21 Sasuke vừa dứt lời thì nghe thấy một tiếng huýt sáo vang lên. Quá đẹp trai! Quá khí phách!!! Sakura nhìn người đàn ông dù ở trên địa bàn người khác vẫn không giảm đi sự kiêu ngạo kia, không kìm được liền đưa tay lên miệng huýt sáo như một kẻ lưu manh.
22 Cuối cùng, sau khi gã tiểu xong, thì toàn thân Sakura ướt hết. Gã kia trút hết được ra còn thoải mái rùng mình một cái, rót nốt một vài giọt còn lại lên đầu Sakura, sau đó tiếp tục ngân nga một ca khúc nào đó, quay về căn nhà gỗ.
23 Ba người Sakura nhìn vẻ mặt thoải mái ra vẻ ta đây của ả ta, nhất thời mọi người đều không biết ả ta đang cố tình tỏ vẻ như thế, hay đã dự liệu từ trước rồi.
24 Sakura ở phía bên kia đương nhiên không hề biết cảm giác của đồng chí Uchiha, vẫn tự nhiên nói chuyện với gã trên máy bay, cuối cùng, trước khi cúp máy, cô còn tặng cho đối phương một nụ hôn rõ kêu qua điện thoại.
25 Khi Sakura quay về sân bay, người trên máy bay đã được nhân viên sắp xếp, hỗn loạn từ từ rời khỏi máy bay. Sakura nghĩ, chuyện lần này đủ khiến bọn họ gặp ác mộng mất vài ngày.
26 "Anh. . . ý anh là sao?" Từ nhỏ đến lớn, những người đàn ông vây xung quanh cô, ai mà không cố gắng nịnh nọt lấy lòng cô. Cha cô là một thành viên trong nội các Myanmar.
27 Tầm mắt của Sasuke dừng trên người bọn họ một giây, sau đó anh quay sang Sakura , ý bảo cô cùng đi. Hai người lập tức đi lướt qua hai người áo đen kia.
28 Lúc về không cần phải gấp như lúc đi, nên lão Khản cũng áy bay bay chậm lại. Hơn ba tiếng sau, vừa xuống khỏi máy bay, Sakura liền cấp tốc mở điện thoại gọi cho con trai.
29 "Đây là đồng nghiệp của mẹ. " Sakura cũng phối hợp, bày ra vẻ mặt dịu dàng đến chói mắt. Không hổ là con trai của cô, khả năng diễn xuất cũng được chân truyền từ cô.
30 Thắp hương? Tên nhóc này muốn đẩy cô vào chỗ chết phải không? Phải không? Phải không?. . . Sakura không biết mình nên phản ứng thế nào mới đúng. Cô chỉ biết, sự tình đã đến nước này, thì càng không thể để Sasuke phát hiện ra anh Kai chính là con của anh ta --- con mẹ nó, con trai bày trò trước mặt bố mình, nói bố mình đã chết, phải thắp hương cho bố.
31 Sakura nhìn đôi chân dài vắt ngang trước mặt, thuận miệng nói: "Giữa chúng ta đâu có chuyện gì cần nói?"Sasuke mím môi dưới, anh thật sự không thích cô phủ nhận hết tất cả quan hệ của bọn họ thế này: "Người đàn ông đã chết kia.
32 Lee công tử có một cơn ác mộng, tên là Uchiha Sasuke. Năm ấy, khi Lee công tử vừa tốt nghiệp Học viện quân sự, trước khi vào Cục An ninh, hắn từng phải tham gia một đợt huấn luyện, thật không may, người phụ trách huấn luyện chính là Sasuke.
33 "Anh, anh. . . . Anh không biết xấu hổ!" Sakura lắp bắp một lúc mới bùng nổ ra một câu như vậy. "Tôi nói có gì sai không?" Cảnh sát Uchiha hỏi lại, ra vẻ rất hợp tình hợp lý.
34 Vì sao cả hắn cũng bị tống ra ngoài?! Lee ngơ ngác nhìn cánh cửa đóng chặt trước mặt. Đương nhiên là hắn vốn cũng không định ngủ lại, hắn cũng không có cái gan đó, nhưng cũng đâu cần phải đuổi hắn và Sặc ma đầu ra cùng lúc chứ.
35 Sao tự dưng lại xảy ra chuyện này?! Từ phòng sếp ra, trong đầu Sakura vẫn rất rối loạn. Suy nghĩ một lúc, cuối cùng cô đi tới trước cửa văn phòng, gõ cửa vài cái tượng trưng, sau đó trực tiếp mở cửa bước vào: "Cảnh sát Uchiha, có thể phiền anh nói cho tôi biết, rốt cuộc là có chuyện gì không?" Đúng vậy, cô càng nghĩ càng thấy, chuyện này chắc chắn có liên quan đến Sasuke.
36 Vừa đeo cặp sách ra khỏi cổng trường, Kai đã cảm nhận được một tầm mắt nóng rực. Cậu khẽ liếc qua khoé mắt, không ngoài dự đoán, cậu nhìn thấy ngay chiếc xe màu đen đang đỗ ở bên kia đường --- Haruno Sakura, mẹ đúng là ngốc nghếch mà!!! Trước đây vài phút, cậu nhận được tin nhắn của Sakura, trong đó viết rất ngắn gọn: Anh Kai, mẹ sai rồi, anh tự bảo trọng.
37 Ở bên kia, hai bố con đang diễn trò, thì ở bên này, Sakura cũng không hề rảnh rỗi. Vừa hết giờ làm, cô lập tức đi tìm người cứu viện. Tuyển thủ cứu viện: Lee công tử.
38 Kankuro không hiểu suy nghĩ trong đầu Sakura, nhìn thấy mặt cô cau có, hắn tưởng cô đang lo lắng về gã đàn ông bám dính kia, liền mở miệng an ủi: "Yên tâm đi, không vấn đề gì đâu.
39 Cả hiện trường hoàn toàn im ắng. Lee và Kankuro đã ý thức được tình hình có vấn đề, nhưng thần kinh treo ngược cành cây, bất ổn định của Naruto kia thì luôn chậm mất nửa nhịp.
40 Kai vừa gác điện thoại xong, thì Lee và Kankuro cùng quay sang nhìn nhau. Hai người đều là những người hiểu chuyện, bọn hắn biết, nơi này không nên ở lại thêm nữa, người ta nói, thanh quan khó quản việc nhà, huống gì bọn họ chỉ là người dưng, không nên để bị kéo vào việc riêng của nhà người ta.