61 Chương 61 : Càng Khó Càng Làm Tôi quyết định rồi, tôi sẽ vì bản thân mình. . . . . . . à không, vì con mình sẽ quay lại với tên Yong đáng ghét đó. Sao cái tên đó không chết dẫm chết bằm đâu quách cho rồi, sống chi cho chật đất hại não tổn thọ tôi quá.
62 Chương 62 Chẳng biết tại sao tôi lại cảm thấy khó chịu nữa, có lẽ là do tôi đang ghen chăng. Người con gái đó đã từng quen ba của con tôi, cả hai người yêu thương nhau, và trong lúc tôi bỏ đi họ còn chăn gối với nhau.
63 Chương 63 : Tha Thứ " Đôi khi, biết chấp nhận thực tế cũng là một cách tốt nhất, điều đó tuy không thể chấp nhận được thời gian đầu nhưng về sau lại là điều tuyệt vời nhất.
64 Nhưng mà nghĩ lại có gì đó không đúng. Nhìn lại thì nước mới tới ngực mình, mà hắn thì lại cao hơn mình cái đầu. Phát điên với tên này, tôi gõ đầu hắn cái rõ đau.
65 Bị hắn giữ hai tay trên đầu cũng chẳng thể làm gì được, thêm việc hắn ngồi trên bụng thì chân cũng vô dụng, chẳng thể di chuyển được nữa, đành phải nằm im chóng mắt nhìn hắn thôi.
66 - Dạ.
- Ba muốn con đi học lại cho xong hết chương trình cấp 3, lấy bằng tốt nghiệp là được rôi.
- Hả??? Con có con rồi mà vẫn phải đi học sao?? Nhưng con cũng không thích đi học lắm.
67 Đang say giấc, mơ được đi hẹn hò với anh T. O. P đẹp trai thì tự nhiên có cảm giác cái gì đập bẹp bẹp vào mặt. Từ từ mở mắt ra thấy cu Shin ngồi trước mặt đánh vào mặt mẹ nó.
68 Ngồi mãi cũng tới giờ về, lâu rồi mới ngồi học, cái mùi sách vở bàn ghế, mùi đồ ăn vụng của học sinh làm tôi nhớ tới thời đi học cùng mấy đứa bạn ghê, nhưng giờ chắc mỗi đứa một ngã cả rồi, chắc vẫn còn đứa ngồi ghế nhà trường luyện thi đại học, hoặc cũng có đứa đi du học như con Nhi rồi cũng nên.
69 Buổi trưa đòi hắn đèo đi ăn nào là chè khúc bạch, bánh tráng trộn, trà sữa, bún bò, xiên que các kiểu. . . ăn nhiều vô cùng mà vẫn cảm thấy sắp no chứ vẫn chưa no.
70 Về nhà đã là mười một giờ, ba mẹ vẫn chưa ngủ cả hai đang ngồi xem phim cùng vú và vài người giúp việc. Hắn bước vào nhà với net mặt hầm hầm, tay thì lôi tôi như kéo một cai bao bố to tướng.
71 Tôi định gõ cửa phòng hắn thì chợt nhớ lại là có bao giờ mình vào phòng hắn mà gõ cửa đâu, đẩy cửa bước vào tự nhiên như ở nhà.
Tôi chóng mặt, mắt muốn mờ đi và hơi thở dồn dập.
72 Tôi chẳng biết đây là đâu, có lẽ đã bị lạc mất rồi, trong người không tiền không giấy tờ, không điện thoại, chỉ có cái xác này thôi.
- Đứng lại.
Là giọng hắn phía sau gọi lại, tôi dừng bước quay đầu lại nhìn.
73 Chị Hong về nhà được một tuần thì lại về nước, cũng vì chị ấy đi cùng chồng là một người đàn ông nước ngoài, anh ấy tên Luke, thật sự rất đẹp trai. Hai tháng trước chồng chị Hong - anh Luke vừa bị bắt sau thời gian dài lẫn trốn, nhưng anh ấy đã có được một luật sư giỏi để minh oan cho mình, vì vậy không bị bỏ tù chỉ bị phạt tiền vì tội chống đối người thi hành công vụ, giờ đây anh ấy lại mở được một công ty mới nhưng vì vẫn còn cái danh tiếng phạm tôi nên bước khởi dầu vẫn còn khó khăn, anh Luke còn cả công ty phải điều hành nên không nán lại lâu được.
74 - Bác nói gì cơ? Con bé mang thai à?
Ba và Yong, cả hai người có lẽ rất bất nhờ, điều mình muốn nói cũng để bác sĩ nói ra rồi.
- Giờ phải làm sao hả bác sĩ?
Hắn giữ tay vị bác sĩ sắp sửa rời đi.
75 Đã một tháng kể từ ngày nhập viện, và cũng đã xuất viện, thời gian chẳng đợi chờ ai mà trôi vô tình. Dẫu biết là qua đi rồi sẽ không thể quay lại, và hiện giờ tôi cũng chẳng còn sống chung với hắn nữa, mặc dầu rằng hắn mỗi ngày đều qua thăm con nhưng cả hai đứa giống như người xa lạ vậy, vẫn gặp vẫn nói chuyện nhưng khoảng cách quá xa và dường như đã không thể kéo nó lại gần được nữa.
76 Sau một đêm dài chật vật, cứ ngỡ mình ngủ rất lâu rồi nhưng khi nhìn đồng hồ thì bây giờ là mười một giờ đêm. Tôi nằm trên giường của anh, nhưng nhìn một lượt chẳng thấy anh đâu cả.
77 - A papa về, hôm nay mẹ nấu cơm ngon lắm đó ba. _bé Na vừa thấy ba nó reo mừng
- Đã vậy? Có chừa cho papa không?_anh Sang để cặp lên sopha, tháo lỏng cà vạt
- Dạ có, nhưng mà.