21 Ngày cuối cùng của năm hai đại học, sau khi dự lễ xong ở học viện, hầu hết những sinh viên đều đã chuẩn bị xong hết cho kì nghỉ hè. Năm nhất thì phải học giáo dục quốc phòng quân sự cả một tháng.
22 Diệp Điền ra khỏi sân bay Tân Sơn Nhất, cô đeo giỏ vào vai, đón một chiếc taxi.
Đồ đạc của cô không nhiều, hành lí cũng ít ỏi, chỉ một giỏ là đủ.
Vì cô đi chuyến bay bắt đầu lúc 9 giờ tối, nên khi ra đến đường phố thì cũng đã khuya.
23 Diệp Điền nhìn chiếc xe từ từ lăn bánh. Giây phút đó, cả thế giới như đổ sụp trước mắt cô. Cô không muốn suy nghĩ nữa, lao ra đường.
Diệp Trung phanh gấp.
24 Diệp Điền trợn mắt. "Anh. . . người đánh thuốc mê em, là anh?"
Diệp Trung nhìn cô, không nói. Một lúc lâu sau mới chậm rãi bình thản gật đầu.
Diệp Điền đóng băng.