Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Đô Thị Thiếu Soái Chương 632-2: Tìm Được Đường Sống Trong Chỗ Chết

Chương trước: Chương 632 - 1: Tìm Được Đường Sống Trong Chỗ Chết



Thế là vẫy tay gọi tiếp viên đến, nói thầm vào tai vài câu.

Hai cô tiếp viên nhìn nhau một lát, rồi cẩn thận cầm quả bom đi khỏi. Nỗi niềm phấn khích của việc tìm thấy bom đã bị thay thế bởi lý trí, nghĩ đến việc trên tay đang cầm một thứ có thể phát nổ bất cứ lúc nào, tâm trạng lại bất ổn không yên. Nhưng hiện tại tất cả những nỗi sợ hãi đều không có tác dụng, bắt buộc phải xử lý quả bom này theo lời của Sở Thiên.

Sở Thiên còn đưa cái bộ đàm đã vỡ cho cô tiếp viên còn lại, bảo cô giải thích với người điều hành máy bay. Còn mình thì cúi người xuống kiểm tra máy móc dây dẫn. Tuy hắn không hiểu nhiều về máy móc, nhưng nối lại dây rợ như cũ thì có lẽ làm được, vì thế chỉ vài phút sau là dây rợ đều được nối lại như cũ.

Mặc kệ có tác dụng hay không, làm còn hơn là ngồi im.

Cô tiếp viên nhanh chóng tường thuật lại sự việc một cách ngắn gọn, rồi đưa bộ đàm cho Sở Thiên.

Alo vài câu rồi bộ đàm phát ra âm thanh:

- Anh là ai?

Sở Thiên trả lời thản nhiên:

- Tôi là ai không quan trọng, bây giờ các ông nên nói cho chúng tôi biết chúng tôi nên làm gì.

Âm thanh trong phòng điều khiển trở nên ngiêm túc, bỗng đổi thành một người khác nói:

- Xin chào, tôi là Tăng Đại Hải, đội trưởng đội sân bay khẩn cấp Macao. Máy bay hiện giờ đã đi chệch đường bay, độ cao cũng bị xuống thấp 500 m, bây giờ anh phải bay cao lên. Sau đó bay về hướng đường bay số 13 của sân bay Macao hạ cánh, chúng tôi đã để trống vị trí đó rồi.

Nhiên liệu đã báo hiệu sắp hết rồi, chỉ có thể bay được 13 phút nữa.

Sở Thiên hét lên:

- Đã nói là máy móc đều bị đập nát rồi, còn 10 phút nữa.

Bộ đàm phát ra tiếng của Tăng Đại Hải:

- Đầu tiên kiểm tra nút ấn MCP, xem có dùng được nữa không. Anh có thể để ở dạng a/ T rồi dùng điều khiển bằng tay. Ro11 thì dung điều khiển hdgsel, dạng pitch thì dung V/s tăng lên.

Đầu tự nhiên đau như búa bổ, lại còn bao nhiêu là thuật ngữ, có khi để hiểu được thì cũng là lúc trên đường xuống gặp diêm vương rồi. Vì thế mà Sở Thiên ngắt lời Đại Hải không chút khách sáo:

- Tôi không biết lái máy bay, chỉ từng lái máy bay trực thăng. Bổ sung kiến thức lúc này cho tôi thì không kịp nữa rồi, chỉ cho tôi làm thế nào để khởi động vào chỉnh hướng lái.

Phòng điều khiển phát ra âm thanh:

- Trời ơi, anh đã lái loại mày bay gì cơ?

Sở Thiên chẳng muốn quan tâm đến sự khinh ngac của bọn họ nói to:

- Mau nói cho tôi, còn 12 phút nữa thôi.

Phòng điều khiển dưới mặt đất rất nhanh chong nói những điểm cần thiết cho Sở Thiên. Cũng may là bản chất Sở Thiên thông minh, tuy không thể nào nhớ nổi hết những gì bọn họ nói, nhưng cũng đủ để nắm vững những điểm quan trọng. Tự nói một mnhg rằng :

- Sang phải, sang trái là 3 gage. ồ, tìm thấy rồi.

Tăng Đại Hải thở phảo, bổ sung thêm:

- Đó là công tắc của ba máy tính điều khiển máy bay, anh có thể chọn một cái, chỉ khi ấn vào nút app sang lên, 3 máy fcc sẽ làm việc cùng lúc. Chỉ khi cả ba máy cùng làm việc bình thường thì mới có thể tự động, ba máy có còn dùng được không?

Sở Thiên vỗ vài phát rồi trả lời:

- Hình như đều làm việc được.

Đúng lúc đó, thân máy bay rung lên, mồ hôi nhỏ tử đầu mũi của Sở Thiên xuống

Nhiên liệu được phóng ra thì cũng làm cho cánh máy bay bị thương, máy bay đã bắt đầu tự rơi xuống. Sở Thiên từ cửa buông lái nhìn thấy cảnh phồn hoa của Macao. Người ở trong phòng điều khiển cũng bắt đầu hỏi:

- Điều chỉnh phương hướng, các cậu bắt buộc phải chuyển hướng bay sang đường bay số 13 của sân bay Macao.

Sở Thiên nắm lấy bánh lái hình chữ U, cố gắng giữ cân bằng, nói vào cái bộ đàm ở bên cạnh:

- Cánh may bay bị hỏng, nhiên liệu bị gió làm khô, cánh mở để hạ máy bay không mở được, chúng tôi không còn thời gian nữa, bắt buộc phải hạ cánh thôi, hạ cánh ngay lập tức, mong Thượng Đế phù hộ cho chúng tôi.

Lúc ấy, máy bay lại rung lên lần nữa.

Qua một lúc sau, hai cô tiếp viên chạy đến, run rẩy nói:

- Chúng tôi làm theo lời anh, vứt bom đi rồi.

Sở Thiên căng thẳng gật đầu, quay lại nói:

- Các cô nhanh chóng quay trở lại chỗ ngồi, máy bay sắp phải hạ cánh gấp, mọi người cùng cầu nguyện đi.

Mấy cô tiếp viên chạy ra ngoài, tất cả đều rất lo lắng sợ hãi.

Âm thanh hỗn tạp của bộ đàm cứ vang lên, rồi lại nghe thấy tiếng đáng ghét của Tăng Đại Hải:

- Các cậu phải điều chỉnh phương hướng, hướng mà các cậu hạ cánh là con đường đông đúc của Macao, nếu hạ cánh sẽ làm thiệt hại rất lớn đến kinh tế, xin chuyển sang đường bay khác, xin chuyển sang đường bay khác, nhận được thông tin mau trả lời, nhận được thông tin mau trả lời.

Sở Thiên đưa chân dẫm nát bộ đàm, sinh mệnh của bọn có tiền mới đáng giá sao? Ông mày có rơi máy bay cũng phải rơi xuống sòng bac. Để xem công trình thiết kế của sòng bạc cứng hay là sức nổ của máy bay lớn hơn.

Lúc ấy, mọi người trong khoang hành khách đều đã thắt dây an toàn, nghe theo chỉ dẫn của tiếp viên, cho tay ôm lấy đầu cúi xuống giữa hai chân, trong long đều thầm cầu nguyện. Trời ơi, nếu còn có thể sống sót thì cả đời này sẽ không bao giờ đi máy bay nữa.

Chỉ có duy nhất Bố Xuyên Khốc Tử ngồi ở khoang hạng nhất là lộ vẻ đắc ý.

Sở Thiên nắm lấy bánh lái hướng về phía đường phố song bạc mà gào thét. Lại lần nữa đối mặt với cái chết mà không thể khống chế được, hắn chỉ có thể trông chờ vào số mệnh và kỳ tích. Vẫn còn một nửa vòng lái, đã để tự động hạ cánh vào hệ thống số 6 nhưng không được đáng tin tưởng cho lắm.

Cánh máy bay hỏngbị kéo theo bên phía hông của máy bay, cho dù Sở Thiên có điều chỉnh thế nào thì cũng không thể nào giữ cân bằng được. Nhiên liệu thì chỉ còn 2 phút nữa là hết, hắn không còn thời gian để chậm chễ nữa rồi. Lao thẳng vào phố song bạc, cánh máy bay bay qua mấy toà nhà còn làm vỡ những cửa kính, cả bầu trời như toàn là kính vỡ.

Toàn bộ người của phố sòng bạc đều ngửa cổ nhìn chiếc mày bay lao tới, người đi bộ hoặc du khách đều chạy tản đi hết, những chiếc xe đang chạy trên đường cũng đột ngột dừng lại, vội vàng mở cửa lao ra khỏi xe. Bánh xe của máy bay áp xuống đất, những chiếc xe bị nghìền nát.

Những người ngồi trong khoang hành khách cứ va chạm vào nhau, hét ầm ĩ lên.

Mồ hôi của Sở Thiên rơi xuống như mưa.

Rầm! Rầm! Hai cánh máy bay đập vào đèn đường, không chút do dự đứt gãy làm đôi, nhiên liệu còn vương trên cánh máy bay toé lửa, đột nhiên bắt lửa, rồi cuộn lăn trên mặt đất, rồi rơi tan tác xuống bức tường có bao nhiêu người đứng xem. Có những người không kịp tránh đã bị đè nát, nằm im không dậy được.

Sau khi đâm mấy lần, máy bay chỉ còn đúng mỗi thân máy bay, Sở Thiên không còn khả năng khống chế chiếc máy bay, bánh lái bị hỏng. Thậm chí còn nhìn thấy lửa toé ra và khói đặc khi bánh xe máy bay ma sát với mặt đất. Trước mặt là một rừng đá điêu khắc, ai cũng có thể tưởng tượng được, máy bay mà lao vào đó chắc chắn sẽ nổ tung ra thành nhiều mảnh.

- A!

Sở Thiên la hét, dung hết chút sức lực cuối cùng để quay tay lái.

Với sức nặng gần 500 kg khiến cho bánh lái gãy ra làm đôi, nhưng nỗ lực cuối cùng cũng sẽ có kết quả đáp lại, máy bay lao về phía phố sòng bạc theo hướng 10 phút.

Khách đánh bạc tản ra khắp mọi phía, máy bay lao về phía những tấm kính không chút thương xót, tiếng vỡ kêu ầm ầm. Ngay cả tấm biển bằng vàng cũng bị tan tành và rơi xuống đất. Sở Thiên không chú ý, thậm chí còn không thở, buông lỏng dây an toàn, hắn muốn chạy trốn để giữ mạng sống.

Máy bay không chút kiêng nể gì xuyên vào sòng bạc Kim Thạch, gặp phật giết phật, gặp quỷ giết quỷ, nhưng đến kho bảo hiểm của sòng bạc thì dừng lại. Kho bảo hiểm kiên cố của sòng bạc đạn pháo khó mà có thể vào được, vì thế mà mức độ cứng rắn của nó hơn hẳn những chiếc tường bình thường, vì vậy mà sau khi lao vào được khoảng 2 m thì dừng lại.

Lúc ấy Sở Thiên đã chạy đến khoang hành khách, hét to với hành khách trên máy bay:

- Mau chạy, mau chạy khỏi máy bay.

Trong tiếng thét của Sở Thiên, tất cả mọi ngừoi đều hành động, chạy ra khỏi cửa khoang đã bị phá nát. Với sức lực của mấy người hợp lại mới có thể mở được cái khe của máy bay, ai ai cũng vội vàng chen chúc nhau chạy ra. Lúc này nói gì về truyền thống lễ phép có vẻ đều là dư thừa, ai gần thì chen được ra trước, nhường đi nhường lại thì thành ra tất cả đều chết.

Khoang máy bay trong chốc lát bốc cháy bùng bùng, đám lửa đã cuồn cuộn lao tới, Sở Thiên biết là không cầm cự được bao nhiêu phút nữa, vội nhìn xung quanh rồi cầm lấy chiếc búa đánh mạnh vào tấm kính bên cạnh. Loại kính của máy bay không dễ để đập vỡ, nên Sở Thiên phải đập đến hơn chục phát thì mới làm cho tấm kính có vết nứt, trong khi ấy thì ngọn lửa đã bùng đến gần anh ta, chỉ còn cách hắn khoảng 2m.

Mặc dù bức bách, nguy hiểm tiến gần nhưng Sở Thiên vẫn nỗ lực hết mình mà đập, đập thêm bảy tám lần nữa thì tấm kính cũng vỡ ra. Làn gió mát lạnh thổi vào trong khoang hành khách, định thần rồi đập cho khe hở đó rộng thêm một chút nữa, rồi hét to:

- Bên này cũng có thể chui ra, nhanh lên.

Nói xong, hắn liền ôm đầu nhảy ra ngoài, những mảnh nhọn của kính xuyên qua áo rồi xuyên cứa vào da thịt nhưng hắn không hề có chút đau đớn, thậm chí còn không thèm quan tâm đến những vết thương đó.

Trong đầu giờ đây chỉ còn niềm vui khi từ cõi chết trở về.

Nhưng khi hắn vừa đi ra đến ngoài cửa, dẫm vào biển hiệu, quay đầu lại nhìn không thể không cười một cách đau khổ.

Bốn chữ “Sòng bạc Kim Thạch” trên tấm biển hiệu vỡ vụn.

Loading...

Xem tiếp: Chương 633: Tình Cờ Gặp Tiền Trung Tiền

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?




Võng Du Chi Gia Hữu Quai Sủng

Thể loại: Ngôn Tình, Đam Mỹ

Số chương: 80


Phu Nhân Của Giáo Chủ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 20