21 Lần đầu tiên, Tuyết Hoa phát hiện bộ mặt lãnh khốc của Lăng Vân Tiên Quân.
Haizz, hi vọng hắn vĩnh viễn đừng lãnh khốc với nàng!
Trong nội tâm tiểu hồ ly Tuyết Hoa thầm nói, lại ho khan vài tiếng, sau đó ủy ủy khuất khuất mà kêu hai tiếng, đi tới bên cạnh bàn tay hắn nhẹ nhàng cọ xát vài cái.
22 Tuyết Hoa đi về phía đông hồ Nữ Thần, sau đó bắt được một con cá trích về.
Sau khi xử lí xong cá, phóng ra hỏa diễm chậm rãi nướng cá, dưới ánh mắt khiếp sợ của Thưởng Đức, Tuyết Hoa đã ăn xong một bữa cá nướng ngon lành, sau đó xuống hồ vệ sinh bản thân.
23 Nam thần không phải là nói suông, thật sự muốn thu nàng làm đệ tử.
Được rồi, hay là đợi lúc nàng biến hóa thành người rồi nói sau, đến lúc đó nàng nói không muốn chẳng lẽ hắn có thể ép nàng sao?
Chân trước của Tuyết Hoa cào cào ống quần hắn, ngẩng mặt nhìn hắn "Ngao.
24 Lục Mẫu Đơn tiên tử và Tuyết Lan ở một chỗ trò chuyện. Hạ Lăng Vân ôm tiểu hồ ly cáo từ Lục Mẫu Đơn tiên tử, sau đó rời khỏi dược viên. Hôm nay khí trời tốt, chờ một lát nữa cho tiểu hồ ly ăn Tẩy Tủy Đan, giúp nàng tẩy tủy phạt cốt, thanh trừ tạp chất trong cơ thể.
25 Toàn thân Tuyết Hoa vừa bẩn vừa thối, nói cái gì cũng không dám lại gần nam thần, vội nhảy vào hồ Nữ Thần tắm rửa sạch sẽ.
"Rắc. . . rắc. . . " Nàng ở trong nước cố gắng dùng linh lực khuấy động bọt nước, hai móng vuốt không ngừng gãi gãi da lông.
26 Tuy Hạ Lăng Vân cảm thấy linh sủng của người khác không được dạy dỗ tốt, sẽ ảnh hưởng tới sủng vật của mình, nhưng tiểu hồ ly cần phải học tập các linh sủng khác mới có thể trao đổi tri thức, cho nên vẫn mang theo nàng đi dạo xung quanh Thiên Linh Môn, để cho nàng nhận thức một vài linh sủng trong Thiên Linh Môn.
27 Cho dù Tuyết Hoa chán ghét hành động lè lưỡi ra liếm lông của động vật, nhưng vẫn thử trao đổi với chúng, bởi vì nàng hi vọng hiểu rõ con đường tu luyện của chúng, sau đó nhanh chóng tìm ra phương pháp tu luyện thích hợp nhất cho mình.
28 Trên người có rận. . .
Toàn thân Tuyết Hoa cứng ngắc, gương mặt ngây ngốc.
"Tuyết Hoa, ngươi biết rận là con gì?" Hạ Lăng Vân vỗ nhè nhẹ đầu nàng nói, "Đừng sợ, đây không phải là bệnh khó trị.
29 Hạ Lăng Vân đốt Vong Trần Cư nơi mình đã cư ngụ mấy trăm năm, tạm thời sẽ ngụ ở phòng khách bên trong đại điện nghị sự Thiên Linh Môn. Ngày hôm sau phát hiện ra rận, hắn đã hỏi thăm tiểu hồ ly đang nhe răng trợn mắt: "Ngươi quyết định sử dụng thuốc trừ rận, hay là chọn cạo lông hồ ly?"
Hiệu suất của dược phòng nhanh chưa từng có, ngày hôm sau đã chế ra mười nồi nước thuốc sền sệt.
30 Sau sự kiện con rận, Thiên Linh Môn tăng cường quản lý vệ sinh, nhất là những bộ lông của linh sủng.
Cách nửa tháng Tuyết Hoa lại được Hạ Lăng Vân cho dùng linh đan, sau đó tu luyện, tẩy linh căn, bài xuất tạp chất trong cơ thể, chưa tới ba tháng, nàng đã cảm thấy thân thể nhẹ như bướm, da lông bóng loáng mềm mại, cả bộ vị khiến nàng canh cánh trong lòng vô cùng xấu hổ kia sau khi được phóng thích mùi hôi cũng mất dần, ngay cả bản thân nàng cũng chỉ ngửi thấy mùi thoang thoảng.
31 Tuyết Hoa tu luyện trong rừng cây dưới trời tuyết, dạo chơi, đợi đến hừng đông thì nghỉ ngơi. Sau đó nằm sấp lên một thân gốc cây nhô lên, nhắm mắt lại nghỉ ngơi.
32 "Tuyết Hoa, ngươi tiến giai rồi, hơn nữa còn là liên tục tiến giai. Ngươi bây giờ là tứ phẩm linh hồ. "
Hạ Lăng Vân nhìn tiểu hồ ly toàn thân vô cùng bẩn nói, "Trước kia ta đã nói với ngươi, tu sĩ bế quan không để ý tới năm tháng, lần này ngươi bế quan là hai mươi lăm năm.
33 Vài ngày sau khi tin tức Tuyết Hoa xuất quan truyền đi, mọi người biết được Tuyết Hoa bế quan hai mươi lăm năm còn liên tục tiến giai, cho dù tu sĩ sống tới một bó tuổi cũng phải trợn mắt há mồm.
34 Đuổi Hồng Linh đi, Hạ Lăng Vân ngồi xổm xuống chọc chọc cái đầu nhỏ của Tuyết Hoa, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Ta vẫn nghĩ ngươi dịu dàng ngoan ngoãn, không ngờ dã tính của ngươi vẫn còn nhiều, vô cùng hung bạo.
35 Tuyết Hoa đi dạo mấy vòng xung quanh hồ Nữ Thần, đồng thời tìm kiếm các linh sủng khác, quan sát hành vi của bọn chúng. Hạ Lăng Vân nhìn dáng vẻ đắc ý của nàng cũng mỉm cười tạm thời bế quan luôn ở trong phòng, tiện thể tìm hiểu một số vấn đề trong quá trình tu luyện của bản thân.
36 Tuyết Hoa nói không đi chỉ là hờn dỗi, nàng căn bản không dám rời khỏi Hạ Lăng Vân, nhất là khi Hạ Lăng Vân đi gặp Lệ Quân Hoa.
Nàng đi theo hắn tới bên hồ Nữ Thần, nhìn hắn xuống nước tắm rửa, chờ hắn rửa mặt lên bờ chân nhún một cái nhảy lên người hắn.
37 Miệng Tuyết Hoa khẽ oa oa, sau đó vặn vẹo người tiếp tục ngủ.
Hạ Lăng Vân nhìn dáng vẻ đáng yêu của nàng, không nhịn được vươn tay vuốt ve thân thể nhỏ nhắn của nàng.
38 Hắn bay mất. . .
Trong miệng Tuyết Hoa vẫn là một góc trường bào bị Hạ Lăng Vân cắt bỏ, ngơ ngác nhìn lên bầu trời, trong miệng phát ra âm thanh ô ô trầm thấp, hai giọt nước mắt đọng trên khóe mắt không kìm được mà tràn mi.
39 Tuyết Hoa muốn học ngự kiếm đuổi theo Hạ Lăng Vân nhưng không được, bụng đầy phiền muộn ghé vào trong ổ ngủ. Vẫn trong phòng của Hạ Lăng Vân, nhưng mà ở đây, mùi của hắn đã phai nhạt, đoán chừng qua vài ngày sẽ biến mất.
40 Bầu trời xanh lam, dòng sông bằng phẳng, cỏ lau mọc trên sông tầm 30-40m, hai bên bờ sông là thôn trang và đồng ruộng.
Bảy tám chiếc thuyền tạo thành đội tàu đi trên mặt sông, người kéo thuyền thì kéo thuyền người chèo thuyền thì chèo thuyền.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 111