Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Hoàng Tử Ác Ma Và Thiên Thần Băng Giá Chương 3

Chương trước: Chương 2



“ Có thật không vậy ?? Bà làm 12 quyển sách nâng ột ngày cơ á ??”

Cái “loa phóng thanh” tên là Hân Hân ngồi bên cạnh không để cho nó có thời gian thở , bắt đầu “hoạt động” hết công suất .

Nó giật mình , vội bịt chặt miệng con nhỏ lại , thấy những ánh mắt ngưỡng mộ xung quanh mà nó chỉ biết cúi gằm mặt xuống . Híc … nó đúng là đứa đáng chết mà T.T

_ “ Bà ngậm cái miệng cho tôi nhờ ! Gì mà gào to thế chứ ?”

_ “ Thế… những gì bà nói trên sân khấu ban nãy là … là thật sao ??” Bảo Ngọc cũng kinh ngạc đến nỗi không ngậm được mồm.

_ “ Tất nhiên không phải là thật rồi ! Tôi có phải quái vật đâu ! Đến mấy tên mọt sách còn chẳng làm nổi nữa là …” Nó ôm đầu hậm hực.

_ “ Hơ hơ … tôi biết ngay mà ! Bà chỉ có tài chặt chém là giỏi !”

Bảo Ngọc cười như nắc nẻ , rồi như nhớ ra cái gì đó , cô nàng giơ tay chỉ xuống dưới :

_ “ Hôm nay có mấy tên phóng viên nhà báo cũng đến xem đấy . Huyền My , thể nào bà cũng được lên báo cho coi !”

_ “ Oài … Tôi biết mà !”

Nó che miệng ngáp , gì chứ cái này thì ai chẳng biết , trường nó là trường chuyên quốc gia mà , phóng viên đến săn tin là chuyện thường như cơm bữa .

_ “ Nhưng… nếu bà mà lên báo thật , thì dì của bà thể nào cũng nổi trận lôi đình cho coi !” Hân Hân lo lắng nhìn nó.

_ “ Yên tâm đi ! Dì tôi không biết được đâu . Dì ấy chẳng bao giờ xem báo cả !” Thực ra chuyện được xếp trong top 10 đứa điểm thi cao nhất , nó cũng giấu nhẹm không cho dì Hồng biết.

_ “ Làm sao mà giấu được mãi , chả lẽ TV nó cũng không đưa tin sao ? Mà dì của bà cũng thật tình… Suốt 12 năm cứ giấu bà như giấu vật báu , chẳng cho giao du với bên ngoài gì cả. Nếu không có 2 bọn tôi chắc bây giờ bà thành đứa tự kỉ rôi cũng nên …”

Bảo Ngọc nghiến răng ken két , bày tỏ sự bất bình thay nó.

_ “ Hô hô ! Tôi thấy bà chẳng khác gì công chúa Rapunzel bị nhốt trên tòa tháp cao ngất !” Hân Hân hùa theo.

_ “ Huhu… tui là tui yêu hai bà nhiều lắm đó !” Nó cảm động ôm hai nhỏ bạn . Quả thực, nếu trước giờ không có hai người họ, thì không biết nó sẽ ra sao….

_ “ Thôi khỏi đi ! Bà khai với chúng tôi mau ! Lần này bà xung phong lên phát biểu mục đích là để lên báo đúng không ??”

Bảo Ngọc hất tay nó ra, giở giọng tra hỏi.

_ “ Hehe ! Bà chỉ được cái đi guốc trong bụng tôi !” Nó giả ngượng, lấy hai tay ôm mặt.

_ “ Èo… Con nhóc này đã muốn nổi tiếng rồi sao ? Nếu đạt được mục đích rồi thì đừng quên tụi này đấu nhá !” Hân Hân lườm xéo nó.

Thế là 3 đứa cùng phá lên cười. Nó là đứa cười tươi nhất , vì nó nghĩ … có lẽ mong ước bấy lâu nay của nó có thể sẽ thành sự thực .

Lên báo để làm gì chứ ? Nổi tiếng ư ? Nó không cần thứ đó !

Nó chỉ muốn ….

Tìm lại được bố mẹ của mình .

Loading...

Xem tiếp: Chương 4

Loading...