181 Hai người đứng đối diện nhau tầm mười mấy giây, đạo diễn mở miệng, vừa lòng hô một tiếng: "Tốt, không sai, chuẩn bị cảnh tiếp theo. "Lục Cẩn Niên nghe đạo diễn nói xong.
182 Trợ lý há miệng, còn muốn mở miệng khuyên một câu: "Nhưng mà bây giờ là mùa hè, vừa đổ mồ hôi, rất dễ bị cảm. ""Tự tôi sẽ xử lý. " Giọng nói Lục Cẩn Niên nói chuyện có chút không kiên nhẫn, dường như muốn kết thúc vấn đề này.
183 Trình Dạng vừa mới dứt lời, liền lấy điện thoại trong túi ra, sau đó hướng mọi người làm tư thế xin lỗi, rồi vừa đi ra khỏi phòng vừa nghe điện thoại.
184 Sau đó, Kiều An Hạ đổi sang phòng đơn, trêu ghẹo nói: "Các người có thể gọi tôi là đại Kiều, gọi em gái tôi là tiểu Kiều. ""Đại Kiều, tiểu Kiểu, thật là hai chị em gái xinh đẹp.
185 Kiều An Hạ nói tới đây, dừng lại, sau đó nhìn Kiều An Hảo, hỏi một câu: "Kiều Kiều, em biết người Lục Cẩn Niên thích là ai không?"Kiều An Hảo lắc đầu.
186 "Vậy cô có chắc chắn người trong lòng Lục Cẩn Niên không phải Kiều An Hảo?"Đối với câu hỏi của Lâm Thi Ý, Kiều An Hạ chỉ che miệng khẽ cười, sau đó cẩn thận nhìn Lâm Thi Ý một hồi, mới mở miệng hỏi: "Nếu tôi không nhầm, cô là Lâm Thi Ý nhỉ?"Lâm Thi Ý chớp mắt, không nói gì.
187 Kiều An Hảo trở lại phòng bao, vừa nghe thấy trò chơi kế tiếp mà Kiều An Hạ nghĩ ra, đầu óc liền xuất hiện ý nghĩ muốn bỏ chạy. Từ nhỏ đến lớn, mỗi lần Kiều An Hạ bắt được dịp tổ chức trò chơi, đều là đoán số.
188 Cho nên từ sau lần Kiều An Hảo đoán cách ra và chơi thắng Lục Cẩn Niên, phát hiện Lục Cẩn Niên luôn luôn ra cùng một thứ tự: Bao, kéo, đá. Lúc ấy cũng vì cô vô tình phát hiện ra người con trai mình thầm thích có đặc điểm như vậy mà đáy lòng vui vẻ phấn khích hồi lâu, sau đó chính vì điểm đặc biệt này mà trở thành bí mật sâu kín trong lòng cô, chỉ mình cô biết được điều nhỏ nhặt này của anh.
189 Bao, kéo, búa. 5, 2, 0. Đây là lời tỏ tình bằng thủ ngữ mà anh dành cho cô. Chỉ tiếc, cô vẫn chưa nhìn hiểu được. Kiều An Hảo ngồi ở bên cạnh Lục Cẩn Niên, nghe giọng hời hợt của anh, đáy lòng nổi lên một tia nhàn nhạt chua xót, hóa ra anh từ hơn nửa học kỳ đầu đã bắt đầu thích cô gái kia.
190 Lục Cẩn Niên lần nữa bị thua, không đợi mọi người mở miệng nhắc nhở phạt rượu, liền tự giác bưng ly rượu trên bàn lên uống một hơi cạn sạch. Khi anh đặt ly xuống và nhấc ly thứ hai lên, thì nghe được có người đặt câu hỏi ấy, cánh tay bất chợt khựng lại.
191 Editor: Xẩm XẩmTức khắc trong đầu Lục Cẩn Niên nghĩ lại một khoảng thời gian trước đây, anh vì có thể cùng cô vào chung trường cấp ba, vào ba tháng hè sau khi tốt nghiệp, anh đã bất chấp cái nắng oi ả ngày hè đi làm thuê ở công trường.
192 Lục Cẩn Niên rời đi một lát, người trong phòng mới từ từ phục hồi lại tinh thần, chẳng qua là người nào cũng không mở miệng nói chuyện. Bên trong phòng không biết yên tĩnh bao lâu, trong lúc bất chợt Trình Dạng mở miệng nói: "Tôi đã nói bài hát này rất quen thuộc, nghe Lục ảnh đế hát lâu như vậy, vẫn không nghĩ ra, vừa rồi mới nhớ ra, đó là bốn năm trước tôi mới tham gia vào giới giải trí, cùng hát nhạc phim với Lục ảnh đế.
193 Lục Cẩn Niên từ từ dừng lại động tác đẩy cửa. Giọng Kiều An Hảo nhẹ nhàng nhưng cũng đủ để Lục Cẩn Niên đứng ngoài cửa nghe được rõ ràng. "Mối tình đầu của tôi không sôi động như của mọi người.
194 Editor: Xẩm XẩmTrở lại phòng ngủ, Lục Cẩn Niên trực tiếp nằm ngửa trên giường, Kiều An Hảo mang dép lê đi qua, đặt dưới chân anh, thấp giọng nói: “Đổi giày đi.
195 Lục Cẩn Niên hung hăng nuốt nuốt nước miếng, hung hăng chôn đầu vào hõm cổ của cô, tay lại càng nắm chặt hai bả vai của cô, cả người anh run rẩy, ngay cả giọng nói cũng run rẩy: "Tại sao không phải là anh? Tại sao người em yêu không phải là anh?"Tại sao không phải là anh? Tại sao người em yêu không phải là anh.
196 Editor : Mèo WĩWĩLục Cẩn Niên ôm Kiều An Hảo, có thể do tư thế không được thoải mái nên hơi chuyển người, đưa cô trọn vẹn vào trong vòm ngực anh, giam giữ siết sao hơn, cằm anh tựa vào trán cô, nhẹ nhàng cọ xát vào mái tóc cô, rồi cúi đầu hít hà thơm lên làn tóc dài của cô, mang theo vài phần thoả mãn sau khi được ăn no, như tỉnh như không thì thầm: "Em không biết, anh đã chờ em biết bao năm rồi, khi nào em mới trở lại.
197 Editor: Xẩm XẩmMá Trần đã chuẩn bị bữa sáng từ sớm, thấy Kiều An Hảo từ trên lầu chạy xuống, lập tức buông bát đĩa đang rửa trong tay ra, cười hỏi một câu: "Bà Lục, mời dùng bữa sáng?"Kiều An Hảo lắc đầu, đi về phía cửa, vừa đổi giày vừa ngẫm nghĩ gì đó, ngẩng đầu, nhìn má Trần hỏi: "Mấy giờ sáng nay ông Lục đi?"Má Trần: "Lúc ấy, tôi cũng vừa mới tỉnh, chắc còn chưa đến sáu giờ.
198 Editor : Lam Lam"Vậy thật sự cảm ơn ông, đạo diễn. " Trợ lý của Lục Cẩn Niên lễ phép nói một tiếng cám ơn với đạo diễn, sau đó hai người tạm biệt, cầm điện thoại di động, vừa gọi điện thoại cho Lục Cẩn Niên, vừa xoay người rời đi.
199 Editor : Mèo WĩWĩVùng đồi núi rất yên tĩnh, thi thoảng chỉ có âm thanh của các loài chim gọi nhau. Nắng vàng rực rỡ chiếu rọi xuống ngôi biệt thự như đang phủ một lớp mạ vàng, trông rộng lớn sang trọng vô cùng.
200 Editor : Mèo WĩWĩKiều An Hảo cau mày, vô thức vươn tay muốn kiểm tra trán Lục Cẩn Niên có nóng không. Kết quả là đầu ngón tay cô vừa chạm tới lông mày của anh, Lục Cẩn Niên chợt hồi phục tinh thần, nhớ tới sau lưng mình bị thương, đành không nghĩ ngợi bắt lấy cổ tay Kiều An Hảo: "Ai bảo cô tới đây?"Cử động bất ngờ của Lục Cẩn Niên khiến Kiều An Hảo rùng mình choáng váng.