21 Chương 21
Ngày hôm sau tôi mượn xe đạp của anh Thoảng chạy lên chợ Bình Trung mua hai cuốn tập và một cây viết chì. Tôi không dám nhờ dì Sáu mua giùm, cũng không dám nhờ Nhạn và Dế, sợ bị tra hỏi lôi thôi.
22 Chương 22
Sau một tuần chăm chỉ học tập, Dư đã thuộc hăm bốn con chữ cái. Út Thêm học nhanh hơn bởi vì trước đây nó đã từng học qua. Tôi bắt đầu dạy hai chị em đánh vần.
23 Chương 23
Dế đã giữ lời hứa. Nó không tiết lộ "bí mật quân sự" của tôi cho bất cứ ai, kể cả Nhạn.
Vì vậy, một hôm Nhạn hộc tốc chạy đi kiếm tôi, hổn hển nói:
- Lạ quá, anh Chương ơi!
- Chuyện gì vậy ?
- Thằng Dư.
24 Chương 24
Vào một buổi trưa, tôi đang nằm thiêm thiếp trên chiếc võng sau vườn, thằng Dế ở đâu chạy tới cầm dây võng giật đùng đùng:
- Anh Chương, anh Chương! Em biết rồi!
Tôi mở choàng mắt:
- Mày làm cái trò gì vậy ? Biết gì ?
Dế nháy mắt:
- Em biết chiều nào anh cũng xuống xóm Miễu làm gì rồi!
Điệu bộ hào hứng của Dế khiến tôi chột dạ.
25 Chương 24
Vào một buổi trưa, tôi đang nằm thiêm thiếp trên chiếc võng sau vườn, thằng Dế ở đâu chạy tới cầm dây võng giật đùng đùng:
- Anh Chương, anh Chương! Em biết rồi!
Tôi mở choàng mắt:
- Mày làm cái trò gì vậy ? Biết gì ?
Dế nháy mắt:
- Em biết chiều nào anh cũng xuống xóm Miễu làm gì rồi!
Điệu bộ hào hứng của Dế khiến tôi chột dạ.
26 Chương 26
Không chỉ Nhạn, Dế và nhỏ Thơm biết bí mật của tôi. Anh Thoảng cũng biết. Anh vỗ vai tôi, nói:
- Chương tốt ghê!
Anh làm tôi ngơ ngác.
27 Chương 27
Hôm sau, tôi vừa mới tới, Út Thêm hỏi liền:
- Hôm qua anh làm gì vậy ?
- Làm gì đâu ?
- Tại sao đang nói chuyện với Út anh bỏ đi một mạch vậy ?
Tôi cười giả lả:
- Tại tôi sực nhớ có chuyện phải về.
28 Chương 28
Tôi không xuống xóm Miễu nữa.
Tôi đã thôi đặt chân lên con đường nhỏ vương đầy những trái sầu đông khô rụng. Tôi đã thôi náo nức băng qua trảng cỏ mênh mông cho cỏ may bám đầy gấu quần để tối về ngồi gỡ.
29 Chương 29
Tôi lại ngồi bó gối bên chân cầu, nhìn nước chảy. Hệt như hôm nào. Chỉ khác một điều, lần trước tôi đón đường Út Thêm để làm quen, còn hôm nay tôi gặp nó để giã từ.
30 Chương 30
Nhỏ Thơm nhìn tôi bằng đôi mắt ướt:
- Mùa hè sang năm, anh có trở lại làng Hà Xuyên nữa không?
Tôi nhìn xuống đất, thì thầm đáp:
- Không.
31 Chương 31
Thế là chia tay mùa hè, chia tay những người bạn nhỏ, tôi khăn gói trở về thành phố.
Buổi sáng, khi tôi bước ra khỏi nhà, dì Sáu kêu thằng Nhạn lấy xe đạp chở tôi lên đường quốc lộ nhưng tôi từ chối.