21 "Anh còn gì để nói với tôi?"-Nhã Uyên trầm mặc, ánh mắt hướng xa xăm.
"Nguôi cơn giận trước đi!"
Sóng biển vỗ rì rào lên bãi cát, gió thổi tạt vào mặt hai người.
22 Hàn Phong đã tỏ tình với mình mà nhỉ? Phải không nhỉ? Sự thật là vậy mà!
Aaaaahhh ~ Ai nói cho tôi biết đi!
Tuyết Linh úp mặt vào gối lăn qua lăn lại trên giường.
23 Chỉ sau một buổi tối hình tượng nàng tiểu thư hiền thục, đoan trang của Bảo Ngọc bỗng dưng biến mất, thay vào đó là sự hung dữ như hổ cái làm cho cánh đàn ông của một nửa thế giới ngầm hốt hoảng.
24 Bọn tay sai đang làm gì đó bên ngoài rất ồn ào, một lát sau một tên bước vào, trên tay hắn cầm một cây kim tiêm. Hắn giở nụ cười kinh tởm nhìn Linh.
"Lát nữa chúng ta sẽ vui vẻ với nhau một chút nhé cô bé!"-nói rồi hắn tiêm thứ gì đó vào người cô, xong hắn cởi trói cho cô.
25 Đến ngày hôm sau Tuyết Linh mới tỉnh dậy.
Vừa mở mắt ra đã thấy khung cảnh quen thuộc, Linh đang nằm trong căn phòng quen thuộc của mình. Cả người cô tê cứng, khó khăn lắm mới cử động được.
26 "Em vẫn chưa từ bỏ ý định?"-Vũ Thiên hỏi Nhã Uyên.
"Anh đưa tôi qua đây chỉ để hỏi câu này?"
"Không! Mà là bắt đầu từ ngày hôm nay tôi sẽ tạ tội với em cho đến khi em không còn hận tôi nữa thì thôi.
27 Sở dĩ Nhã Uyên hận Vũ Thiên là vì tình. Con người ta khi vướng vào tình cảm thường sẽ không tỉnh táo, Nhã Uyên cũng vậy, năm năm qua cô vì hận tình nên mờ mắt, vì thù tình mà cô kéo theo những người không liên quan vào chuyện của mình.
28 Dạo này ai cũng bận việc riêng của mình, Vũ Thiên với Nhã Uyên vừa đi biển về xong, hai người họ sắp xếp mọi chuyện ổn thoả rồi lại đi chơi tiếp. Mộc Thành thì ở Black World phụ việc thay cho Vũ Thiên.
29 Hàn Phong đi mấy hôm rồi vẫn chưa về. Tuyết Linh thì lẻ loi ở nhà một mình, cô hết đến chỗ Bảo Ngọc chơi lại la cà qua chỗ Bạch Nhi làm người mẫu cho cô nàng thiết kế, xong lại đến chỗ Mộc Thành và cuối cùng là về The Death luyện tập.
30 "Cậu chủ! Lão gia mất tích rồi!"-Giọng Alice trầm trầm vang qua điện thoại.
"Lúc nào?"-Hàn Phong bình thản hỏi lại.
"Chúng tôi vừa mới phát hiện sáng sớm hôm nay.
31 Hạ được hai tên đó như trở bàn tay, Linh tìm dây trói chúng lại, rút điện thoại gọi cho Phong. . .
Nửa đêm nhận được điện thoại của Linh, Phong tức tốc dẫn người đến chỗ của cô.
32 The Death bị một phen hoảng loạn sau cái ngày nhận được xác của Lão Trần. Mọi việc diễn ra trong tích tắc, mới mấy ngày trước còn gặp ông ta thì mấy ngày sau bị bắt đi, rồi sau đó chưa kịp tìm kiếm gì đã nhận được nhận lại cái xác lạnh ngắt.
33 "Mẹ à! Có phải đến lúc chúng ta lộ diện rồi không?"
"Phải! Đến lúc rồi!"
. . . . . . .
"Cậu chủ! Có một vị phu nhân và một tiểu thư muốn gặp cậu.
34 Gần cuối năm trời mưa lất phất, mọi người thường ở nhà nhiều hơn là đi ra đường vào những ngày thời tiết u ám như thế này.
Trời tối, dòng người thưa thớt dần, đâu đó trong những con hẻm nhỏ vang lên vài giọng nói the thẻ của đám nghiện hút chít hay tiếng đánh nhau của vài tên côn đồ.
35 Hôm nay, Hàn Phong gặp một tên cầm đầu một nhóm nhỏ thường xuyên gây náo loạn trong các quán bar.
Hắn bảo hắn là người chuyển lời của Nguyệt Mỹ, hắn nói nhăng nói cuội một hồi cuối cùng cũng lòi ra mục đích là muốn Hàn Phong ngồi uống rượu với hắn một lần.
36 "Đau không?"-Linh chạm nhẹ vào vết bầm trên mặt Phong.
"Em nghĩ đau không?"
Linh không nói không rằng, cô đột ngột rướn người lên, tay câu cổ anh kéo anh cuối xuống gần mình.
37 "Phong! Phong!"-Tuyết Linh nằm mơ thấy ác mộng, cô liên tục gọi tên Hàn Phong.
"Linh! Tuyết Linh! Tuyết Linh!"-Hàn Phong vỗ vỗ vào mặt cô vài cái-"Em sao vậy? Linh!"
"Hơ!"-Tuyết Linh choàng tỉnh, người cô nhễ nhại đầy mồ hôi.
38 3 năm sau. . .
"Hàn Phong đâu rồi?"-Nhã Uyên hỏi.
"Cậu ta chưa đến đâu!"-Mộc Thành trả lời.
"Không phải chứ! Em đã nói là lễ đính hôn của em không được thiếu ai mà!" - Bạch Nhi nhăn nhó.