81 Quả nhiên là ông ta – Lăng Phong tức giận thốt lên – Đáng lí ra năm xưa không nên tha mạng cho ông ta. - Đó là lí do những người như chúng ta tuyệt đối không được để tình cảm xen vào – Ba Lăng Phong giọng lạnh như dao nói.
82 Ông Văn Lâm bị áp lực phải điều tra cho ra kẻ đã áp sát những quan chức cấp cao trong chính phủ. Hành động lần này được suy xét là do bọn ********* nước ngoài làm.
83 Bảo Phương phát hoảng khi chứng kiến cảnh kinh hoàng trước mắt. Chuyện gì xảy ra khi cô ra ngoài? Bảo Nam, Thục QUyên, hai người thế nào rồi. Hoảng hốt, Bảo Phương vội vã bấm số gọi cho Thục Quyên nhưng cô không nghe máy, cũng không hề có cuộc gọi nhỡ nào cho cô cả.
84 Người ra mở cửa cho cô là dì Dung, dì nhìn thấy Bảo Phương thì vui mừng nói- Bảo Phương, con đến chơi à- Không ạ! Con có chút chuyện cần gặp chú ạ, chú có nhà không cô? – Cô gật đầu chào dì Dung rồi liền hỏi.
85 Người trong tấm hình đó không phài ai khác mà chính là ông Văn Lâm. Ngoài ra còn có một người nữa, một người ma cô mới gặp gần đây thôi , người mà vừa bị nguy hiểm đến tính mạng.
86 Thục Quyên bị Bảo Nam lay người cũng dần hồi tỉnh, cô cảm thấy sau ót đau nhức, đưa tay sờ phần cổ của mình cô đột nhiên nhớ lại mình và Bảo Nam bị một đám người kéo đến quay bắt.
87 Ông Hoàng Danh trở về nhà thì nhìn thấy một chiếc hộp nhỏ đặt trên mặt bàn, đó là một gói bưu phẩm nhưng không hề có tên người gửi. Quá nhiều sự việc xảy ra, ông có lòng đề phòng với mọi thứ vì sự an toàn của bản thân mình.
88 Người đàn ông giật mình quay sang nhìn Bảo Phương, bàn tay cầm cây súng K365 bỗng trở nên lúng túng. Bảo Phương nhìn ông ta một cách không thể tin được sự thật trước mắt mình.
89 Bảo Phương chỉ thấy gương mặt ông Văn Lâm căng thẳng lao đến đẩy mạnh cô và Trí Lâm sang một bên rồi ông ôm lấy ngực kêu khẽ một tiếng rồi ngã xuống trước mặt cô.
90 Bảo Phương chạy đuổi theo ông Hoàng Danh, cô siết chặt cây súng trên tay, quyết tâm phải bắt được ông ta. Ông Hoàng Danh vừa chạy vừa nhả súng về phía cô.
91 Bằng cách ép buộc Bảo Nam phải ám sát những người có tên trong danh sách có đúng không? – Bảo Phương mím môi nói ra sự nham hiểm của hắn ta – Và mục đích của ông chính là muốn dư luận đổ xô lên, gây sức ép mạnh mẽ lên vai chú Lâm.
92 - Cậu để Bảo Phương đi như vậy à – Jay nhìn Lăng Phong có chút lo lắng hỏi. - Không còn cách nào khác – Lăng Phong có chút bất đắc dĩ đáp. - Nhưng mà….
93 Cô run rẩy chạy lại bên cạnh dì Dung, nâng thân người đang đẫm máu của dì lắc đầu khóc:- Tại sao? Sao cô lại làm vậy. - Xin lỗi, xin lỗi con. Nếu cô biết sớm hơn thì mọi chuyện đã không ra nông nỗi này – Dì Dung mấp mấy môi cố gắng nói.
94 Cô nói không còn kịp nữa là sao? – Giọng nói lành lạnh của Lăng Phong vang lên. - Họ đã bị chôn dưới lòng đất. Tôi nghe ông ta nói như vậy – Andy run run nói – Không còn kịp nữa rồi.