1 Mùa hè, mùa cao điểm của dịch bệnh. Trong những ngày tháng 7, bệnh viện Vân Sơn là một trong những nơi đông bệnh nhân nhất, đặc biệt là trẻ em. Một ngày, bệnh viện Vân Sơn có thể tiếp nhận đến hơn 1000 ca bệnh.
2 Sau khi làm xong thủ tục nhập viện, mẹ bảo rằng sẽ về nhà sửa soạn chút đồ và nấu cho cô món cháo gà. Lúc đó, cô tính chợp mắt một chút nhưng nghĩ đến hôm nay mình phải đến trường quay thì trong lòng lại không yên chút nào.
3 Bệnh nhân đang được nghỉ ngơi, người nhà cũng đã đến hoàn thành các thủ tục cần thiết. Thiên Mạnh tháo găng tay và khẩu trang ra, vào nhà vệ sinh rửa mặt cho tỉnh táo.
4 Trước 5 tiếng ra sân bay, Ngọc An cùng mẹ đi thăm họ hàng và bạn bè. Bà ngoại ôm lấy cô và dặn dò cố gắng thích nghi với môi trường bên đó để sau này tiện cho công việc.
5 “Con không ngờ là anh ta qua đây làm việc. ” Ngọc An ngồi xuống chiếc ghế sô-pha. “Có gì đâu, chắc người ta đi công tác. ” Mẹ cô vừa về đến nhà liền bật ngay máy sưởi, vài phút sau nhiệt độ căn phòng có chút mát mẻ như gió thu chiều mà không như thời tiết giá lạnh ngoài kia.
6 Ngọc An có chút ngạc nhiên, bỗng Thiên Mạnh nở một nụ cười với cô, Ngọc An cũng đáp lễ cười lại, rồi nói lớn: “Chúc mừng năm mới. ” Thiên Mạnh vẫn giữ nụ cười, đáp lại: “Chúc mừng năm mới.
7 “Sao anh biết mà tới đây?” Ngọc An khẽ lên tiếng hỏi. “Tôi sợ Matti làm chuyện gì dại dột nên đi theo. ” Ngọc An gật đầu, cơn gió mùa thoáng qua khiến cô khẽ rùng mình.
8 “Trời ơi, chuyện gì thế này, sao mọi người lần lượt bỏ tôi đi là sao?” Matti ôm đầu tỏ vẻ tội nghiệp, nhìn ba người trước mặt mình hỏi. Do ngày mai là Tracy phải bay nên cả bốn quyết định hẹn nhau đi chơi lần nữa.
9 Sau khi cấp cứu cho bà cụ là cũng đã gần giữa trưa. Ngọc An ngồi ở ghế chờ, trong lòng bồn chồn, lo lắng. Một lúc sau, có một người phụ nữ chạy vội đến trước cửa cấp cứu, thấp thỏm ngó nghiêng bên trong.
10 Tiếng xe cứu thương vang inh ỏi suốt dọc đường đến bệnh viện. Nhân viên y tế trên xe làm những bước cấp cứu cơ bản, cô và người nhà không cầm được nước mắt cứ ngồi thút thít cho đến khi bà được đến bệnh viện.
11 Chị Phương cảm thấy lúc này mình nên tránh đi, vì vậy chị bảo có việc và lái xe đi trước, để lại Ngọc An đang còn bỡ ngỡ với lời mời của anh. “Nhân dịp gì mà anh mời tôi đi ăn vậy?” Thiên Mạnh không ngạc nhiên khi nghe cô hỏi câu này.
12 Khi mọi người đã về hết, Ngọc An cùng Thiên Mạnh lên phòng của anh để nói chuyện với Matti. Tuy Thiên Mạnh đã dọn ra bên ngoài nhưng căn phòng của anh ở đây lúc nào cũng được quét dọn sạch sẽ.
13 Lúc Ngọc An đến bệnh viện đã là gần chiều. Vừa nghe tin chị Phương bị tai nạn thì cô nhờ Mỹ Như xin nghỉ giúp mình rồi vội vội vàng vàng đến ngay bệnh viện.
14 Nửa năm sau. Ngọc An ăn vội bữa rồi thưa cả nhà đi làm. Thiên Mạnh đậu xe ở trước nhà cô và đang ngồi trò chuyện với ba Ngọc An ở phòng khách. Thấy bạn gái mình từ trong bếp đi ra thì anh lễ phép chào ba cô một tiếng, đưa cô đến đài truyền hình.
15 “Vào lúc 4 giờ sáng nay, một chiếc máy bay của hãng hàng không X khởi hành từ Việt Nam đến Nga đã gặp nạn và rơi xuống bãi đất hoang. Nguyên nhân ban đầu được cho là gặp vấn đề động cơ.
16 “Tình trạng của cô ấy bây giờ có thể gọi là rối loạn chuyển đổi, tổn thương về mặt tinh thần. ” Phúc Khang vừa nói vừa xem kết quả xét nghiệm của Ngọc An.
17 Sức khỏe của Ngọc An đã tốt hơn nhiều nhưng cô vẫn chưa được đến đài truyền hình làm việc. Có một điều khiến cô không hài lòng đó chính là đồ đạc của cô bỗng dưng bị chuyển hết qua nhà Thiên Mạnh.
18 Từ từ mở đôi mắt, cô thấy mờ mờ một người con trai đang nằm đối diện mình, hình như anh ấy vẫn chưa thức. Giơ tay lên trước mắt, cô lờ mờ thấy được các ngón tay của mình.
19 Cùng đôi vợ chồng mới cưới đáp chuyến bay đến Mĩ rồi đặt phòng tại khách sạn, Ngọc An thấy hơi mệt mỏi. Trong hai ngày mà phải bay đi bay lại khiến cô ngủ không đủ giấc, vì vậy lúc ngồi trên taxi để về khách sạn, cô ngủ gục trên vai Thiên Mạnh.
20 Cuối cùng đêm qua cả hai… Chẳng làm gì. Tháng hè thời tiết khá nóng, Ngọc An không biết điều này có ảnh hưởng gì đến tính tình của Thiên Mạnh hay không, hay là do công việc dạo này quá áp lực.