41 Chỉ một lát, đôi mày Khinh Nguyệt đã nhíu lại. Nàng âm trầm nhìn lên thành lâu, lá cờ của Ưng Dực ngạo nghễ tung bay, nhưng không khí có gì đó hết sức không đúng.
42 Chỉ một lát, hắn ầm tấm bản đồ, ngồi ngay trên lưng ngựa mà ạch vạch. Một con đường theo đầu ngón tay hiện ra, rời rạc, thế nhưng bao bọc trong nó chính là con đập nơi thượng nguồn dòng sông.
43 Người muội muội vĩnh viễn ôn hòa, lúc nhỏ thay nàng thu dọn hậu quả phá phách, lớn lên theo sư tôn ra ngoài lịch lãm cũng ăn không ít khổ sở, đến giờ thân mang bệnh vẫn gánh trên vai gầy một nửa bầu trời Thương quốc.
44 Nhận thư tín trên tay, thần sắc Khinh Nguyệt u tối không rõ. Sau khi đã thu phục ba thành về Thương quốc, tình thế giằng co lại tiếp tục. Nàng chán ghét cảm giác không nắm được đại cục trong tay.
45 Gió lạnh cắt qua tai, nhung trang bay phần phật. Huyết mã phi nước đại trong cái yên tĩnh trầm mặc. Khinh Nguyệt dẫn đầu, ép sát hai bên là Sở Phong và Trầm Thịnh.
46 Mấy nghìn tinh binh tinh nhuệ tràn vào, giống như tằm ăn dâu mà phá vỡ phòng thủ phía Tây, dần dần càn quét đến cửa Bắc. Tướng thủ thành hoảng hồn gầm thét:
“Không thể nào! Rõ ràng đại quân Nguyệt Duy cầm đầu đang ở cửa Đông!”
Hắn chỉ kịp nói lên nghi ngờ cuối cùng trong lòng, đã bị roi bạc sắc lạnh quấn quanh thân, siết chặt quăng đi.
47 Mùa hạ ở tộc Hề không khí rất tươi mát, cả một vùng cỏ non xanh biếc, điểm xuyết những nóc lều trắng và đàn ngựa thảnh thơi. Vài đứa nhỏ mặc áo vải thô, miệng ngâm nga vài câu hát du mục, xen kẽ mấy tiếng oán giận thời tiết nóng bức hoặc cười giỡn của người lớn, cực kì bình dị thản nhiên.
Thể loại: Truyện Teen, Xuyên Không, Dị Giới, Nữ Cường, Huyền Huyễn
Số chương: 37
Thể loại: Dị Giới, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Ngôn Tình, Nữ Cường
Số chương: 43
Thể loại: Nữ Phụ, Nữ Cường, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 17