41 Edit: Miu Miu.
Beta: Bạch Hồ.
—oOo—
“Tất nhiên là ta thắng. ”
Hoàng dược sư nhàn nhạt nói.
Dương Khang dùng thái độ hoài nghi nhìn Hoàng dược sư, tuy chỉ thoáng qua, nhưng Dương Khang rõ ràng nhìn thấy được tiếu dung của Hoàng dược sư dừng lại trong chốc lát.
42 Edit: Miu Miu.
Beta: Bạch Hồ.
—oOo—
Kỳ thật chân Dương Khang vẫn chưa đụng trúng Hoàng Long, hắn tự động từ trên giường bật người lên, ưu nhã trên không lượn một vòng, nhẹ nhàng đứng trên mặt đất, giơ lên gương mặt tinh xảo, hướng cửa ra vào cười đến sáng lạn.
43 Edit: Miu Miu.
Beta: Bạch Hồ.
—oOo—
Dương Khang tuy chỉ nhìn thấy đệ đệ một lần, nhưng Dương Khang biết Hoàn Nhan Dương kia lòng dạ hẹp hòi, vô cùng hẹp hòi.
44 Edit: Miu Miu.
Beta: Bạch Hồ.
—oOo—
Dương Khang vốn là cực kỳ khẳng định chính mình thoáng cái đánh lén sẽ thành công, nhưng khi ngón tay vừa chạm vào huyệt vị Âu Dương Khắc, hắn đột nhiên dùng một góc độ không thể tưởng tượng nổi mà né tránh, tựa như một con rắn, làm cho người không thể nào đoán trước được hành động của đối phương.
45 Edit: Miu Miu.
Beta: Bạch Hồ.
—oOo—
Âu Dương Khắc vốn muốn xem trò hay, hắn thậm chí còn bảo hạ nhân chuẩn bị một chén trà Thúy Trúc, hảo hảo mà cầm trong tay.
46 Edit: Miu Miu.
Beta: Bạch Hồ.
—oOo—
Dương Khang đột nhiên không muốn nhìn tình hình trong nội viện, phi thân lên nằm trên nóc nhà, từng ngụm từng ngụm thở phì phò.
47 Edit: Miu Miu.
Beta: Bạch Hồ.
—oOo—
Dương Khang ngẩng đầu, nhìn Quách Tĩnh đột nhiên xuất hiện sắc mặt trắng bệch, vừa định hỏi hắn đã xảy ra chuyện gì, đã thấy hắn trong giây lát hướng ra ngoài chạy đi.
48 Edit: Miu Miu.
Beta: Bạch Hồ.
—oOo—
Ngọn đèn dầu hôn ám trong phòng, Dương Khang trừng mắt nhìn Quách Tĩnh, y muốn quát lớn hắn không được tùy tiện động thủ động cước, nhưng mà liếc thấy trên mặt hắn ẩn nhẫn lửa giận cùng khóe mắt ửng đỏ, thoáng cái ngây ngẩn cả người.
49 Edit: Miu Miu.
Beta: Bạch Hồ.
—oOo—
Ngày hôm sau, hai người chính thức bái biệt Lục Thừa Phong. Dương Khang không chút khách khí cầm lấy một xấp lộ phí dày khi sư huynh đưa tới, dù thế nào đi nữa, y đi Quy Vân trang mục đích vốn là vay tiền, ai biết sẽ ở lại nhiều ngày như vậy.
50 Edit: Miu Miu.
Beta: Bạch Hồ.
—oOo—
Chu Bá Thông vừa nghe cảm thấy thú vị, hắn tất nhiên là không tin người trẻ tuổi này có thể cạo sạch râu mép của hắn, cho nên càng thêm ra tay độc ác, buộc Quách Tĩnh rút kiếm.
51 Edit: Miu Miu.
Beta: Bạch Hồ.
—oOo—
“Cái gì đoạt đi rồi?”
Dương Khang khó hiểu hỏi ngược lại.
Dương Khang vẫn cho rằng Hoàng dược sư và Vương Trùng Dương là đối thủ không đội trời chung, không nghĩ tới cảm tình cũng không tệ lắm!
Nghe thấy Dương Khang hứng thú hỏi, Chu Bá Thông đột nhiên ngậm miệng, mặc cho Dương Khang như thế nào lừa gạt cũng không nói một câu.
52 Edit: Miu Miu.
Beta: Bạch Hồ.
—oOo—
Nghe thanh âm nói chuyện đúng là Hoàng Long đã lâu không thấy, như vậy người còn lại trong phòng xác thực là Hoàng dược sư.
53 Edit: Miu Miu.
Beta: Bạch Hồ.
—oOo—
Dương Khang ngồi giật giật, cảm thấy bên đùi lạt lạt một mảnh đau đớn, e ngại nhìn Hoàng Long ngồi trước mặt với bộ dáng xem kịch vui, Dương Khang chỉ biết kéo kéo khóe miệng.
54 Edit: Miu Miu.
Beta: Bạch Hồ.
—oOo—
Đà Lôi còn sống, nhưng tình huống phi thường không tốt, đã hấp hối, nếu không cũng sẽ không đưa tới nhiều quạ đen ngấp nghé như vậy.
55 Edit: Miu Miu.
Beta: Bạch Hồ.
—oOo—
Dương Khang biết mình quá để tâm vào chuyện vụn vặt, tuy Quách Tĩnh gọi là Quách Tĩnh, nhưng hắn đã không còn là ngốc tử mặt ngu trong nguyên tác nữa.
56 Edit: Miu Miu.
Beta: Bạch Hồ.
—oOo—
Dương Khang cũng không biết ngày đó có người nghe lén bọn họ nói chuyện hay không, hay là y nhất thời hoa mắt.
57 Edit: Miu Miu.
Beta: Bạch Hồ.
—oOo—
Nói thực ra, Dương Khang đối với hành động không có ý tốt của Âu Dương Khắc chỉ là bất đắc dĩ, nhưng Dương Khang lại biết, hết lần này tới lần khác đối với Quách Tĩnh rất hữu dụng.
58 Edit: Miu Miu.
Beta: Bạch Hồ.
—oOo—
“Khang đệ, Tiên thiên công tầng thứ năm của ta đã luyện hảo……”
Dương Khang vừa nghe được câu này, phản ứng đầu tiên chính là kinh ngạc.
59 Edit: Miu Miu.
Beta: Bạch Hồ.
—oOo—
Dương Khang mở to mắt.
Khoái cảm dần dần đi xa, chiếm lĩnh thân thể chính là mỏi mệt cùng vô lực.
Quách Tĩnh tuy làm rất lâu, nhưng mà không có làm y bị ngất đi.