21 Từ ngày Nam Dĩnh chia tay với Dương Lạp, mà cũng chẳng phải, họ đã bắt đầu đâu mà kết thúc, cậu chỉ dám lặng thầm đứng quan sát cô từ xa, cầu chúc cô sẽ quên được cậu.
22 Một ngày dài mệt mỏi. Theo Hoàng Hiểu Vương thì là như vậy, từ ngày những chiếc kẹo bạc hà được gửi đến Dương Lạp, cậu không ngủ yên một giấc nào, hắn đã bắt đầu ra tay.
23 Dương Lạp ra viện, người ta bảo cô chỉ bị choáng mà thôi. Hôm nay nắng vẫn khắc nghiệt như mọi ngày, Dương Lạp thấy mình khỏe nên muốn đến trường nhưng nhất định Trân Trân không cho.
24 Thử thách- cái mà mỗi con người luôn phải trải qua trong cuộc đời, nó giúp chúng ta nhận ra bao lí lẽ của cuộc sống, biết vượt lên trên số phận và biết sửa sai lỗi lầm sau những giọt nước mắt.
25 Trường cấp ba Hòa Diện những ngày chuẩn bị cho đại hội thể thao rộn rã lạ. Học sinh háo hức mong chờ ngày này, cũng bởi nó kết thúc một năm học đầy vất vả và cũng là dịp nghỉ ngơi.
26 Nắng hè đang giảm dần, bớt gay gắt hơn. Chỉ là những tia nóng nhè nhẹ, dịu dàng bám vào những chiếc lá, cố để mình không rơi xuống sân trường, vỡ òa. Hòa Diện những ngày cuối hè im lặng lạ, học sinh chăm chú nghe giảng, chắc là sắp kết thúc năm học rồi, tâm trạng ai cũng vậy thôi.
27 Bầu trời chuyển sang màu xanh thẳm, cao vút, điều này báo hiệu rằng mùa đông sắp đến rồi. Trường Hòa Diện lâu lâu mới có dịp yên bình như thế này, tất thảy học sinh tập trung cho kì thi sắp tới, đó là kì thi quyết định xem họ có thể ở lại nơi này hay không, vừa để chuyển cấp học sinh năm 3 và đón nhận lượt học sinh năm nhất mới từ các trường cấp hai trên cả nước.
28 Tại bệnh viện Hàn Dương. Bầu trời xanh, tấm rèm cửa sổ cũng xanh, bình hoa dành dành đặt trên bàn cũng xanh, bộ quần áo cô mặc cũng một màu xanh. Dương Lạp nằm thẫn thờ trên giường, chiếc gối được kê cao lên cho cô nửa nằm nửa ngồi.
29 Trên con phố đông nghịt người, một cậu thanh niên đang chạy đuổi theo một chiếc xe ô tô trong vô vọng. Cậu chạy rất nhanh, len qua mọi người, cậu ấy có mái tóc màu vàng, cuốn trong chiếc băng đô.
30 Lễ tang của Dương Lạp diễn ra thật giản dị theo mong ước của cô, mọi người đều có mặt để tượng niệm cô gái này. Mưa rơi lất phất, mưa phùn lạnh giá. Cô đã vĩnh viễn nằm dưới đất lạnh, về với trời xanh rồi.
31 ♥Ngoại truyện: Đám cưới trên thiên đường. 5 năm sau: - Đứng lại, con nhóc kia! Tiếng một người đàn ông hét lớn, trên cánh đồng hoa oải hương và dưới bầu trời xanh ngắt không một đám mây.