21 15 phút sau đó chồng mình mới mua được vé.
- "Vào thôi!"
Thọ nói, vừa bước đi được vài bước thì chồng mình chặn lại:
- "Khoan đã. Đã thống nhất hôm nay ông chi tiền rồi mà.
22 Kết thúc một chuyến đi vui vẻ. Cả nhà chúng tôi quay trở lại với cuộc sống bận rộn thường ngày.
Chồng tôi chở con đi học rồi sau đó tới công ty. Còn tôi thì đi xe bus tới quán ăn.
23 Cuối cùng thì ngày mà Thọ tuyển nhân viên cũng đến. Có thể nói là tôi rất mong chờ ngày này. Đã lâu rồi tôi không có cảm giác được thử thách ai đó. Đặc biệt là với sở trường của tôi.
24 Sau cuộc thi, chung cuộc lọt vào 5 người. Toàn là nam, duy nhất có một người nữ, nhưng lại đúng cái cô mà tôi ghét ngay từ đầu.
Sau khi mọi người về hết thì 5 người kia ở lại để bàn bạc với ông chủ về hợp đồng.
25 Hôm nay, cả gia đình dẫn nhau ra đầu đường ăn ngoài đổi gió. Ngày xưa lúc nào chán cơm nhà tôi cũng hay rủ mấy đứa bạn thân ra ngoài đây ăn. Lâu rồi không tới, mọi thứ thay đổi nhiều lắm.
26 Cuộc đời đúng là chuyện gì cũng có thể xảy ra, kể cả những chuyện mà dường như chỉ thấy trên phim ảnh.
Tôi vẫn còn nhớ như in, sáng ôm đó, tôi dắt thằng bé về nhà.
27 Cuộc sống của tôi kể từ quyết định to lớn của ngày hôm đó đã thay đổi không ít.
Hàng ngày tôi tất bật trên quán, rồi bận rộn việc nhà. Sau đó thì kèm cặp cho con giai học.
28 Mụ Thu bĩu môi rõ dài, làm như là tôi không thấy ý, lại giở giọng ngọt ngào:
- "Ơ thế à? Thế chồng em có đẹp giai bằng anh Lộc nhà chị không?"
Tôi đến nổi da gà với cái giọng điệu chảy nước ấy, không trả lời câu hỏi, chỉ nói một câu:
- "Ngày xưa chị dụ anh Lộc cũng dùng bộ dạng này ạ?"
Mụ ta uất nghẹn, định chửi đổng lên rồi đấy, nhưng đúng lúc tôi có điện thoại nên đành nguôi xuống.
29 Tối hôm đó, tôi đi ngang phòng con trai thì thấy thằng bé đang ngồi đờ đẫn ở bàn học.
Chắc là ở trên lớp gặp việc gì khó khăn rồi. Tôi gõ cửa ba tiếng:
- "Con trai! Mẹ vào được không?"
Thằng bé giật mình bởi tiếng gọi, mất vài giây mới thốt lên được:
- "Vâng ạ!"
Tôi đi đến bên bàn học, kéo một cái ghế ra ngồi.