61 Chap 51
Lý Cảnh nhìn cô gái đang ngồi bên cạnh lòng có chút tán thưởng Thùy Hân. Cô có thể biến một ông chú chính hiệu thành một người có chút tư chất thục nữ.
62 Chap 52
“Chuyện em gái cô thì kệ xác 2 đứa đó đi. Tôi muốn cô gặp 1 người bạn cũ…” – Lý Thanh cúi xuống thì thầm tai Thùy Hân.
“Hả?” – Thùy Hân quay lại nhìn anh mặt không giấu sự khó hiểu.
63 Chap 53
“Ư… hay nói chị Hân đi Tây Tạng với ông Bàng… thay mình… Cắt hết liên lạc với… ức… Lý Thanh luôn…”
Lý Cảnh mở mắt nhìn xuống gương mặt đang nói mớ của Thùy Vân thì bật cười.
64 Chap 54. 1
Tiến Khoa đưa cái máy tính bảng cho Thành Đạt xem. Mọi chuyện tệ hơn anh nghĩ…
“Em có vấn đề lớn rồi. Giờ là tuần thứ 5 em rớt hạng nằm ngoài top 10.
65 Chap 54. 2
“Chúng ta sẽ trú tại huyện Tingri hay còn gọi là Định Nhật thuộc địa khu Shigatse của Tây Tạng. Đây là nơi giáp rặng núi chính của dãy Himalaya.
66 Chap 55
“Hửm, thằng Cảnh tạm thời nghỉ việc giao hết mọi thứ cho ông già đó sao?” – Lý Nam Thành nhíu mày lại nói. Không phải hơn nửa năm nay thằng con trai út này của ông luôn cố xây dựng thế lực riêng sao? Tự dưng lại ngoan đến thế chứ? Đúng là không phải tính cách của nó.
67 Chap 56
“Em hiểu rồi, chị cứ làm điều mình muốn” – Thùy Vân nói qua điện thoại – “Được rồi. Bye”. Cô không giấu được nụ cười trên môi. Cuối cùng giờ cô an tâm rồi.
68 Chap 57. 1
“Vậy là cậu muốn ở lại đây lâu hơn…” – ông Bàng ngồi săm soi từng món đồ mà mình và Thùy Vân tỉ mẩn chọn 2 tháng nay nói.
“Đúng thế!” – Lý Cảnh trả lời – “Giờ chưa phải lúc để chúng tôi về.
69 Chap 57. 2
Ông Phạm nghe tình hình Trần Hùng báo cáo mọi chuyện thì không nén được nụ cười hài lòng. Lý Cảnh đúng là không uổng công ông đào tạo từ nhỏ mà, kế hoạch làm tương lai rất hoàn hảo mà làm việc lại thận trọng sạch sẽ, không để lại nhiều dấu vết.
70 Chap 58. 1
Thùy Vân đi tắm xong ra thấy Lý Cảnh cứ ngồi đăm chiêu nhìn cái điện thoại, không phải anh ta mới nói là kế hoạch bên kia đều thuận lợi sao? Hay là có chuyện rồi…
“Bên kia có vấn đề gì hả?” – cô lên ghế sofa ngồi cạnh anh hỏi.
71 Chap 58. 2
Thùy Vân đưa mắt nhìn bao quát khung cảnh đẹp như tranh trước mặt ở cổ trấn Phương Hoàng không nén tiếng thở dài. Cảnh vật đúng là có tuyệt thật nhưng tại sao trong khi cảm xúc cô dạt dào như thế này mà lại hết giấy vẽ chứ mà khốn nạn nhất là cái thằng bao cô nhất quyết không chi tiền mua giấy cho cô mà thậm chí hắn còn hí ha hí hửng hơn bình thường.
72 Chap 59
Hoàng Trí nhìn lên màn hình máy tính không thể giấu được kinh ngạc, không ngờ danh sách cán bộ công chức cấp cao có liên quan đến đám tội phạm này nhiều đến thế.
73 Chap 60. 1
“Đừng có nói là em khùng tới mức chơi cả đống hiệu ứng này bằng tay cả nhé?” – Tiến Khoa nhìn 4 chương “Tiệm đồ cổ” của Thùy Vân hỏi.
“Dạ, lúc đó em hết tiền đặt mua mấy mẫu hiệu ứng nên đành chơi tay… mà em nhờ anh nhận xét lại bản thảo này mà có phải để anh thắc mắc mấy thứ này đâu…”
“Nếu em nhờ anh nhận xét thì đâu có chơi một lúc 4 chương chứ?” – Tiến Khoa bình thản nói.
74 Chap 60. 2
Lê Năm nhìn USB từ Lý Nam Thành, ông nhướn mày hỏi - “Đây là ý gì?”
Lý Nam Thành mỉm cười nói – “Những thứ ở đây đủ để ông lập thành tích cho trung ương…”
“Đủ? Còn những thứ dư ra thì sao?”
“Làm người biết quá nhiều chuyện thật không tốt đâu…”
“Cuộc đời tôi đã biết quá nhiều thứ không nên biết rồi…” – Lê Năm mỉm cười đáp lại.
75 Chap 61
Thùy Vân đang nằm ngủ thì thấy có gì đó nặng đè lên người mình, cô cố ngủ tiếp nhưng cuối cùng chịu không nổi phải miễn cưỡng mở mắt thức dậy.
76 Chap 62. 1
“Thì ra con làm ở mảng nghệ thuật sao?” – Lý Nam Thành dịu dàng nhìn cô con dâu tương lai của mình nói.
“Dạ. ” – Thùy Vân mỉm cười đáp lại, cô không ngờ cuộc gặp mặt cha chồng tương lai của mình bình thường như thế mà ông ta cũng không mang phong thái đại boss như ông ngoại chồng của mình.
77 Chap 62. 2
“Mai em đi làm tiếp phải không?” – Lý Cảnh liếc qua cô gái ngồi ghế bên cạnh hỏi.
“Ừ…” – Thùy Vân đưa mắt qua cửa sổ nhìn cảnh vật ở bên đường nói.
78 Chap 63
“Ông muốn tôi làm thế thật sao?” – mộtviên quản ngục nhìn cảnh sát trưởng kinh ngạc.
Lê Năm lạnh lùng đáp – “Ông cứ làm theo sắp xếp của tôi.
79 Chap 64
“Thôi được, tôi hiểu rồi… Cảm ơn anh. ” – Thùy Vân buông điện thoại xuống. Chết tiệt thật sao tên này sớm không gọi muộn không gọi mà lại gọi ngay lúc này chứ? Ngay sau khi cô từ biệt Lý Cảnh và chuẩn bị lên máy bay.
80 Chap 64
Lý Cảnh ôm lấy Thùy Vân trong tay, chưa bao giờ anh thấy nhiều máu như thế còn cô gái này tại sao lại cứ im lặng không nói gì cả…Hơi thở cô bắt đầu yếu dần rồi.