61 Triệu Phổ một tay nắm Tân Đình Hậu tiến vào rừng cây, Gia Luật Minh cũng theo sau, bọn Giả Ảnh Tử Ảnh đương nhiên là âm thầm đi theo, mặt khác, Triệu Trinh còn phái hai ảnh vệ lặng lẽ bám theo Triệu Phổ.
62 (Người ta hay dùng “thanh mai trúc mã” để nói tình bạn thuở ấu thơ của bé nam và bé nữ, ở đây nói về hai bé nam nên chỉ có trúc mã mà không có thanh mai ^^V).
63 Thể lực Tiêu Lương rất tốt, cho nên khôi phục cũng rất nhanh, mới ba ngày đã có thể xuống giường, Công Tôn làm cho nó một cái nẹp ở ngực, không để nó khom lưng, sợ bị thương.
64 “Ngươi đang làm gì đó?” Công Tôn bị Triệu Phổ kéo vào trong một hẻm nhỏ. Triệu Phổ bảo Tử Ảnh đến hiệu may mang vài bộ quần áo tới, thay đổi một bộ trang phục, ăn mặc như một võ sinh hành tẩu giang hồ, còn cố ý bôi đen cả khuôn mặt mình.
65 Công Tôn nói vài câu làm cho Nhật giáo giáo chúng nổi giận lôi đình, muốn cùng y tỷ thí một phen, Công Tôn không thể đánh nhau, thối lui sang một bên, Triệu Phổ và Tử Ảnh tiến lên, hai bên động thủ…Nhật giáo giáo chúng này làm sao có khả năng đánh thắng bọn Triệu Phổ? Vài ba chiêu đã bị đánh ặt mũi bầm dập, che mặt bỏ chạy.
66 Công Tôn và Triệu Phổ rời khỏi Khai Phong phủ, lặng lẽ chạy tới địa bàn của Nhật Nguyệt Càn Khôn giáo, Triệu Phổ và Công Tôn vốn cải trang thành Nhật giáo giáo chúng, nhưng vừa ra khỏi cửa không xa, Triệu Phổ đột nhiên nắm Công Tôn kéo lại, mang y về phòng, ép buộc y thay một bộ bạch y của Nguyệt giáo.
67 “Ngô. ” Tiểu Tứ Tử cảm thấy có chút bí hơi, liền ngẩng mặt lên thở phì phò. Phi Ảnh dở khóc dở cười, Tiểu Tứ Tử có phải vì từ nhỏ không có nương, nên thích chui vào ngực người khác không a, còn cọ tới cọ lui rồi nói mớ, “Mềm mềm mềm…”“Sau này đừng là một tiểu lưu manh đó!” Phi Ảnh vươn tay nựng nựng má bé.
68 Bạch Ngọc Đường theo Trần Ban Ban cùng với hai hắc y nhân phía sau ông, đi qua hành lang thật dài, hướng đến hậu cung. Mắt thấy phía trước đèn đuốc huy hoàng, hai hắc y nhân bèn liếc nhìn nhau, thả người nhảy tới, một tên xuất hiện trước mắt Trần Ban Ban, một tên chặn phía sau.
69 Sau khi nhân bì diện cụ bị xé xuống, mọi người vừa thấy đều nhịn không được mà nhíu mày, khuôn mặt bên dưới lớp mặt nạ quá dọa người, trên đó chằng chịt những vết sẹo hầu như không cách nào nhận ra ngũ quan, xấu xí cực kỳ, vừa thấy thì biết đã được chữa trị sau khi bị bỏng nghiêm trọng.
70 Công Tôn lôi kéo Triệu Phổ vào phòng, bên ngoài, các ảnh vệ đẩy xe tiến đến. Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường vốn đã lên đường đi Hà Gian phủ, nhưng trên đường gặp bọn Hắc Ảnh đang đẩy xe về, thật sự rất hiếu kỳ, liền quyết định cùng quay về xem, đợi tới sáng mai cùng lên đường cũng được.
71 Hình dạng của con rồng kia thật kỳ lạ, thân hình to mọng, tuy khuôn mặt uy vũ, nhưng thoạt nhìn giống như một con rồng béo đang mang thai, cái bụng đặc biệt phình to.
72 Tiểu Tứ Tử và Triệu Phổ đạt được một quyết định chung, phải đoạt lại Công Tôn từ trong tay bệnh nhân và dược liệu. Vì vậy, bọn họ quyết định gây rối hiệu thuốc của Công Tôn.
73 Triệu Phổ ngồi bên bàn đá sinh hờn dỗi. Triển Chiêu thấy Bao Chửng bị ném trúng, biết đã gây họa lớn, cho nên liền ngoan ngoãn chạy tới dìu Bao Chửng, Bạch Ngọc Đường nghĩ nghĩ, vẫn là bỏ chạy trước.
74 Triệu Phổ náo loạn lần này kết quả là…Bao Chửng cùng Bàng Thái Sư với tổ hợp song nguyệt trên trán, trong lúc lâm triều ngày hôm sau khiến Triệu Trinh nằm bò trên long thư án (cái bàn trên Kim Loan điện) mà ôm bụng, cả triều văn võ bá quan cũng cười đến quặn cả ruột, đều cảm thấy thỏa dạ.
75 “Giết không tha!” Một lời vừa dứt, xung quanh nhân ảnh hoảng động… Tử Ảnh lưng mang đao dẫn đầu bốn ảnh vệ hạ xuống, “Vương gia. ”“Một tên cũng không để thoát!” Triệu Phổ nói.
76 “Phụ thân. ” Tiểu Tứ Tử thấy Công Tôn ghé vào cửa sổ nhìn xuống thì cũng hiếu kỳ chạy tới hỏi, “Đang nhìn cái gì nha?”Công Tôn ôm lấy bé, trả lời, “Cửu Cửu bọn họ muốn thu thập người xấu.
77 “Tiểu Tứ Tử, làm gì đó?” Công Tôn cầm chén canh trứng gà nấu cho Tiểu Tứ Tử đi tới trong viện, thấy Tiểu Tứ Tử ôm Thạch Đầu, vểnh cái mông nhỏ áp vào cửa, kề sát cửa phòng nhìn lén.
78 Tiểu Tứ Tử sau khi trốn vào trong chăn, thì vểnh tai nghe ngóng động tĩnh bên ngoài, tốt nhất là có thể nghe được phụ thân và Cửu Cửu hôn nhẹ. Nhưng đợi hơn nửa ngày, chẳng nghe bên ngoài có động tĩnh gì cả.
79 “Ý tưởng gì?” Tất cả mọi người nhìn Công Tôn. “Hmm, Dĩnh Xương phủ này, có hiệu bán thuốc hay không?” Công Tôn hỏi. “Ách…” Triệu Phổ nhìn nhìn Giả Ảnh, nói, “Gọi một người bản địa tới đây.
80 Công Tôn và Triệu Phổ song song rơi xuống sườn dốc, chưa rơi bao lâu, cũng không rơi quá sâu, dưới chân đã xuất hiện một mảnh đất bằng phẳng. Triệu Phổ vững vàng ôm Công Tôn đáp xuống đất.