21 14 Clayton Trên thế giới bao la này thiếu gì chỗ, ấy nhưng gã lại tìm thấy cái tên đó ở chỗ Beth. Xác suất xảy ra chuyện này là bao nhiêu chứ? Hầu như bằng không, đó là điều chắc chắn.
22 15 Beth Chủ nhật hôm đó là ngày nóng nhất của mùa hè, độ ẩm cao và nhiệt độ lên đến gần bốn mươi độ. Các hồ nước ở Piedmont đã bắt đầu khô cạn, dân cư ở Raleigh phải hạn chế sử dụng nước, và ở phía đông của bang, đồng ruộng bắt đầu héo dần do tình trạng nắng nóng kéo dài.
23 Elizabeth là một vũ công giỏi hơn nhiều so với cô tự nhận, nhờ đó mà anh cảm thấy dễ dàng hơn. Nhưng phần tuyệt nhất khi khiêu vũ với cô là “điện tích” anh cảm nhận được mỗi khi họ chạm vào nhau và mùi hương của cô khi anh xoay cô ra ngoài vòng tay của mình, một hỗn hợp giữa mồ hôi và nước hoa.
24 17 Clayton Keith Clayton nhìn chằm chằm vào Beth khi cô bước ra từ ngôi nhà, gã biết chính xác điều gì đã xảy ra bên trong. Càng nghĩ về việc đó, gã lại càng muốn đi theo cô và mắng cho cô một trận ngay khi cô về đến nhà.
25 19 Thibault Tối thứ Bảy trước, sau khi Elizabeth ra về, Thibault chợt thấy Victor ngồi trong phòng khách nhà anh, vẫn mặc chiếc quần lửng và áo cabana như cái ngày cậu chết.
26 20 Beth “Bà chả ngạc nhiên tẹo nào,” bà Nana khịt mũi. “Với thằng chồng quá cố của cháu thì chả có gì là không thể. ” “Bà, anh ta đã chết đâu. ” Bà Nana thở dài.
27 Beth ngồi trên xích đu trước hiên nhà, nhìn màn mưa trút xuống, quần áo vẫn còn ướt. Bà Nana để cô một mình đắm chìm trong suy nghĩ; bà chỉ xuất hiện một lần để mang cho cô cốc trà nóng và một chiếc bánh quy bơ lạc tự làm, và bà làm việc đó trong lặng lẽ, khác với phong cách vốn có của mình.
28 21 Clayton Clayton ngồi sau tay lái, cảm thấy cực kỳ hài lòng với chính mình. Trong lúc nói chuyện, có những lúc gã phải suy tính rất nhanh, nhưng rồi mọi việc đã diễn ra suôn sẻ hơn rất nhiều so với gã tưởng, đặc biệt với cái kiểu bắt đầu cuộc nói chuyện của Beth.
29 22 Thibault “Cháu nghĩ cháu muốn làm phi hành gia vũ trụ,” Ben nói. Thibault đang chơi cờ với thằng bé ở hiên sau và cô tính toán nước đi tiếp theo của mình.
30 23 Beth “Cháu thật sự thích anh ấy bà ạ,” Beth nói. Đứng trong phòng tắm, cô đang cố uốn tóc sao cho đẹp nhất, dù rằng với tình hình mưa gió như bây giờ, cô ngờ là nỗ lực này có thể trở nên vô ích.
31 25 Thibault “Nó kia phải không?” Mặc dù đã được cây cối che đỡ, Thibault vẫn ướt khi anh cùng Ben tới được chỗ nhà cây. Nước trút xuống từ cái áo mưa, còn chiếc qun mới của anh thì sũng nước từ đầu gối trở xuống.
32 27 Clayton Qua vẻ mặt của cô, Clayton biết gã đã làm cô chú ý, nhưng gã không chắc cô có hiểu đúng ý mình không. “Anh ta có một tấm ảnh của em,” gã tiếp tục, “Và khi mới tới thị trấn, anh ta đã chìa cho mọi người ở quán bi a Decker xem.
33 31 Clayton Mặc dầu đã hết sức cố gắng nhưng Clayton đã không thể vượt qua nổi cái biển nước phía trước ngôi nhà của Beth mà không hề hấn gì: đôi bốt của gã đã mất hút trong lớp bùn.
34 35 Thibault Sau khi hôn tạm biệt Elizabeth ở cửa, Thibault thả người xuống đi văng, cảm thấy vừa mệt mỏi vừa nhẹ nhõm. Anh sung sướng với ý nghĩ rằng mình đã được Beth tha thứ.
35 38 Thibault, Beth và Clayton Cuối cùng Thibault đã đến được lối vào trại chó, đôi ủng của anh sũng nước và nặng trịch. Zeus vẫn bám sát anh, chỉ bị chậm lại ở những chỗ nước ngập cao đầu gối.