21
22
23
Edit: V. O
Nếu lúc trước không. . .
"Cho dù cậu ấy kêu mình đi thuyết phục thì sao?"
"Cậu không biết là, cậu như vậy rất không công bằng với Cố Khanh Quốc sao?"
Không công bằng?
Rốt cuộc là ai không công bằng với ai?
Những lời ai không công bằng với ai, ai thật phải xin lỗi ai, Đàm Đường không muốn nhắc lại, Đàm Đường cũng không muốn tiếp tục thảo luận với Hồ Lam Hỉ, cho dù bây giờ nói lại, cũng không có ý nghĩa gì, không phải sao?
Đã qua chính là đã qua.
24
25
26
27
28
29 Edit: V. O
Trịnh Thái Hòa?
Ba chữ kia căng chặt ở trong lòng Cố Nan Vong, từ khi nào thì, anh có thêm một tình địch vậy hả?
Nhưng anh vẫn không lên tiếng.
30 Edit: V. O
Lúc Tô Ý Niệm mở miệng, Tống Gia Minh mới chuyển tầm mắt về phía cô.
Lúc này ông ta mới chú ý tới người phụ nữ bé nhỏ phía sau Cố Nan Vong.
31 Edit: V. O
Cố Giai Giai và Thu Hỉ đã đợi ở ký túc xá được nửa ngày.
Cố Giai Giai vẫn không kìm nén được, lỡ như thật sự xảy ra chuyện gì, vậy nên làm cái gì bây giờ?
Cuối cùng cô vẫn gọi điện thoại cho Cố Ấn Quốc.
32 Edit: V. O
"Tôi không yêu nhiều lắm vừa khéo đủ cả đời. "
Những lời này Cố Ấn Quốc nghe được, đó là những lời tâm tình động lòng người cỡ nào.
Từ lúc ông ta không dám đi chứng thực tình cảm của mình và Tống Gia Minh, ông ta làm lỡ Đàm Đường, thật ra, nghĩ tới nghĩ lui, ông ta cảm thấy Tống Gia Minh nói rất đúng.