Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Hào Môn Thừa Hoan: Mộ Thiếu, Xin Anh Hãy Tự Trọng! Chương 208: Không Được Gọi Anh Của Em.

Chương trước: Chương 207: Dục Vọng Đột Nhiên Kéo Tới



Xúc cảm thật ấm áp.

Phía trên môi cô có mùi thơm của cháo lươn mang theo sự hấp dẫn mê người đang thu hút người ta thưởng thức, môi của cô mềm mại không thể tin được, trong nháy mắt Kiều Khải Dương tỉnh táo lại, trong một cái chớp mắt sau đó anh lại bị cảm giác mềm mại kia câu mất lý trí, cánh tay dài ôm chặt lấy thân thể cô cúi đầu hôn càng thêm cuồng dã, dù đã cảm thấy trong bờ môi đỏ của cô khẽ tràn ra tiếng thét sợ hãi đến chói tai nhưng anh ta vẫn không dừng lại!

Lan Khê hoàn toàn bị dọa sợ.

Đột nhiên xuất hiện cảm giác chới với khiến cô sợ hãi, sau đó trên môi liền truyền đến cảm giác bị lửa nóng giày xéo, trong cơn sương mù cô thấy khuôn mặt của Kiều Khải Dương, tiếng thét chói tai lại bị anh ta chặn lại, cô quả thật sắp bị một màn trước mắt kích thích đến điên rồi, đưa tay liều mạng muốn đẩy anh ta ra! !

"Kiều Khải Dương. . . . . . anh tỉnh táo lại đi! !"

Dùng hết tất cả sức lực trên người, rốt cuộc Lan Khê cũng đẩy được anh ta ra, anh ta lảo đảo một cái suýt chút nữa thì làm đổ đèn bàn trên tủ đầu giường!

Lan Khê thở hổn hển bò dậy, những giọt nước mắt nhanh chóng xuất hiện, cô che miệng lại, cảm thấy trên môi mình có hơi thở xa lạ, vừa ra sức lau vừa đi ra cửa, không hiểu sao huyệt thái dương càng lúc càng đập mạnh, trong cơn đau đớn mang theo cảm giác cực kì choáng váng, cô mới chỉ bước một bước mà cũng choáng váng một phen.

Đứng tại chỗ, trong mắt Kiều Khải Dương tràn đầy tơ máu, cánh tay vội vàng đưa ra kéo cô vào lòng, cô mới không ngã xuống.

". . . . . ." Cả người Lan Khê tê dại, mềm nhũn suýt chút nữa thì đứng không vững, hơi thở cũng trở nên nóng bỏng.

Cô bị vây trong lồng ngực cứng rắn, cảm thấy rõ ràng bản thân bị một cánh tay kiềm chặt.

Tại thời khắc bất lực như thế này, bị hai cánh tay mạnh mẽ ôm như vậy, cô đã không biết nên cảm động hay sợ hãi, nhưng mà trong đầu tràn đầy bóng dáng của Mộ Yến Thần ẩn hiện, nhưng tia lí trí duy nhất còn tồn tại nói cho cô biết, không phải anh!

"Lan Khê. . . . . ." Kiều Khải Dương hít một hơi, cố gắng kìm nén khát vọng trong thân thể , gân xanh trên trán nổi lên, hơi thở nóng bỏng, cúi đầu khàn giọng nói , "Em có cảm thấy lạ ở đâu không? Tôi cảm thấy. . . . . . Tôi có phần không kiềm chế nổi. . . . . ."

Từ trước tới nay, khi cần giải quyết dục vọng, anh ta mới đi tìm phụ nữ, nhưng kì lạ là vào giờ phút này anh lại muốn ôm cô vào trong ngực, ánh mắt thâm thúy nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đang tràn đầy sắc hồng mơ màng, không nhịn được liền giữ chặt gáy của cô rồi sáp lại gần, muốn ăn cô vào bụng.

Bụng dưới đột nhiên căng cứng, thậm chí còn có cảm giác trướng đến phát đau, quả thật đã khiến anh thẹn quá hóa giận, nhưng không có cách nào tự động kiềm chế!

Lan Khê chau mày, dùng tia lý trí cuối cùng khống chế bản thân, đẩy bả vai Kiều Khải Dương về phía sau.

Người đàn ông này dựa vào cô quá gần, dường như hơi thở của cô đã hòa tan trong hô hấp của anh ta.

"Kiều Khải Dương, anh đừng có dựa vào tôi như thế này. . . . . ." Giọng nói của cô cũng trở lên khàn khàn mê ly, trong mắt là vẻ kháng cự, trên mặt vì xấu hổ mà đỏ lên một mảng, "Không kiềm chế nổi thì anh đi ra mau, trở về phòng của anh mà nghỉ ngơi thật tốt đi!"

Kiều Khải Dương gắt gao nhìn chằm chằm cô, trong mắt sắp nhỏ ra máu.

"Anh không đi phải không?" Lan Khê cắn môi, cảm giác cả người sắp nóng lên như bị thiêu cháy, nếu anh ta không đi một chút nữa cô sẽ không kiềm chế được mà chủ động hôn anh ta, cô dùng hết hơi sức run rẩy gạt cánh tay anh ta ra, "Vậy tôi đi ra ngoài!"

Cô lảo đảo đi ra cửa.

Nóng quá. . . . . .

Nóng đến mức cô muốn đi tắm nước lạnh, dập tắt ngọn lửa đang bùng cháy trong thân thể!

Kiều Khải Dương chán nản ngồi trên giường xoa mi tâm, cánh tay cũng tê dại đang run rẩy, khó khăn ngước mắt liếc nhìn đồ ăn trên chiếc xe thức ăn mà bọn họ vừa ăn, trong mắt tràn đầy tơ máu, trong tiềm thức bỗng lóe lên một ý nghĩ như sét đánh giữa trời quang!

". . . . . ." Một tiếng kêu đau đớn vang lên ngay ở cửa ra vào.

Lan Khê ra sức xoay tay nắm cửa nhưng lại phát hiện nó đang bị khóa, run rẩy cầm thẻ mở cửa phòng lên quẹt, nhưng nó lại không hề phản ứng, chỗ tay nắm cửa lạnh như băng khiến cô muốn đến gần để giải nhiệt, nhưng mà không đủ. . . . . . vĩnh viễn không đủ. . . . . .

Cô bất lực sắp khóc thành tiếng rồi.

Sau lưng có một bóng dáng cao ngất cũng đang đến gần.

Hai cánh tay Kiều Khải Dương chống lên trên cửa, cúi đầu hôn lên mái tóc của cô.

Loading...

Xem tiếp: Chương 209: Chết Cũng Không Để Cậu Sống Yên.

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


Khất Cái Hoàng Đế

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 12


Tổng tài lão gia

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 17


Thanh Ngọc Án

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 61


Thánh Mẫu Xứng Với Ma Tôn

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 12