ Từ Gia này lại là một ngọn núi lửa, nghe giọng điệu cậu thì biết, đừng bảo ngăn cản Vệ Lăng Dương, sợ rằng nếu đánh nhau cậu ta còn nhào lên túm đầu người khác giúp Vệ Lăng Dương, tìm cậu ta không bằng tìm giáo viên còn nhanh hơn.
24 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Biên tập: Thiên Duyên
_____
Dưới góc phải thư tình viết một cái tên —— Tề Gia Bảo.
25 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Biên tập: Thiên Duyên
_____
Hôm sau, Từ Gia đang rời giường thay quần áo, chợt nghe thấy tiếng “cạch” truyền tới từ ngoài ban công, cậu mặc áo vào, mở cửa ra ngóng liền thấy trên đất có một hòn đá nhỏ, bên cạnh là tiếng Vệ Lăng Dương:
“Buổi sáng tốt lành, Gia Gia!”
Nhìn về hướng phát ra giọng nói, Từ Gia thấy Vệ Lăng Dương đang chống hai tay lên ban công nhà mình cười hì hì nhìn cậu.
26
Biên tập: Thiên Duyên
_____
Sáng hôm sau, trên bàn Từ Gia có thêm một túi to, bên trong có bánh mì và sữa chua, Từ Gia sững sờ một lúc, quay đầu hỏi Vệ Lăng Dương:
“Cậu mua hả?”
“Hửm?” Vệ Lăng Dương lại gần nhìn, phát hiện trong túi to có một tờ giấy, mở ra nhìn thì thấy viết trên đó ba chữ —— Thật xin lỗi.
27
Biên tập: Thiên Duyên
_____
Lớp huấn luyện Taekwondo nằm ở trung tâm thành phố, hai người đón xe buýt đến nơi, Từ Gia tới tiệm trà sữa ở lầu 1 tòa nhà mua đồ.
28 Biên tập: Thiên Duyên
_____
Quần áo Vệ Lăng Dương và Từ Gia đa số đều là đồ thể thao, tới lầu 4, Từ Gia theo quán tính đi sang tiệm bán đồ thể thao, Vệ Lăng Dương lập tức kéo cậu sang cửa hàng quần áo tự thiết kế tên là “Cách điệu”, nói cho vang chính là thay đổi phong cách.
29
Biên tập: Thiên Duyên
_____
Cánh tay Từ Gia bị thương, trở về tiểu khu, Vệ Lăng Dương giúp cậu cầm đồ lên lầu, về tới nhà lại phát hiện Khương Yến đã quay về.
30 Biên tập: Thiên Duyên
_____
Trời cuối tháng 9 tuy vẫn còn oi bức, nhưng đến tối sẽ chuyển lạnh, Vệ Lăng Dương không còn để trần thân trên như trước, mà đã mặc áo ngủ.
31
Biên tập: Thiên Duyên
_____
Vệ Lăng Dương hát xong lại ở bên cạnh lẩm bà lẩm bẩm cả buổi, Từ Gia làm thinh mặc hắn huyên náo, cuối cùng hắn nói tới mức khát nước, chỉ có thể yên lặng ra ngoài phòng khách tìm nước uống.
32
Biên tập: Thiên Duyên
_____
Từ Gia thấy Vệ Lăng Dương đột nhiên quay đầu bấm đùi, đi tới trước mặt hắn, khó hiểu hỏi: “Cậu làm sao thế?”
“Không, không có gì.
33
Biên tập: Thiên Duyên
____
Một chiêu chụp tay người này của Vệ Lăng Dương vô cùng thuần thục, vừa chụp liền chuẩn. Hắn đè ép bả vai Cận Hạo, đặt lên tường, nổi giận đùng đùng hỏi:
“Cậu muốn làm gì?”
Vừa rồi hắn đi WC xong đã xuống tìm Từ Gia, không ngờ lại thấy Cận Hạo áp sát Từ Gia lên tường, từ góc độ của hắn nhìn cứ như Cận Hạo đang cúi đầu hôn Từ Gia, lập tức giận dữ, bước nhanh xuống kéo tay hắn ra.
34
Biên tập: Thiên Duyên
_____
Vừa qua tháng 10 không lâu, một trận mưa to thổi quét H thị, rơi một ngày một đêm, sau khi tạnh mưa, H thị chính thức vào đông, mùa thu trôi qua quá nhanh làm người ta phản ứng không kịp.
35
Biên tập: Thiên Duyên
_____
Lương Tú Tú đang nói chuyện cùng Từ Gia, đắm chìm trong giọng nói dễ nghe trong suốt của cậu, trước mắt đột nhiên bị bóng người chắn lấy, ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy Vệ Lăng Dương đứng bên cạnh, đen mặt nhìn mình, thế là bị hắn dọa sợ:
“Cậu làm gì vậy?”
“Tôi còn hỏi cậu muốn làm gì nữa kìa?” Vệ Lăng Dương hỏi nhỏ, “Mặt thì chột dạ, làm chuyện đuối lý gì ở chỗ tôi hả?”
“Cậu nói bậy bạ gì đó?! Tôi chỉ lại đây hỏi Từ Gia mấy vấn đề, ai làm chuyện đuối lý!” Lương Tú Tú tức giận nói, mỗi lần nói chuyện với Vệ Lăng Dương đều bị hắn chọc cho tức chết.
36
Biên tập: Thiên Duyên
_____
Vệ Lăng Dương nhìn khóe môi mỉm cười của Từ Gia, trong lòng cũng vui hết sức, thế là lại dựa sang đòi khen:
“Tớ ra ngoài chơi còn nhớ mua đồ cho cậu, cậu không khen tớ sao?”
“Đm, Vệ Lăng Dương ông không biết xấu hổ vừa thôi? Làm xíu việc cũng đòi khen nữa hả?” Phùng Nhuệ ngồi trước hai người thật sự nghe hết nổi, “Ông dứt khoát đừng lấy tên Vệ Lăng Dương nữa, gọi Vệ ba tuổi được rồi.
37
Biên tập: Thiên Duyên
_____
Thời gian một học kỳ thoáng đã trôi qua, bên tai mọi người dường như vẫn còn tiếng vọng khẩu hiệu khi học quân sự, chẳng mấy chốc mà đã đến ngày nghỉ đông rồi.
38
Biên tập: Thiên Duyên
_____
Lúc được Vệ Lăng Dương nhào tới đẩy ra, Từ Gia vẫn chưa kịp phản ứng, chỉ nghe bên cạnh có tiếng vật nặng rơi xuống cùng tiếng kêu sợ hãi của người qua đường, cậu quay phắt đầu, lập tức nhìn thấy Vệ Lăng Dương bị đè dưới biển quảng cáo dài, cả người nằm sấp dưới đất.
39
Biên tập: Thiên Duyên
_____
Sau khi Vệ Lăng Dương thốt xong câu này, phòng bệnh lập tức yên tĩnh một cách đáng sợ, hai người nhìn nhau, Từ Gia không tiếp lời, Vệ Lăng Dương cũng không mở miệng, dường như đang đợi câu tiếp theo của đối phương.
40
Biên tập: Thiên Duyên
_____
Cả nhóm người Chu Vu ùa vào phòng bệnh, thấy Vệ Lăng Dương ngồi trên giường bệnh, trán mang băng gạc, cánh tay thì bị treo lên, Chu Vu “Úi” một tiếng, đi tới trước giường, đặt hoa quả trong tay lên tủ đầu giường, nhìn Vệ Lăng Dương rồi nói:
“Người anh em, thật sự là cậu nha! Khi tôi thấy ảnh trên báo còn tưởng mình nhìn lầm, sao mới hai ngày không gặp cậu đã thành cái dạng quỷ này vậy?!”
“Báo gì?” Vệ Lăng Dương đờ mặt ra, không hiểu hắn đang nói gì, Từ Gia cũng lộ vẻ mặt khó hiểu.