21 -Mày mới đi đâu đó ?_ anh vừa về phòng đã thấy cậu và hắn, cậu liền hỏi anh-Ngủ không được nên đi dạo thôi_ anh lơ đãng nói-Mày mới đi vào phòng Nghi đúng không?_ cậu đột nhiên gầm lên, phượng mâu lạnh lẽo nhìn anhAnh chau mày-Thì sao ?-Mày thích Nghi ?_ cậu nghi hoặc hỏi, nhưng câu hỏi lại mang ý khẳng địnhHắn ngước mặt lên nhìn câu trả lời của anh-Không thích.
22 -Thông báo với các em một tin rất quan trọng, trường chúng ta vừa có hiệu trưởng và hiệu phó mới_ ông thầy chủ nhiệmCả lớp xì xầm bàn ra tán vào về hai vị mới này, trong đầu ai cũng hiện ra hình ảnh hai ông thầy đầu hói, bụng phệ-Thiên Ân, Bảo Nghi, Kì Dương, Quân Bảo, các em lên phòng hiệu trưởng gặp thầy ấyBốn đứa không khỏi thấp thỏm trong lòng, có gây ấn tượng xấu với hiệu trưởng mới chưa ta?____________Phòng hiệu trưởng.
23 Ra chơi. . . Nó muốn không gian yên tĩnh, chạy ra vườn sau hoa sau trường, ở đây có một loài hoa mà nó vô cùng yêu thích, đó là hoa violet. Mùi hương thơm ngát của violet thoang thoảng luôn làm nó trầm luânNó chạy đến bên những đóa hoa, thuận tay hái một cành hoa xinh đẹp, tinh thần sảng khoái khiến nó nở nụ cười tươi tắn, từ đâu đàn bướm đủ sắc màu lập lờ bay đến xung quanh nó, tạo nên một khung cảnh tuyệt mỹKhung cảnh ấy lại vô tình đập vào mắt hắn, một cô gái đứng giữa cánh đồng hoa xinh đẹp, gió hiu hiu thổi làm mái tóc dài bay trong gió, nụ cười ngọt ngào tỏa nắng hiện lên trên khuôn mặt tuyệt sắc khuynh thành, hắn cứ ngỡ mình đang nhìn thấy một thiên thần hạ phàm, sợ rằng chớp mắt một cái thì thiên thần kia sẽ biến mất, tim bất giác đập liên hồi.
24 -Tao không muốn con nhỏ đó sống sót qua ngày hôm nay_ một giọng nữ đầy tia ác độc-Tiểu thư yên tâm_ đầu dây bên kia trả lời cung kínhMột nụ cười quỷ dị hiện lên trên khuôn mặt xinh đẹp, cả căn phòng tối đen vang đầy tiếng cười ghê rợn_______________Nó, bọn hắn, Di và Khánh cùng nhau đi shopping-Oa, chiếc vòng tay này đẹp quá_ nó chớp chớp mắt đẹp rực sáng nhìn chiếc vòng bạc tinh xảoNhưng nhìn thấy cái giá tiền thì nó liền xụ mặt xuống, tháng này bama chưa cấp lương nên không đủ tiền để mua, tiếc quáHắn đương nhiên không bỏ qua từng cử chỉ hành động của nó, mỉm cười, nhỏ ngốc này, sao không nói hắn mua choThấy nó ủ rủ cùng Thiên Di mua quần áo, hắn không đành lòng, chạy lại mua chiếc vòng tay đó, chắc nó sẽ rất thích, trong đầu hiện lên nụ cười ngọt ngào của nó, hắn không khỏi hạnh phúcCả sáu người mua cả núi đồ xong, chuẩn bị đi ăn kem thì.
25 -Tao không muốn con nhỏ đó sống sót qua ngày hôm nay_ một giọng nữ đầy tia ác độc-Tiểu thư yên tâm_ đầu dây bên kia trả lời cung kínhMột nụ cười quỷ dị hiện lên trên khuôn mặt xinh đẹp, cả căn phòng tối đen vang đầy tiếng cười ghê rợn_______________Nó, bọn hắn, Di và Khánh cùng nhau đi shopping-Oa, chiếc vòng tay này đẹp quá_ nó chớp chớp mắt đẹp rực sáng nhìn chiếc vòng bạc tinh xảoNhưng nhìn thấy cái giá tiền thì nó liền xụ mặt xuống, tháng này bama chưa cấp lương nên không đủ tiền để mua, tiếc quáHắn đương nhiên không bỏ qua từng cử chỉ hành động của nó, mỉm cười, nhỏ ngốc này, sao không nói hắn mua choThấy nó ủ rủ cùng Thiên Di mua quần áo, hắn không đành lòng, chạy lại mua chiếc vòng tay đó, chắc nó sẽ rất thích, trong đầu hiện lên nụ cười ngọt ngào của nó, hắn không khỏi hạnh phúcCả sáu người mua cả núi đồ xong, chuẩn bị đi ăn kem thì.
26 -Heo ngốc, người ta muốn ăn cam_ hắn làm nũng nó, bộ dạng trẻ con vô cùng đáng yêu-Muốn ăn thì cứ lấy, nói tui chi_ nó chu môi son (đỏ) lên-Người ta muốn ăn cam em bón cơNó potay.
27 -Sophia, có một yêu cầu rất thú vị dành cho cô_ người đàn ông trung niên, khuôn mặt điển trai toát lên hàn khí cực khủng-Yêu cầu gì thưa boss?_ nó vạn phần cung kính người trước mặt, ông ta chính là người cứu nó một mạng trong lúc nó du học bên Mỹ khi nó được 10 tuổi, ông ta thấy nó có tiềm năng trở thành một sát thủ bậc nhất, bậc nhị nên đề nghị nó vào tổ chức sát thủ lớn mạnh của ông ta, nó còn non nớt, ngây thơ không biết suy nghĩ liền đồng ý xem như trả ơn, và bây giờ nó - Sophia, một sát thủ giết người không ghê tay, lạnh lùng, tàn nhẫn-Cô tự xem thì biết_ ông ta đưa cho nó một bìa thư yêu cầu cùng một cộc tiền, xem ra người này thuộc loại người giàu sang Nó lấy ra xem, sau khi đọc xong mắt đẹp màu tím lóe sáng huyền bí, hàn băng cũng bắt đầu tủa ra khắp người, có kẻ muốn giết nó, hừ cũng thật ngu ngốc, thuê nó để giết nó, buồn cười! Nếu nó đoán không lầm thì kẻ này chính là người muốn giết nó lần trước, lần trước không thành bây giờ lại thuê sát thủ bậc nhất thế giới, chắc chắn là thâm thù đại hận với nó đây-Không biết người yêu cầu này là ai?-Trịnh Kiều Mi, đại tiểu thư tập đoàn Trịnh thị đứng thứ 13 thế giớiNó nhếch mép, thì ra là cô ta, hình như cô ta chán sống rồi thì phải, có cần giúp không ta?-Nhiệm vụ này cứ để tôi thưa boss-Được________________-Bang chủ, đã tìm được, chính là Trịnh Kiều Mi_ một thuộc hạ báo cáo cho hắnHắn quay sang nó, cười sủng nịnh-Heo ngốc, em muốn làm gì cô ta?Thật ra nó cũng muốn biết Devil, người đứng đầu trong tam đại ác ma tàn nhẫn đến mức độ nào-Tùy anh-ĐượcHắn quay sang thuộc hạ, con ngươi lạnh lùng toát khí lạnh, làm chúng thuộc hạ đổ mồ hôi lạnh, hắn của nó với bang chủ của họ thật ra là một người hay hai người ?! Thật quá khác biệt, anh và cậu tuy đã quen nhưng vẫn không thể thích nghi-Bắt sống cô ta, ngay !!!Không đến 10 phút sau-A_ cô ta bị thuộc hạ của hắn đẩy mạnh xuống đất không chút nương tayCô ta run sợ vươn mắt ngân ngấn nước nhìn bọn hắn và nó, nó, anh và cậu chỉ cười nửa miệng xem kịch vui, hắn thì như Tu La từ địa ngục, con ngươi xám tro đổi sang màu đỏ tự lúc nào, nhìn vô cùng đáng sợ-Cô chê sống quá lâu sao?_ giọng nói không chút độ ấm-Em.
28 Hôm nay vẫn như mọi ngày, nó và bọn hắn vẫn đi học bình thường-Ê, biết gì chưa?_ một nam sinh hớt hải từ ngoài chạy vào lớp, vẻ mặt hiện lên hai chữ ''NHIỀU CHUYỆN''-Biết gì?_ bọn nam sinh khác trong lớp cũng nhiều chuyện không kémNó cũng là bà tám, dổng tai lên nghe-Có giáo viên mới-ÚI GIỜI_ cả lớp thất vọng, chuyện bình thường vậy cũng nói-Là nữ_ cậu nam sinh kia bổ sung thêm, lần này cả lớp quả thực chấn động, trường này rất hiếm có giáo viên nữ, chỉ trừ cô hiệu phó xinh đẹp mà dữ như chằnKhông để học sinh trong lớp nhốn nháo quá lâu, một tiếng guốc giày bước vào, đập vào mắt mọi người là một cô gái siêu xinh, khuôn mặt xinh đẹp được trang điểm tỉ mỉ, body chuẩn không cần chỉnh, nam sinh trong lớp tròn mắt nhìn cô giáo mới, trời ơi xinh quá !!! Bọn hắn khi thấy cô giáo mới lập tức đen mặt, đặc biệt là hắn, phượng mâu lạnh lẽo, hàn khí khắp người càng ngày càng đậm, nó ngồi kế bên mà muốn đóng băngNó chau mày liễu, đây là sao? Khẽ nhìn về phía cô giáo, cô mang ánh mắt si mê nhìn hắn, đau khổ có, mê luyến có,.
29 Ngay sau buổi học, cô liền chạy đến chỗ hắn-Em muốn nói chuyện với anh-Tôi không có gì để nói với cô hết_ hắn lạnh nhạt-Một chút thôi anh_ cô cố gắng năn nỉ hắn, những giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt nhỏ nhắnHắn một phút mềm lòng, gật đầu đồng ý, đi theo cô ra sau vườnNó, anh và cậu cũng lén đi theo sau-Cô muốn nói gì với tôi ?Cô nghẹn ngào khóc:-Em biết anh rất hận em, nhưng anh có biết không, sự thật không phải là như vậy, khi gia đình anh bị phá sản, gia đình em bắt em phải qua Mỹ du học, không muốn em qua lại với anh nữa, anh có biết lúc đó em đau khổ thế nào không, em khóc ngày khóc đêm xin ba mẹ, nhưng vẫn không được, em sợ anh sẽ đau lòng nên mới nói lời chia tay một cách phũ phàng như vậy, khi bên Mỹ nghe tin gia đình anh đã vực dậy như trước, em vui mừng trở về đây, nhưng nào ngờ anh đã có bạn gái mớiHắn nghe cô kể mà như sét đánh ngang tai, thì ra lâu nay hắn đã hiểu lầm cô, để cô phải chịu khổ bao nhiêu năm nay, hắn thực có lỗi với côỞ nơi không xa, nó cũng bàng hoàng không ít, thì ra cô yêu anh nhiều như thế, vậy chẳng phải nó là người thứ ba phá tình cảm của hắn và cô hay sao ? Tim quặn đau như ai bóp nghẹn, nước mắt không tự chủ rơi xuống không ngừngAnh biết nó không chịu nổi cú sốc này, choàng tay ôm nó vào lòng, nhẹ giọng an ủi:-Nếu em muốn khóc thì cứ khóc điNó nức nở trong lòng anh, cậu cũng đượm buồn im lặng nhìn nó khóc, anh và cậu đều là người ngoài thì làm gì được-Em thật sự rất yêu anh, Thiên Ân_ cô chạy đến ôm chặt hắn, hắn không nỡ đẩy cô ra, nhìn đôi vai run rẩy vì khóc, kìm lòng không được vươn tay ôm lại côKhông muốn nó nhìn thấy cảnh tượng này, cậu và anh dắt nó trở về kí túc xáThiên Ân, chuyện này mày sẽ giải quyết sao đây ?_____________Anh và cậu hôm nay phải đến bang làm một số việc, chỉ có nó và hắn ở kí túc xá11pmHắn không tài nào ngủ được, bước ra ban công ngắm trời đêm, hắn quả thực rất nhức đầu, vô cùng rối rắm, hắn có lỗi với cô rất nhiều, nhưng hắn cũng yêu nó rất nhiều, cô và nó hắn phải làm sao đây ?-Anh hãy chọn cô ấy_ nó nhẹ nhàng bước ra, nghiêm túc nhìn hắn, không khó để phát hiện đôi mắt nó đỏ hoeHắn bất ngờ trước lời nói của nó, chẳng lẽ nó đã nghe hắn và cô nói chuyện ?-Em đã nghe ?Nó gật đầu:-Cô ấy yêu anh rất nhiều, hãy bù đắp cho cô ấyHắn kích ôm chặt nó:-Nhưng anh yêu em rất nhiều, heo ngốc àNó cũng ôm chặt hắn, nó biết đây sẽ là lần cuối cùng nó và hắn ôm nhau, nước mắt không kìm được, lăn dài trên má-Em là người thứ ba, em có lỗi với cô ấy.
30 Thời gian thấm thoát thôi đưa, mới đó mà đã 4 năm -Bảo Nghi, để tiểu mỹ nam giúp cho_ một cậu bé khoảng chừng 3 tuổi mũm mỉm, đáng yêu lau mồ hôi cho nóNó cười khẽ, răn dạy đứa con trai yêu của mình:-Thiên Vũ, mẹ đã nói với con bao nhiêu lần rồi, phải gọi là mẹ, không được gọi tên mẹ biết chưa-Gì chứ, Nghi ? Nghi chẳng phải là nữ nhân của tiểu mỹ nam sao ?_ Thiên Vũ bĩu môi bất mãn y hệt nó lúc trướcNó giơ tay định tét mông Thiên Vũ, thằng bé vội vàng ôm mông chạy:-Mẹ xinh đẹp, con biết lỗi rồi, mai mốt con hông dám đâuNó phì cười trước bộ dáng đáng yêu của Thiên Vũ, nhìn khuôn mặt giống một người y đúc, tim nó lại quặn đau, hốc mắt đỏ lên-Mẹ, mẹ lại nhớ ba sao ?_ Thiên Vũ chạy lại lau đi giọt nước mắt đang lăn dài trên khuôn mặt xinh đẹp của mẹNó mỉm cười ôm Thiên Vũ vào lòng, thằng bé là niềm an ủi của nó, niềm hạnh phúc của nó, không ngờ lần cuối cùng chia tay nhau, nó và hắn đã có con với nhau-Sao chúng ta không đi tìm ba ?_ Thiên Vũ ngước mặt, dùng đôi mắt màu xám tro long lanh, ngây thơ nhìn mẹ mình-Hai mẹ con chúng ta sống với nhau là đủ rồi_ nó vuốt mái tóc mềm của Thiên Vũ-Mẹ nhớ ba lắm đúng không? Mỗi tối con đều thấy mẹ khóc gọi tên ba-Con còn nhỏ, có rất nhiều chuyện con chưa hiểu-Mẹ, tiểu mỹ nam của mẹ lớn rồi, chỉ số IQ của con rất cao a~, con có thể phá mật mã bảo hộ của công ty bên cạnh nhà trẻ rồi đó_ Thiên Vũ tự hào kể chiến tích của mình, nó phải mất hơn một tuần lễ để giải mật mã đó, ta quả là thiên tài há há (tội nghiệp còn bé đã tự kỉ =.
31 Hắn bây giờ đã trở thành một tổng giám đốc tài ba của Vương thịNó quyết định đăng kí xin làm thư kí cho hắn, hằng ngày bên cạnh giúp hắn khôi phục trí nhớ_______________Vương thị, phòng tổng giám đốc.
32 -Thiên Ân_ cô mở cửa bước vào phòng hắnHắn nhíu mày nhìn cô-Em đến đây làm gì ?-Em chỉ muốn đến phụ anh thôi mà_ cô cứ nghĩ khi hắn quên nó thì sẽ hoàn toàn yêu cô nhưng tại sao hắn lại càng ngày càng lạnh nhạt với cô, cô không đủ tốt với hắn sao, tình yêu cô dành cho hắn vẫn chưa đủ hay sao, có cái gì mà cô không bằng nó chứ, cô và hắn chẳng phải đã bên nhau từ nhỏ đến lớn sao, ngày trước hai đứa yêu nhau lắm cơ mà, không, cô không cam tâm !!!-Anh đang rất bận_ hắn đuổi khéo cô, thực không hiểu nguyên do trái tim hắn không thể nào tồn tại cô được, dường như nó đã được một người khác chiếm giữ mất rồi, một người mà ngay cả hắn cũng không biếtCô dù không muốn nhưng cũng đành ngậm ngùi rời khỏiCô vừa rời đi thì hắn ngã ra sau ghế, xoa xoa thái dương, hắn rất đau đầu, thực muốn nói cô biết rõ nhưng không nỡ làm tổn thương cô, bây giờ hắn chỉ có thể xem cô là bạn, là một người em gái mà thôi-Giám đốc, anh đang đau đầu sao ?_ nó bước vào phòng, hỏi han hắnHắn khó khăn gật đầu-Để tôi giúp anh_ nó nói xong bước đến giúp hắn xoa đầuHắn trước nay rất ghét con gái chạm vào mình, nhưng sao hắn lại không cảm thấy ác cảm với nó, chẳng lẽ thật như mọi người nói Bảo Nghi chính là người hắn yêu nhất sao ?Hắn cố gắng nhớ lại, đánh úp lại là một trận đau đầu kinh khủng-AAA_ hắn đau đến nỗi hét lên-Thiên Ân, đừng cố gắng nhớ nữa, anh sẽ đau đầu đó, anh đau em cũng sẽ đau_ nó ngân ngấn nước mắt ôm hắn, nó không muốn người nó yêu phải chịu đau đớnNhìn nó rưng rưng lệ, tim hắn đột nhiên nhói đau-Tôi không sao, cô ra ngoài đi_ hắn vẫn chưa giải thích được cảm giác của mìnhNó đành bước ra, Thiên Ân, đến bao giờ anh mới nhớ ra em đây ?___________________-Công ty này to thật đó, con đi mà mỗi cả chân_ Thiên Vũ mệt nhọc nói-Được rồi vậy chúng ta về phòng làm việc của hai chú nhéAnh và cậu dẫn Thiên Vũ đến phòng của hai người-Hai chú thích mẹ con phải không ?_ Thiên Vũ đột nhiên hỏi làm anh và cậu giật mình, thằng nhóc này quả thật tinh mắtHai người đành gật đầu thú nhận-Haizzz, mẹ con hảo số đào hoa a~_ Thiên Vũ thở dài, mẹ à, vận đào hoa của mẹ thực tốt nga-Đáng tiếc cô ấy không thích bọn chúThấy anh và cậu buồn bã, Thiên Vũ liền vỗ vai an ủi hai người-Nhất định sẽ có người con gái tốt giống mẹ con yêu hai chú màCả ba mỉm cười, cũng mong là vậy !!!-Kì Dương, Quân Bảo, hai cậu có ở đây không ?_ hắn đột nhiên xuât hiện làm anh và cậu không tài nào giấu Thiên Vũ được-Có.
33 Ngày hôm sauCô lại đến công ty tìm hắn nhưng điều không thể ngờ chính là gặp nó đang ở trong phòng hắn-Cô. . . . Bảo Nghi ?_ cô lắp bắp, không tin vào mắt mình, nó đã chết từ bốn năm trước rồi mà-Vân Anh, đã lâu rồi không gặp_ nó xoay lại nhìn cô, mỉm cười nhẹ-Hai người quen nhau sao ?_ hắn thắc mắc nhìn nó và cô-Chỉ là bạn bè cũ thôi_ nói xong cô chạy đến kéo nó lên sân thượng trước sự bất ngờ của hắn___________________Sân thượng-Cô còn sống ?-May mắn thoát chết_ nó lơ đãng trả lời-Cô về đây làm gì ? Cô muốn phá hoại tình cảm của tôi và Thiên Ân sao ?_ cô gắt lên-Cô nghĩ tình cảm của cô và Thiên Ân bây giờ hạnh phúc sao ? Bản thân cô chính là người hiểu nhất, cứ tiếp tục như vậy chỉ có cô đau khổ mà thôi_ nó nhìn thẳng vào mắt đẹp của cô, cố gắng giải thích cho cô hiểu-Cô im đi, cô biết gì mà nói chứ, tại cô, tại vì cô mà anh ấy mới không còn yêu tôi nữa_ mắt cô ánh lên tia căm phẫn-Tôi.
34 Nó và Thiên Vũ nắm tay cười đùa cùng nhau về nhà, đột nhiên từ phía sau có ai đó chụp thuốc mê nó, nó cố giãi giụa nhưng vô ích, mọi thứ trước mặt dần mờ đi, đến khi tối đen, nó ngất xỉuMột toán người bắt nó và Thiên Vũ lên một chiếc tải rồi lao điHắn vốn định đi theo mang cho nó chiếc máy tính mini của Thiên Vũ bỏ quên trên bàn hắn, không ngờ lại bắt gặp được cảnh nó và Thiên Vũ bị bắt cócHắn cảm thấy vô cùng hoang mang, lo lắng, lập tức gọi điện cho anh và cậu:-Bảo Nghi với Thiên Vũ bị bắt cóc rồiHắn nói xong liền lái xe chạy theo chiếc xe tải kiaAnh và cậu khi nghe hắn nói, lòng vô cùng hoảng sợ, nhanh chóng triệu tập anh em đi cứu nó___________________________Nhà hoangNó bị một gáo nước lạnh dội vào mình, bắt đầu tỉnh dậy, đầu đau như búa bổNó ngước mặt lên cố gắng nhìn kẻ bắt mình, nhưng nó thật sự không thể tin vào mắt mình, là cô ?-Vân Anh, cô bắt tôi đến đây làm gì? Thiên Vũ đâu?_ nó khó nhọc mở miệng -Hahahaha, cô nghĩ tôi bắt cô đến đây để làm gì? Đương nhiên là giết cô và cả thằng nhóc nghiệt chủng kia_ cô điên cuồng cười, bóp mạnh cằm nó, nó đau đến nhíu mày, cô chỉ vào Thiên Vũ, nó đau đớn nhìn Thiên Vũ đang bị trói ở góc kia, trên mình đầy vết thương lớn nhỏ đang rỉ máu-Cô làm gì tôi cũng được, xin hãy tha cho thằng bé_ nó van xin cô, cô giết nó cũng được, nhưng xin đừng làm hại Thiên Vũ-Tôi sẽ không tha cho ai hết-Tại sao cô lại làm vậy chứ ?_ nó biết bản tính cô không xấu, nhưng sao bây giờ cô lại ác độc như vậy ?-Tất cả đều là tại cô.
35 Nó và hắn kết hôn không bao lâu thì anh ra nước ngoài du họcAnh muốn đi xa một phần muốn vươn xa tài năng của mình, một phần để quen đi nó, quên đi mối tình đầu đơn phương_____________________________Nhật BảnHôm nay là buổi hòa nhạc đầu tiên của anh, anh đã rất mong đợi đến ngày nàyĐúng như anh mong đợi, kết quả vươn xa tưởng tượng, danh tiếng anh vang khắp thế giới nhanh chóngHow Do I Live How do I, Get through the night without you? If I had to live without you, What kind of life would that be? Oh, I I need you in my arms, need you to hold, You're my world, my heart, my soul, If you ever leave, baby you would take away everything good in my life, and tell me now How do I live without you? I want to know, How do I breathe without you? If you ever go, How do I ever, ever survive? How do I, how do I, oh how do I live? Without you, There'd be no sun in my sky, There would be no love in my life, There'd be no world left for me.
36 Cậu cũng giống anh, ra nước ngoài du họcQuãng thời gian ở bên Nga, cậu đã suy nghĩ thật nhiều về mình và cả đường tình yêu của mìnhMột thằng đào hoa, lăng nhăng như cậu vốn nghĩ mãi mãi sẽ không có được tình yêu đích thực của mình, thế khi khi gặp nó, cậu đã biết mình hoàn toàn sai.
37 Bây giờ quay về gia đình hắn và nó nhá_________________________1 năm sau-Mẹ_ Thiên Vũ chạy lon ton đến bên nóNó dang tay ôm đứa con bảo bối vào lòng, mỉm cười ôn nhu nói:-Tiểu mỹ nam, sao vậy ?-Tiểu mỹ nam yêu mẹ nhất_ Thiên Vũ cười khúc khích nói, dụi dụi mặt phấn nộn vào ngực nóNó mỉm cười hạnh phúc:-Thật sao?-Dạ-Mẹ cũng rất yêu tiểu mỹ nam_ nựng nhẹ cái má phúng phính của Thiên Vũ, nó nỡ nụ cười chói mắt-E hèm, hai mẹ con cho tui ra rìa rồi_ một giọng nói đầy ủy khuất vang lênNó và Thiên Vũ cùng nhau quay về phía hắn, Thiên Vũ chuyển động hai chân nhỏ, thật nhanh đến bên hắn:-BaHắn sủng nịch bồng con trai cưng lên, nó cũng bước nhanh đến bên hắn-Em đang mang thai mà sao đi nhanh thế_ hắn mắng yêu nóNó bỉu môi bất mãn, người ta muốn đến bên anh thật nhanh màHắn buồn cười nhìn khuôn mặt giận dỗi không khác gì con nít của nó, dù sắp làm mẹ của hai đứa con vậy mà tính tình vẫn như trước, không khác gì con nít lên ba, vô cùng đáng yêuYêu thương xoa bụng nhô cao của nó, áp nhẹ tai vào lắng nghe -Ba làm gì vậy ?_ Thiên Vũ tò mò-Ba đang nghe tiếng của em conThiên Vũ gật gù, thỏa mãn tò mò, cũng áp tai vào nghe cùngNó bật cười nhìn hai cha con-Hai cha con rảnh rỗi sinh nông nổi à ?_ một tiếng nói mềm mại vang lên, cả ba người mỉm cười nhìn Thiên Di và Khánh-Anh hai, chị haiThiên Di và Khánh nắm tay bước vào, mỉm cười nhìn gia đình ba người đang hạnh phúcThiên Vũ lần nữa nghịch ngợm chạy đến ôm Thiên Di, còn hôn lên má trắng mịn của cô, ánh mắt khiêu khích Khánh:-Dì xinh đẹp quá a~Khánh dở khóc dở cười, thật không biêt gây thù chuốc oán với thằng nhóc này từ lúc nào mà nó cứ chọc anh mãiThiên Di đương nhiên biết đây là chiêu trò nghịch ngợm của tiểu mỹ nam, nhưng chỉ mỉm cười sủng nịchCả đại gia đình cười vang tràn đầy hạnh phúcBỗng nhiên.
38 Cuối cùng cũng hoàn thành xong truyện. Thú thật với mọi người mình chỉ mới 14 tuổi thôi, còn rất nhỏ, vẫn chưa có mối tình vắt vai nên viết truyện có phần tình cảm chưa sâu sắc, chưa logic cho lắm.