81 Khoảng năm sáu giờ chiều, nắng chiều màu da cam chiếu vào từ bên ngoài cửa sổ pha lê. Dưới ánh đèn thủy tinh, hai người đàn ông ngồi ở hai đầu bàn dài, đang dùng bữa.
82 Giấc ngủ này của Giản Dao, ngủ rất lâu rất lâu. Đây là giấc ngủ an ổn đầu tiên của cô trong mấy ngày bị cầm tù trở lại đây. Không còn ánh đèn chói mắt đột ngột sáng lên, không còn tiếng cười khẽ của Tạ Hàm và ảo giác mê ly.
83 Đại học MarylandNăm thứ hai sau khi kết hôn. Giản Dao nhận được giấy gọi học tiến sĩ ngành tâm lý tội phạm đại học Maryland như ước nguyện. Theo kế hoạch, Bạc Cận Ngôn cũng đi Mỹ cùng vợ, tuy nhiên với tư cách là giáo sư đại học Maryland.
84 Phó Tử NgộTừ lúc tôi còn rất nhỏ, đã có một mơ ước. Tôi mơ ước được ở bên em, mãi đến khi bạc đầu cũng không chia lìa. ***Đại học Maryland tháng tám, bầu trời xanh ngát trong veo, ánh mặt trời chói chang.
85 Phó Tử Ngộ tuy lớn hơn mấy tuổi, nhưng là sinh viên y khoa văn nhã. Chàng trai kia lại là đội trưởng đội bóng rổ cấp ba, bắp thịt cường tráng. Chỉ chốc lát trên mặt hai người đều xanh tím bầm dập, đương nhiên Phó Tử Ngộ xem ra có phần thảm không nỡ nhìn hơn.
86 Nhật ký chứng nhận kết hônNgày xuân ấm áp hoa nở, Bạc Cận Ngôn và Giản Dao đi đăng ký kết hôn. Hôm đó Cục Dân chính cũng không đông lắm, hai người bước trong nắng sớm tiến vào, phía trước chỉ có mười mấy cặp vợ chồng mới đang xếp hàng.
87 Năm đó (Vụ án biến thái ăn thịt người ‘hoa tươi’)Tầm mắt của anh tối đen, không một tia sáng. Anh nằm tại chỗ, sờ soạng bên dưới thân mình. Là giường, bằng phẳng và mềm mại, thậm chí còn có mùi hương tinh khiết sạch sẽ.